Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 273

Tôi thấy bộ dạng của Tôn Tứ Khổng thì cười khổ nói:
"Tôn viện sĩ, tôi đã nói rồi, tôi chỉ là hứng thú nghiệp dư! Nghiên cứu là do anh hoàn thành, đương nhiên tôi sẽ cung cấp tài liệu cho anh!"
"Được rồi, có những thứ này, nghiên cứu của tôi sẽ thành công không xa!"
Tôn Tứ Khổng thấy tôi không đáp ứng chuyện hắn làm trợ thủ cho tôi, mặc dù có chút thất vọng, nhưng thấy tôi đáp ứng trợ giúp hắn nghiên cứu, vẫn rất cao hứng !
Chuyện tiếp theo là chuyện lập phòng thí nghiệm, tôi bảo Đỗ Tiểu Uy mua giúp tôi một hòn đảo trên biển, theo công pháp quốc tế, thì nơi này chính là hòn đảo tư nhân, không có có chủ nhân cho phép, thì không thể tùy ý lên đảo ! Mặc dù giá tiền rất cao, nhưng mà tôi không để ý.
Về phần phương diện an toàn, tôi bảo Đỗ Tiểu Uy phái một đội đệ tử trung thành tới bảo vệ Tôn Tứ Khổng và chống đánh cắp tài liệu! Kể từ khi tôi đem công phu của mình dạy cho Đỗ Tiểu Uy, hắn đã lập ra một đội lính đánh thuê, dĩ nhiên, những võ thuật cơ mật giống như dị năng, thì hắn sẽ không truyền cho những đệ tử này.
Đừng nói tôi làm nghiêm mật mà những nghiên cứu này có ảnh hưởng tới cả nhân loại, mặc dù ở thời đại này không có hải tặc, nhưng tổ chức đặc vụ thì rất nhiều ! Tôi cũng không hy vọng những thứ này truyền lưu quá sớm ra ngoài. Nguồn truyện: TruyenGG
Mà những quân đội tư nhân chịu trách nhiệm kia, phải là tuyệt đối trung thành, Đỗ Tiểu Uy khi truyền công phu cho họ, cũng để lại một tinh thần ấn ký trong đầu họ, nội dung ấn ký là phải tuyệt đối trung thành với Lưu Lỗi và Đỗ Tiểu Uy, nếu như mệnh lệnh hai người có mâu thuẫn, thì lấy lệnh của Lưu Lỗi mà thực thi.
Điều này làm cho tôi rất là cảm động, xem ra Đỗ Tiểu Uy đối với một sư thúc tổ như tôi rất là tôn kính.
Về phần xây dựng phòng thí nghiệm, tôi tham khảo thêm tài liệu của những người Anamis, cùng với những thiết kế của Tôn Tứ Khổng để hoàn thành. Rất nhiều dụng cụ thí nghiệm được Tập đoàn Ánh Rạng Đông sản xuất, tôi trực tiếp bảo Triệu Quân Sinh lệnh cho nhân viên sản xuất những dụng cụ nghiên cứu đặc thù. Những thứ khác do Tôn Tứ Khổng yêu cầu.
Tôn Tứ Khổng nhìn thấy tôi chuẩn bị cho hắn hoàn thiện như thế, cao hứng vô cùng, về phần cái đảo không người này, thì hắn không để ý chút nào, chỉ cần nghiên cứu, là không thể chết.
Tôi giao một chút tin tức trong tư liệu của người Anamis cho Tôn Tứ Khổng, Tôn Tứ Khổng giống như chiếm được bảo tàng, cầm trong tay không nỡ đặt xuống!
Tôi dặn Đỗ Tiểu Uy, chỉ cần Tôn Tứ Khổng có yêu cầu gì, thì tận lực thỏa mãn hắn là được, cũng đem một tấm thẻ trị giá 5 tỷ USD tiền mặt cho hắn, đồng thời đưa cả số điện thoại của Tôn Tứ Khổng nữa.
Sau khi bận rộn kết thúc, thì đại hội hắc đạo cũng bắt đầu. Đương nhiên, tôi cũng phải có một chuyện trọng yếu muốn làm...
Người của Hắc Minh (liên minh hắc đạo) sợ Tam Thạch Bang không đi, nên cố ý phái người tới đưa thiếp mời. Lúc đó tôi còn buồn bực, sao Hắc Minh này lại cố tình chăm sóc tôi như vậy chứ? !
