Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 600

"ông làm như thế nào?" Lúc này, Classe Luther mặt đã xám như tro tàn!
"ông cho rằng chuyện như vây, tôi se nói cho ông biết sao?" Kim Hồng Chung hỏi ngươc lại
.
Classe Luther đương nhiên biết, đồng hành là oan gia, người ta sao có thể nói ra "bí mật nghề nghiệp" này cho mình biết cơ chứ! Nhưng mà hắn vẩn chưa từ bỏ ý định. bởi vì sự tình thực sự là quái dị? Lẽ nào Phi Yến Môn có cao nhân xuất quỷ nhập thần?!
"Được rồi, vậy ông nói cho tôi biết, người xuất thủ từng tới d6ay rồi?" Classe Luther
"Không có, lần đầu tiên." Kim Hồng Chung không lừa hắn.
"Vậy Phi Yến Môn các ông còn có mấy cao thủ như vậy?" Classe Luther típ tục thừ
"Không ít." Kim Hồng Chung lần này lại không thể nói thực.
"Được rồi vậy thì tôi tuân thủ ước hẹn, đem chứng cớ cho các ông, caí viên trân châu kia cũng giao cho ông luôn!" Classe Luther chịu đựng đau lòng long nói ra những lời này.
Nhưng mà hắn nghĩ, Phi Yến Môn cao thủ nhiều như vậy, sớm muợn cũng thay thế vị trí của Lôi Thần đảng, nếu như không sớm trừ cái mầm này, thì hậu quả không thể tưởng tượng được
"Cảm tạ." Kim Hồng Chung ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà trong lòng lại chẳng có chút ý cảm tạ. nào, bời vì hắn biết, đây là do Lôi Thần đảng giăng bẩy hắn!
Trong phòng là việc Classe Luther nghiến răng nghien loi, hung hăng nói.: "Phi Yến Môn, nếu như thiên đường có lối mày không đi, địa nguc không lối mi lạii tới. thì đừng có trách tao không khách khí! Phi Yến Môn, vài chục năm sau. Lịch sừ sẽ nhắc tới, có một Phi Yến Môn từng xuất hiện!"
Cái gì gọi là tự làm bậy không thể sửa. Classe Luther chính là một ví dụ điển hình!
" Frankie tiên sinh tôi là Classe Luther!" Classe Luther suy tư nửa ngày, cuối cùng củng gọi điện cho một dảy số quen thuộc.
"Classe Luther?" đối phương đương nhiên sửng sốt, đối với cái tên này không nhớ kỳ lắm
"Lôi Thần đảng Classe Luther!" Classe Luther vội vàng nói: "Ngài đả quên,lần trước khi tập đoàn West Dry tO đải tiệc, chúng ta còn nói chuyện với nhau rất vui vẽ, còn hẹn nhau là đi uống rượu nửa mà!"
"A! Tôi nhớ rồ!" Frankie nhàn nhạt nói: "Hóa ra là ông, thế nào, bổng nhiên nhớ tới tơi rồi gọi điện thoại hà?" Frankie mặc dù ấn tượng với Classe Luther không lớn. thế nhưng hắn cũng biết thân phận của tên này, nhưng mà cũng không có nhiều nhiệt tình, vì mìth là hắn đạo, còn hắn là đạo tặc.
"Không sai, đúng là tôi có chuyện cần tìm ông, không biết Frankie tiên sinh có thời gian rảnh không, chúng ta gặp mặt một chút?" Classe Luther nói.
"Vậy à!" Franide nhìn lịch trình một chút nói: "Như vậy đi,buổi chiều ngài mai, gặp mặt ở hội quán West Dry!"
"Không thành vấn đề! Cảm ta Franlde tiên sinh đã nể mặt, tôi sẽ tới đúng giờ!" Classe Luther cúp điện thoại, thở *** một cái, xem ra, Frankie đứng là nể mặt mình!
Ở bên Trung Quốc, tôi đã thông tri cho Quách Khánh và Đinh Bảo Tam, bảo họ tới tiếp thu Phi Yến Môn và chỉnh lý Môn phái này.
Kim Hồng Chung không còn áp lục gì nừa, để cho Tiểu Đông và Tiểu Cường xử lý mọi chuyện. chuyên tâm nghiên cứu tâm pháp.
Người trẻ tuổi tiếp thụ nhanh, rất nhanh Tiểu Cường đạ làm xong toàn bộ những kiến nghị mà Đinh Bảo Tam giao phó! Mà Đinh Bảo Tam lúc này cũng hiểu vì sao Phi Yến Môn không phát triển lên được, hóa ra là ở khâu quản lý Cho nên, Tiểu Cương phối hợp với Đinh Bảo Tam thực hiện những ý tưởng mới!
