Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 456

"Xin hỏi Lưu Hương, trước đây cô đã thành công ở nước R, tại sao muốn tới Trung Quốc phát triển?"
Người ký giả hỏi.
"Về phần nguyền nhân, trước đây tôi đã nói rồi, tôi thích Trung Quốc."
Lưu Hương nói.
"Lẽ nào không còn nguyên nhân gì khác hay sao?"
Người ký giả này chưa từ bỏ ý định hỏi.
"Nếu như nói những nguyên nhân khác…vậy thì tôi cho cô biết, nhưng cô đừng cho người khác biết! Tôi tới đây là đi tìm tình yêu!"
Lưu Hương lông mày nhăn lại, giả vờ nhỏ giọng nghịch ngợm nói.
"ha ha.."
Người ký giả này hiển nhiên là không tin, bởi vì trong trường hợp này, mọi người đều nghĩ nàng nói đùa.
Mà Lưu Hương nói xong nhưng trong lòng lại một lần nữa thở dài, rất mong hắn xem lần phỏng vấn này, nghe được câu nói kia.
PHỏng vấn vẫn còn tiếp tục, nhưng tôi không xem nữa, Sở Cao gọi điện tới, nói có chút chuyện cần thương lượng.
Tôi trước tiên đem giao CD cho Hứa Nhị, Hứa Nhị tiếp nhận nhìn thoáng qua nói.
"Lưu tổng, ngài thích cô Lưu Hương này?"
"Anh có thích không?"
Tôi hỏi ngược lại.
"Tôi…không có cảm tình gì với những ca sĩ này, Tuyết Quân rất thích nàng, mấy ngày hôm trước còn bảo tôi đi mua cho nó một cái đĩa CD này!"
Hứa Nhị nói:
"Giả trí là giới bẩn thỉu, ngài xem trên mặt thì trông thành thuần thế này, nhưng bên trong lại phóng đãng vô cùng…"
Hứa Nhị thấy tôi sắc mặt trầm xuống, lập tức dừng lại không nói nữa, hắn không rõ tôi tại sao lại mất hứng, còn tưởng rằng tôi là Fans của nàng, không muốn cho người khác chửi bới hình tượng của mình.
Kỳ thực, tôi sao lại không biết…những chuyện này, giới giả trí hỗn loạn như thế nào thì tôi rất rõ ràng.
Tôi còn có một người anh vợ là Trần Trạch Long mà, thế nhưng, vấn đề là lão bà Tô Dĩnh Tư của tôi cũng ở trong đó, này còn có cả Lưu Hương nữa.
"Không có chuyện gì, tình huống anh nói là đúng, nhưng kiểu gì cũng có ngoại lệ"
Tôi khoát tay nói:
"Lái xe đi tới Tập Đoàn Thế kỷ mới."
Hứa Nhị không nói gì, mở radio trong xe, nhất thời lại vang lên tiếng hát của Lưu Hương…
Giữa trời thu lá phong rụng.
Gặp được người tôi yêu nhất cuộc đời
Sau này nhớ bóng hình của hắn
Làm trái tim tôi rung không thôi…. Nguồn truyện: TruyenGG
" Lão đại, đã đến rồi!"
Sở Cao nhìn thấy tôi sau đó kích động nói:
"Lão đại, trong khoảng thời gian này làm em mệt chết, anh đúng là thần long thấy đầu không thấy đuôi, nhoáng một cái thì biến mất, may mà nghe Hoàng Văn Tĩnh nói, anh đã quay lại trường học, thì em mới tìm được anh!"
"Có chuyện gì mà tìm tôi? Tập đoàn chẳng phải giao hoàn toàn cho cậu xử lý rồi hay sao?"
Tôi hỏi:
"Bộ phận kỹ thuật hiện giờ có thể độc lập nghiên cứu vài thứ rồi chứ?"
"là như vậy, đối với kỹ thuật OCR thì chúng tôi đã đứng thứ 1 thứ 2 trên thế giới, mà hiện giờ tập đoàn chúng tôi gặp được một kỳ ngộ vô cùng tốt!"
Sở Cao nói:
"Tập đoàn điện thoại Motorcyle Ma ra đã chuẩn bị tích hợp hệ thống phân biệt OCR vào trong máy, về phương diện nhận dạng Hán Ngữ thì giao cho chúng tôi. Nhưng chúng tôi về phương diện của các ngôn ngữ khác như Ý, Nga… cũng có thành tựu!"
"Không sai, hãy tìm cách, dám làm thì sẽ có thành công"
Tôi thưởng thức vỗ vai Sở Cao, vui mừng cười nói:
"Xem ra tôi để cậu làm Tổng giám đốc là một quyết định anh minh!"
"Cám ơn lão đại khích lệ, em cũng nghĩ tập đoàn mình có thực lực, nên mới dám làm như vậy, nếu như đổi lại là lúc mới thành lập, thì em chưa từng nghĩ tới, có một ngày hợp tác cùng những công ty nổi tiếng thế giới như Motorcycle Mara!"
Sở Cao xấu hổ nói.
"Cậu cũng không nên tự coi nhẹ mình, lúc trước hợp tác với Tập đoàn Ánh Rạng Đông đã chứng minh đẳng cấp của tập đoàn mình, tập đoàn Mororcrycle Mara hợp tác là chuyện đương nhiên, chugns ta coi Tập đoàn Ánh Rạng Đông là một người bạn chiến lược!"
Tôi gật đầu nói.
"Không sai, em cũng muốn như vậy, bởi vì tập đoàn Motorcycle Mara phái người tới tiếp xúc, họ cũng hỏi chúng ta có quan hệ với tập đoàn Ánh Rạng Đông không!"
Sở Cao nói
"Vậy cậu trả lời như thế nào!"
Tôi hỏi.
"ha ha, em đương nhiên là không ngu tới mức nói chúng ta chỉ là một nơi tiêu thụ sản phẩm và hợp tác với Tập đoàn ÁNh Rạng Đông rồi, em chỉ ứng phó hàm hồ, bọn họ sẽ lại cho rằng chúng ta không đơn giản"
Sở Cao nói
Tôi tán thưởng gật đầu, Sở Cao thực sự đã trưởng thành.
"Nếu như vậy, thì cậu cứ yên tâm làm đi, những chuyện như thế này cũng không xin chỉ thị của tôi nữa, tôi mặc dù là người đầu tư và là chủ tịch, nhưng cậu là tổng giám đốc, quyết sách đều ở trong tập đoàn, chỉ cần có lợi cho tập đoàn, tôi sẽ không phản đối!"
Tôi có thói quen để cho thủ hạ của mình có không gian phát triển riêng.
"Kỳ thực thì không hoàn toàn đúng như vậy, lần này tìm anh còn có một nguyên nhân, tập đoàn nhận một đơn đặt hàng lớn, các lãnh đạo cao cấp đều cao hứng, muốn tổ chức tiệc ăn mừng, mà các đồng nghiệp lại bảo là lâu rồi không thấy Lưu tổng giám, nên muốn anh tham gia cho náo nhiệt!"
Sở Cao giải thích.
"Hóa ra là như vậy, gọi tới dùng cơm thì sao không nói sớm! Được, vừa hay là tôi tối nay không có chuyện gì, cậu cứ an bài đi"
Tôi cười nói.
"Được, lão đại, vậy thì em sẽ an bài, chúng ta khoảng 4h chiều xuất phát, em đã đặt phòng ở Cửu Đỉnh Độ Giả Thôn rồi!"
Sở Cao nói.
Bình Luận (0)
Comment