Đừng tưởng rằng tất cả các cuộc hội đàm của Hắc đạo đều là ban đêm, đó chỉ là chuyện trên tiểu thuyết hoặc ti vi. Lần đại hội Hắc bang này làm rầm rộ như họp quốc hội, 9h sáng, trong một phòng họp của đại khách sạn Thiên Thần. Cái Đại khách sạn Thiên Thần này không thuộc bất kỳ một Hắc bang nào, từ trước tới giờ luôn giữ thái độ trung lập.
Sáng sớm, khi tôi ăn xong điểm tâm, thì cùng Quách Khánh lên chiếc Red Banner, tài xế là Mã Cường. Chúng tôi không có mang mang theo đám tiểu đệ đi, trong tình huống này nhiều người cũng vô ích!
Mới bước vào đại khách sạn, thì thấy có một đám người mặc đồ đen đứng đợi, bộ dáng trông như không coi ai ra gì. Xã hội đen ở XG rất kiêu ngạo và công khai, không giống như trong nội địa.
Những người này thấy chúng tôi đi tới, lập tức giơ tay ngăn cản nói: "Nơi này đã được chúng tôi bao hết, hôm nay không kinh doanh!"
"ĐM thằng hỗn đản này, mày mù à!"
Mã Cường thấy có người dám ngăn cản thủ lĩnh của lão đại, lập tức đạp cho hắn một cái, tiện tay vứt cái thiếp mời xuống đất.
Người mặc áo đen kia định phát tác, thấy thiếp mời là của Tam Thạch Bang thì sợ hãi, hắn biết, Tam Thạch Bang đối với dân chúng thì rất gần gũi, nhưng lại không lưu tình với xã hội đen!
Những người mặc áo đen khác vội cung kính nói:
"Hóa ra là Quách lão đại cùng Mã ca đại giá quang lâm, xin lỗi xin lỗi, mời vào!"
Thân phận của tôi họ không biết, chỉ cho là tiểu đệ đi theo mà thôi.
Khi chúng tôi tới phòng họp, thì phát hiện đã có hơn 20 người ngồi đó, họ nhìn chằm chằm vào chúng tôi, giống như ăn tươi nuốt sống một con cừu vậy? Nhưng mà tôi lại là sói đội lốt cừu...
"Ai nha, Quách lão đại, anh làm cho chúng tôi chờ mỏi mắt, có phải Tam Thạch Bang không để những tiểu đệ như chúng tôi vào trong mắt hay không?"
Lúc tôi mới vào cửa, thì có một mập mạp đứng dậy, dùng giọng âm dương quái khí (thái giám, bán nam bán nữ) nói .
"Đúng, không sai, tao đúng là coi mày không ra gì."
Quách Khánh nhìn thoáng qua mập mạp kia, thản nhiên nói.
Mập mạp kia vốn tưởng rằng có thể ngang hàng đối mặt với Quách Khánh mấy câu, không ngờ lại bị nói như vậy.
Mã Cường không có để ý tới những người khác, tìm hai cái ghế, mời tôi và Quách Khánh ngồi xuống, sau đó chắp tay đứng sau.
Hành động này của Mã Cường làm cho người khác phải âm thầm suy đoán thân phận của tôi. Mã Cường này cũng là lão đại một phương ở XG, hắn tôn kính Quách Khánh là đúng rồi, nhưng còn tôi là ai?
Sau khi chúng tôi ngồi xuống, thì lão giả nho nhã ngồi ở ghế chủ tịch ho khan hai tiếng, nói:
"Được rồi, nếu lão đại của các bang phái đã tới đủ, vậy thì chúng ta bắt đầu họp đi! Mọi người ở nơi này chắc cũng biết nhau rồi, nhưng tôi cũng xin giới thiệu một chút, tôi là hội trưởng của Hắc Minh, tên là Hình Thúc!"
"Ai, nhớ ngày đó chúng ta một đao một thương chiếm được địa bàn, nhưng giờ đã già rồi!"
Một lão đại khác tiếp lời nói.
Quách Khánh không nhìn người này tới một lần, nói:
"Đúng vậy, giờ đã là thời đại hòa bình rồi, nên thủ hạ và tiểu đệ của Diêu lão đại cũng thiếu rèn luyện, lần trước hơn một trăm người, bị mười mấy tiểu đệ của tôi đánh cho phải nhập viện, mấy tiểu đệ của tôi còn chưa nóng người."
"Mày!"