Thế nhưng nhiều trầm tích lâu năm đâu có thể nói gjải quyết là giải quyết được!Đinh Bảo Tam hỏi gua Kim Hồng Chung, và Tiểu Cương, sau đó chia thực lực của môn hạ theo trình độ cao thấp, phân thành mấy tiểu tổ, mổi tiểu tổ cử ra một đội trưởng, bắt đầu huấn luyện đặc biệt.
Cho nên, cứ như vậy, Đinh Bảo Tam thành lập nên một ttrung tâm điều phối nhiệm vụ chỉ giao nhiệm vụ cho tiểu tổ nào thích hợp nhất.
Vấn đề Phi Yến Môn đã được giải quyết, công ty thu thập và bảo tồn Phi Yến, thì biến thành một chi nhánh châu báu của Tập đoản Ánh Rạng Đông.
Với kết quả như vậy, Kim Hồng Chung vô cùng hài lòng, đúng là họa đắc phúc, vừa gặp lại được sư phụ đă xa Cách nhiều năm, lại còn giải quyết được vấn đề khó khăn! Đương nhiên, chuyện đáng mừng nhất của hắn, là sư thúc tổ đã chịu truyền cho mình tâm pháp luyện tập!
Thế nhưng, Iần này là do tôi bị ép vào tinh thế bất đẳc dĩ!
Tuy rằng chuyện Phi Yến Môn không công khai ra ngoài, nhưng mà các đầu lĩnh bang phái ở Châu Á,Châu âu…liên tục chúc mừng Quách Khánh
… … … …
Buổi chiều hôm sau, Classe Luther đúng hẹn tới hội quán West Dry. Ai nói ở đây là một nơi đàm đạo thương trường mà còn có cả giới hăc bang, tội phạm tới đây đàm phán, vì sao? Vi nơi này có đắng cấp!
Frankie muộn 5 phút đồng hồ. nhưng như vậyClasse Luther cũng đã rất cao hứng, ai bảo mình thấp hơn người ta chứ!
Frankie thản nhiên đi tới bên này Classe Luther đứng dậy tươi cười nghênh tiếp "Lão bằng hữu, ông đã tới rồi!"
"Đúng vậy, thật ngại quá, chậm năm phút đồng hồ." Frankie nhìn đồng hồ một chút nói, nhưng giọng nói lại chẳng có chút gì là ái ngại.
"Ha hả, là tôi đến sớm, không muộn, vừa vặn!" Classe Luther cười nói. Nguồn: http://truyenggg.com
"Đưọc rồi, có chuyện gì thì nói mau đi, tối nay tôi còn chỉ huy người đi chiếm địa bàn!" Frankie nói.
"Kỹ thực sự tình là như vậỵ..." Vì vậy, Classe Luther đem ân oán của minh nói lại một lần, không quên nói Phi Yến Môn là tổ chức tội ác tày trời, không ai không oán giận.
"Ông muốn thế nào?" Frankie không có tâm tư chú ý tới những ân oán nảy.
"Diệt trừ Phi Yển Môn." Clas se Luthữ nói.
"Diệt trù Phi Yến Môn?"
Frankie lắc đầu: "Bọn họ là môn phái ở Châu Á,ông tìm tôi
làm gì?"

"Tôi…thực lực không đủ, nên mời ngài nghĩ biện pháp!" Classe Luther đúng là có vấn đề thực lực, hắn chỉ là đạo tặc, còn người ta là hắc đạo.
"Ông có thể ra bao nhiêu tiềnn?"Frankie thuận miệng hỏi.
"1 tỷ USD!"Classe Luther cắn răng nói: "Nhưng mà viên trân châu kỉa sẽ thuộc về tôi..." Hắn hận Phi Yến Môn thấu xương. nên mới đưa ra cái giá này. 1 lỷ USD đâu phải dể kiếm!
Nhưng mả Classe Luther vẫn tiếc viên trân châu kia. bởi vì giá trị của nó ờ trên thị trường là 2 tỷ USD!
"Chuyện trân châu tôi không dám bảo đảm."Frankie nghe thấy nguòi ta nói 1 tỳ USD. thì đã động tâm đây tương đương với thu nhập trong hai năm của bang phái mình!
Classe Luther nghe Frankie nói lời này.thì biết là hắn đã đáp ứng mình
nhưng cỏn chuyện trân châu... Classe Luther cắn răng một cái, 1 tỷ USD còn ra đuọc sợ gì mất cái viên trâu châu kia. Vì vậy hắn gật đầu nói "ĐượcỊ Không thành vấn đề"
Bình Luận (0)
Comment