Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 578

Dương Mân thầm muốn nói như vậy nhưng ngoài miệng đành hàm hồ:
"Không có chuyện gì. anh mau kiểm tra đi!"
"Thật sự không có chuyện gì chứ?" Tôi lo lắng hỏi.
"Em nói thật, không có chuyện gì mà!" Dương Mân vội la lên:
"Chỉ cần anh cứ tiến hành kiểm tra là tim em sẽ không đập mạnh như vậy nữa!"
Kiểm tra thì tim không đập mạnh? Tôi sửng sốt. chợt hiểu vì sao lại như vậy! Hóa ra là vì tôi, tôi cười khan nói:
"Mân Mân. em hãy thả lỏng tinh thẩn..."
Xem ra là tôi sơ sót nếu như người trước mặt là Triệu Nhan Nghiên, Trần Vi Nhi. chắc chắn tim sẽ không đập rộn ràng tới như vậy, thế nhưng Dương Mân không lại không giống, chúng tôi còn chưa lằn nào thân mặt tới mức này!
Dương Mân e thẹn trợn mắt nhìn tôi một cái nói: "Em sẽ cố hết sức." Nhưng vẫn vô cùng khẩn trương.
Tôi không có biện pháp khác. đành tiến hành kiểm tra thân thể của nàng, tốc chỉến tốc thắng.
Khi tôi dùng tinh thần lực xuyên thấu qua thân thể của Dương Mân. đi tới gần trái tim thì có thể cảm nhận được nó đã yếu, đang phải nỗ lực hoạt động.
Tôi cẩn thận quan sát kết cấu trái tim của Dương Mân. nhận thấy tâm nhĩ trái hay tâm thất phải đều tắc nghẽn nghiêm trọng, người bình thường bị bệnh tim bẩm sinh chỉ bị tắc một ngăn. nhưng Dương Mân lại bị tới tận hai ngăn!
Loại này tắc nghẽn này ngăn cản sự tuần hoàn máu tới trái tim. chỉ có một số lượng ít máu vào được. rồi được bơm ra động mạch chủ và động mạch phổi!
Thế nhưng nếu chỉ có như vậy lại không nghiêm trọng, mấu chốt của vấn đề là động lực cho trái tim của Dương Mân hoạt động lại không đủ. khi hút máu thì dường như phải rất nỗ lực!
Tôi rốt cục cũng hiểu vì sao Chu Trì Binh không phẫu thuật cho Dương Mân! Lấy tình trạng hiện nay của Dương Mân. cho dù bác sì có giỏi tới mới chỉ trị được chứng tắc nghẽn trái tim của Dương Mân vẫn không đủ lực lượng!
Bỗng nhiên tôi nghĩ ra một cách. Đó là để lại một tia tinh thần lực ở gần trái tim của Dương Mân. có tác dụng trợ giúp trái tim hoạt động, như vậy thì không sợ chứng suy tim nữa!
Sau khi nghĩ ra cách này tôi không dám trêu đùa gì nữa. vội vàng nghiêm túc nói: "Mân Mãn. tình huống của em phúc tạp hơn anh nghĩ!"
"Có hi vọng không?"
Dương Mân lẳng lặng hỏi. trên mặt lại hiện lên sự lo lắng. Bởi vì nàng biết nếu tôi không có cách nào nữa, thì không thể hi vọng gì!
"Có. thế nhưng anh không dám cam đoan." Tôi không dám cam đoan. là vì tôi thiếu kiến thức y học. còn chua rõ nguyên lý làm việc của trái tim. chữa trị cho Dương Mân tôi phải tham khảo nhiều về vấn đề này!
"Hiện giờ có một vẩn đề quan trọng, đó là phim chụp X Quang em để ở đâu? Có mang theo không?" Tôi hỏi
Cho dù Dương Mân không mang theo bên người thì cũng không quan trọng, chỉ cần biết địa điểm. tôi sẽ lấy cho nàng.. Nguồn: http://truyenggg.com
Không nghĩ tới Dương Mân lại mang theo cuộn phim!
"Em có mang, cha mẹ em nói họ chưa từ bỏ ý định. muốn nhân cơ hội du lịch. nhờ bác sĩ nước ngoài, xem còn cơ hội nào khác không." Dương Mân nói.
"A? Vậy thì kết quả ra sao? Bệnh viện ờ đây nói thế nào?" Tôi hỏi xong, mới biết mình hỏi một câu vô nghĩ. nếu như bác sĩ có thể chữa thì sao Dương Mân có thể thương cảm như vậy.
"Đã hỏi rồi, nhưng không có kết quả gì." Dương Mân lắc đầu.
"Được. muốn chữa cho em anh phải chuẩn bị một chút, ngày mai em cùng với cha mẹ đi dạo với đôi Phillip. anh phải đi chuẩn bị một số thứ!" Tôi nói.
