[SIZE=
"4"]
Rời khỏi bệnh viện, tâm tình của tôi hết sức phức tạp. vừa tự trách lại vừa hối hận. Dương Mân bị bệnh mặc dù không hoàn toàn là do tôi, nhưng cũng là nguvên nhân chủ yếu.
Lục Hồng Đào gọi điện thoại tới nói là đã tìm được người mua nhà. nhưng cũng không cách nào liên hệ được với Dương Mãn. điều nàv đã không còn trọng yếu, tôi biết được chỗ của Dương Mân rồi, nên bảo Lục Hồng Đào có thể nghỉ ngơi.
Tòi gọi điện thoại cho Lưu Duvệt và Đông Hồ biết chuyện tình của Dương Mân.
"Cái gì. anh nói Dương Mân bị bệnh tim bẩm sinh." Lưu Duvệt vừa sợ lại vừa lo lắng nói
"Đúng vậy, hơn nữa rất nghiêm trọng." Tôi thở dài.
"Không thể trị liệu sao? Nếu như cần tiền, tập đoàn của chúng ta sẽ phụ trách" Lưu Duyệt nghe thấy tôi nói như vậy, thì hỏi.
Tòi cười khổ nói:
"Điều mấu chốt không phải là tiền, mà là tỳ lệ giải phẫu thành công rất thấp, mười không được một."Bàv giờ mới là năm 1999. trình độ Y học cùng chỉ mới phát triển được như vậy.
"Vậy làm sao bây giờ. chúng ta không thể trơ mắt nhìn Dương Mân chết được."Lưu Duvệt lo lắng hỏi:
"Anh mau nghĩ biện pháp đi.""Ha hả. em đừng có gấp." Tôi cười cười:
"Trước tiên cứ nghe anh nói đã.""Anh cười cái gì. lúc này là lúc nào rồi mà anh còn cười." Lưu Duyệt tức giận nói. Nguồn: http://truyenggg.com
:
"Em cứ từ từ đã. tuy rằng bệnh của Dương Mân Y học không chữa được. nhưng anh chắc tới 90% là có thể trị được cho nàng" Tôi vừa cười vừa nói:
"Cho nên anh chuẩn bị đi tìm Dương Mãn.""Thật sao."Lưu Duyệt biết năng lục của tôi, nếu như tôi đã nói như vậy, thì đã nắm chắc. bèn nói:
"Vậv thật tốt quá. em ủng hộ anh. anh mau đi tìm Dương Mân đi. ở nhà đã có em là Mạnh Thanh Thanh rồi.""Anh cùng đang muốn vậy. nên thông báo cho 2 em một tiếng, sau đó anh lập tức tới Venice." Tôi nói.
"Có cần anh đặt trước vé máy bay không?" Lưu Duyệt hỏi.
"Cần. lát nữa anh tới tập đoàn." Tòi gật đầu. về phần hộ chiếu căn bản tôi không cần lo lắng. khi tôi lộ diện, Lưu Duyệt đà xin thị thực của các quốc gia cho tôi.
Sau khi chuẩn bị xong, tôi bắt đầu hành trình tới Venice.
Venice nằm ở phía bắc nước Italia. nằm bên cạnh cảng quan trọng là Adria. rất kỳ quái là, Venice là do một quần thể những đảo nhỏ cấu thành.
Hơn nữa. Venice có rất nhiều sông, cho nên giao thông ờ Venice chủ yếu là dùng thuyền bè. làm cho tỏi không nghĩ tới chính là. một thành phố nước như vậy, cũng có cả sân bay chuyên dụng.
Sân bav Venice, tên đẩv đủ là Venice #8566. sân bay Marc Polo (CENICEMANCOPOEOA1NPONT), lấy tên phi hành gia vĩ đại Marc Polo đặt tên cho sân bay Venice. Venice cách chợ trung tâm 13 km. Từ năm 1999. Trung quốc đã mở chuyến bay thẳng tới Venice, trước kia là phải đi một chuyến bay nội địa nữa.
Hai ngàv sau. tôi xuất hiện ờ sân bay Marc Polo V. Ở đây tòi cũng không quen ai. với lại chi nhánh của Tập đoàn Ánh Rạng Đông đặt ở Milan. nên tôi không muốn phiền phúc tới họ.
Trước tiên, tôi chuẩn bị tìm một chỗ nghỉ. chuyện của Dương Mân không thể gấp được. bởi tìm một người trong thành phổ đông đúc này, quả thực là không dễ.
Tòi lên một chiếc Taxi thuyền cục kỳ đặc biệt. nói là Taxi chứ thực ra nó là một chiếc ca nô nhỏ. nó đặc biệt bởi vì chi ờ Venice mới có.
Tiếng Ý kiếp trước tôi cũng biết, cho nên không có khó khăn gì trong giao lưu với người ờ đâv.
"Anh bạn. anh tới Venice du lịch hay làm việc?" Vừa lên thuyền. bác tài thấy tôi biết tiếng Ý, nên bất chuvện.