Diêu lão đại nhất thời cứng họng, vừa nghĩ tới Quách Khánh nói cũng là sự thực, nhưng làm hắn tức không chịu nổi, lập tức nổi trận lôi đình, một vỗ bàn, đứng lên, chỉ vào Quách Khánh nói:
"Thằng nhãi con Tiểu B, tao nói cho mày biết, mày không nên đắc ý vênh váo..."
Không đợi hắn nói cho hết lời, một cái chén trà đã bay tới, đập gãy hai cái răng cửa của hắn, Diêu lão đại mồm đầy máu, những câu khác còn chưa nói ra đã ngậm lại.
Chén trà này là do Quách Khánh ném, hắn nói:
"Thật xin lỗi, thời điểm tôi còn đi học, lão sư của tôi cũng có thói quen khi tức giận sẽ ném đồ, nay không cẩn thận bị nhiễm rồi! Như vậy đi, lát nữa hội nghị kết thúc, tôi tìm cho ông mấy cái răng vàng nhé?"
Tôi cố nén cười thầm nghĩ, Quách Khánh tiểu tử này thật đúng là giỏi bịa chuyện, nếu lúc hắn còn đi học, dám làm thế này với Diệp Tiêu Tiêu, thì tôi sẽ không bỏ qua cho hắn đâu.
"Khụ khụ! Được rồi, mọi người không nên tranh luận, Đại hội hắc đạo là một hội nghị hòa bình, các người công kích nhau như vậy, không bằng để cho đám tiểu đệ ra ngoài sống mái với nhau thì hơn!"
Hình Thúc khoát tay áo, cả hai bên hắn đều không muốn đắc tội.
Diêu lão đại lúc này mới tức giận bất bình trở về chỗ ngồi, trong mắt còn hiện lên hung quang.
"Được rồi, mọi người đừng tranh cãi, có gì muốn nói thì cứ nói ra, không nên động thủ! Lần đại hội hắc đạo này có mục đích chủ yếu chính là phân chia địa bàn..."
Hình lão nói.
"Các người định phân chia thế nào, có phải định rút lui khỏi XG, đem địa bàn nhường lại cho Tam Thạch Bang chúng tôi?"
Quách Khánh nghe vậy, thì lập tức hiểu, đám người này thèm thuồng địa bàn lớn của mình, muốn chia một chén canh.
Đám người kia thấy Quách Khánh lớn lối như thế, giận tới tức nghiến răng ken két, tức tối đưa ánh mắt nhìn về phía Thanh bang, trong mắt bọn họ nếu có người dám lớn lối trước mặt Thanh bang như vậy, thì Thanh bang sẽ tuyệt đối không từ bỏ ý đồ.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, lão đại của Thanh bang là Chu Phong giống như chưa từng nghe thấy, vẫn thản nhiên ngồi im.
Đám người kia nghĩ lại, có lẽ là bởi vì Tam Thạch bang gần đây thế lực rất lớn, Thanh bang cũng không có một kẻ địch như vậy, nhưng mà cũng không cần vội, bên mình có nhiều người như vậy, Tam Thạch Bang có thể không theo hay sao?
Nếu như bên mình khai hỏa với Tam Thạch Bang, thì Thanh bang chắc chắn không ngồi yên đứng nhìn!
"Có chuyện thì trực tiếp nói đi"
Một lão Đại đứng lên nói.
"Đúng vậy, tiểu đệ của chúng tôi trên địa bàn của mình bắt hai con bé định đùa vui, kết quả lại bị một đám người của một bang hội khác đột nhiên xông vào biến chúng thành thái giám!"
Một lão đại khác đột nhiên đứng dậy nói.
"Trần lão đại, các người đúng là vui đùa quá mức, chứng ta kiêng kị nhất chính là cưỡng gian, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, chuyện này phải do cảnh sát xử lý, tại sao lại có một bang hội khác xuất hiện là sao? Có phải là đội viên đội bảo vệ không?"
Một lão Đại khác nói.
"... ..."
Nghe bọn họ bảy mồm tám lưỡi, tôi hứng thú nhìn vào vở kịch này, rất hiển nhiên, bọn họ đã thương lượng trước rồi!
Họ muốn có chủ ý vào Tam Thạch Bang của chúng tôi, ỷ vào nhiều người, muốn Quách Khánh ở trên đại hội có một sự nhượng bộ, nhưng mà họ đã nhầm rồi.
Bình Luận (0)
Comment