"Vậy thì thôi. mai em liên hệ với họ là chỉều đi." Dương Mân lắc đầu:
"Anh không đi với em, em không có tâm tình nào để đi chơi."
Tôi nghe Dương Mân nói xong. không khói cười khổ nói: "Vậy nếu như không gặp anh, em cùng không có tâm tình du lịch sao?"
"Không giống như vậy, ai bảo bây giờ anh là bạn trai của em." Dương Mân làm nũng nói: "Nếu không thì em đi cùng với anh?"
Tôi suy nghĩ một chút. buổi sáng ngày mai tôi muốn tới bệnh viện tìm một bác sĩ. hỏi xem trái tim của Dương Mân có khác người bình thường không, dựa vào đó tôi sử dụng dị năng tiến hành cải tạo lại trái tim cho nàng.
Dương Mân cùng đi với tôi cũng được. dù sao nàng cũng là người bị bệnh. bác sĩ có thể nói rõ hơn.
"Được!" Tôi gật đầu.
"Thật tốt quá!" Dương Mân vui vẻ nói.
"Bà cô của anh. em đừng có như vậy được không, trái tim em sẽ không chịu được đấy?"
Tôi lắc đầu nói.
"Trái tim? Được rồi, Lưu Lỗi, có một việc mà em chưa nói với anh!" Dương Mân bỗng nhiên nói:
"Vua rồi, anh còn nhớ khi anh sờ em. trái tim em đập rất nhanh không?"
"Đúng vậy, nhưng tại sao em lại nói chuyện này, chỉ là anh chỉếm tiện nghi một chút thôi. chẳng nhẽ lại nghiêm trọng tới vậy!"
Tôi không rõ vì sao Dương Mân lại nói đến chuyện này.
"A? Không phải vậy! Anh nghĩ gì thẻ!" Dương Mân trợn mắt liếc mắt nhìn tôi nói:
"Ý của em là lúc đó thì đập rất nhanh, nhưng sau đó thì bình thường."
"Ách. bởi vì sau đó em đã quen rồi..." Tôi nói...
"Cái gì! Lưu Lỗi. anh nghiêm túc một chút có được không, cái gì mà thói quen!" Dương Mân tức giận nói:
"Em nói là tim em đập bình thường hơn trước rất nhiều... Nói như thế nào đây, giống như là có một ngoại lực nào đó tác động tới trái tim. làm cho đập nhẹ nhàng hơn..."
Ngoại lực... Chẳng nhẽ là tác dụng của một tia tinh thần lực kia? Rất có thể! Vì vậy tôi cười nói:
"Là như vậy sao. vậy thì anh biết, đó là vì anh thấy trái tim em đập nhanh quá. cho nên mới để lại một tia tinh thần lực hỗ trợ cho nó."
"Thật là thần kỳ, như vậy anh chỉ cẩn tiếp tục duy trì thì em sẽ không việc gì?"
Dương Mân bỗng nhiên hưng phấn hỏi.
"Hiện tại trên lý thuyết là như vậy, nhưng đây là phương pháp trị ngọn không trị được gốc..." Tôi lắc đầu nói.
"Trị phần ngọn cùng tốt, chỉ cần em không phải rời xa anh là được!" Dương Mân đâu có quản nhiều như vậy, chỉ cần được ở với tôi, đó mới là trọng yếu nhất.
Đêm nay, tôi và Dương Mân ôm nhau mà ngủ. bởi vì biết mình nhất định sẽ sống, cho nên Dương Mân ngủ rất ngon. Ngược lại tôi lại trằn trọc mãi mới ngủ được.
Sáng sớm hôm sau. tôi lấy cuộn phim trong tay của Lý Tiểu Hồng, mang Dương Mân tới bệnh viện.
Vốn tôi muốn trở lại Khoa tim mạch tìm Chu Trì Bình. thế nhưng người ta đã biết tôi xuất cảnh. nên cũng có chút phiền thức!
Hiệu suất làm việc của bệnh viện Ý cực chậm. nhung được một cái tốt đó là hầu như phần lớn tiền chạy chữa đều được miễn phí! Bệnh nhân chỉ cằn dùng tiền mua thuốc là được. có khi tiền thuốc cùng được miễn!
Thế nhưng đó chỉ là đối với dân bản xứ tới bệnh viện công. còn đối với những người tới bệnh viện tư nhân. hoặc những bệnh viện tư lớn thì phí chần đoán thực sự cao tới dọa người, không phải ai cùng có thể chịu được.
Tôi hỏi thăm Mark một chút. xem ờ xung quanh đây có bệnh viện về Tim mạch nổi danh nào không, sau đó mang Dương Mân đi.!
Bình Luận (0)
Comment