"Tòi tới..để du lịch. nhưng thật ra cũng xử lý một chút việc." Bời vì tôi mới tới Venice, cách Dương Mân không xa, nên tâm tình cũng thoải mái hơn trước.
"Ha hả. người Trung quốc tới nơi này ít lắm, mà người biết tiếng Trung thì lại càng ít hơn."Tài xế cười nói:
"Cậu tới đây lần đầu tiên đúng không?""Đúng vậy, nhung mà trước khi đi tôi cũng có xem qua một chút ờ trên TV." Kiếp trước tòi cũng tới đây một lần. nhưng vì thơi gian đã lâu rồi, nên cũng không còn ấn tượng nhiều lắm.
"Venice rất đẹp. là một thành phổ thích hợp để du lịch. hon nữa điểm đặc sắc là rất nhiều, thế nào. Cần xe taxi phải không? Lúc nào tôi cũng có thể phục vụ anh !" Tài xế bắt đấu quảng cáo cho sản phẩm của mình.
Tôi suy nghĩ một chút. dù sao tôi tới đây cũng để tìm kiếm Dương Mân. cũng cần xe, vì vậy gật đấu nói:
"Được. nhung mà khi ờ trên bộ thì làm sao?""Cái này không thành vấn đề. em trai của tôi mở taxi trên đất liền. anh đi bộ thì gặp em trai tôi, còn đi đường thủy thì tới tìm tôi, chỉ cần trả trước một ít phí dụng là được." Tài xế nói.
"Được. vậy thì anh đưa danh thiếp của anh đàv, mà anh xưng hò thế nào?" Tôi cũng không quan tâm tới phi dụng nhiều hay ít. mà thấy hắn nhiệt tình như vậy, nên tôi cần một người hướng dẫn.
"Ngài không hỏi giá sao? Tòi là Mark, em của tôi làLuigi." Tài xế hỏi.
"Tôi nghĩ các anh cũng không gạt tôi, với lại lấy đắt thì ngàv mai tôi có thể đi của người khác?" Tôi cười nói.
"Đương nhiên, giá taxi mồi ngày là tám trăm đồng Euro, đương nhiên, nếu như anh cần đi ban đêm. thì tăng lên 1000 Euro." Mark nói
"Tám tràm đồng Euro?" Tòi hỏi lại.
"Anh đừng cho đâv là đắt. mà đà là giá thấp nhất rồi đấv." Mark thấv tòi nghi vấn, cho là tôi ngại đắt tiện.
"Được rỗi, thì tám trăm đồng Euro. từ ngày mai. anh mang tôi đi dạo ờ trong thành phố."Tôi gật đầu. số tiền này với tôi mà nói căn bản không tính là cái gì.
"Được. vậy thì bây giờ ngài đang ờ đâu?" Mark vui vẻ nói.
" Giúp tôi tìm một khách sạn đi, ngày mai anh trờ lại đón tôi, hiện giờ tôi cần nghỉ ngơi một chút" Tòi nói.
:
"Không thành vấn đề, xung quanh đàv có một khách sạn. 4 sao có được không?" Mark dò hòi.
"Cũng được."Tôi không quan tâm lắm tới nơi ở, vì tôi tới đây chủ yếu là để tìm Dương Mân.
Từ chỗ nàv cách quảng trường thánh Marc không xa cho lắm. nhìn những kiến trúc cổ điển theo lối châu Âu này. mang lại cho tôi cảm giác mới lạ.
"Thế nào. cũng không tệ lắm phải không?" Mark nhìn thấv tôi như vậy thì rất đắc ý:
"Nó là khách sạn còn bảo lưu kiến trúc cổ độc nhất ở xung quanh đây.""Rất tuyệt" Tôi gật đầu. thấy chỗ nàv thục sự là rất hợp lý
.
Khi tôi bước chân vào trong đại sảnh khách sạn. thì cảm thấv nơi này quả thực là một lựa chọn đáng giá.
ớ đại sảnh có treo rất nhiều bức họa nồi tiếng thế giới của
"Học viện mỹ thuật", đồng thời còn bảo tồn được bức
"bào tố" và một số bức tranh khác.
Tòi dùng hộ chiếu làm thủ tục. sau đó cùng Mark trao đổi phương thức liên lạc. đồng thời cùng đưa cho hắn một phần tiền đặt cọc. dặn hắn mai trở lại đón tôi.
Tôi chọn một gian phong tương đối cồ điển. sau khi tắm nước nóng xong. tôi nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thẩn. tự hỏi làm sao mới có thể tìm được hành tung của Dương Mân đây.
Dù sao đây cùng không phải là Trung quốc. thế lực của tôi ở đây không có, rất khó cho việc tìm kiếm.
Cho nên tôi cằn thời gian quan sát thực tiễn. sau đó tìm ra một phương án hợp lý nhất. như vậy mới có thể bảo đảm trong thòi gian ngắn nhất tìm được nàng.