Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 206

Diệp Trần vội vàng kiểm tra giờ giấc, tin nhắn được gửi tới từ hôm qua, mắt liếc nhìn thời gian bây giờ, cũng sắp chín rưỡi rồi.

Lập tức thầm nói một tiếng "Hỏng bét!", nhanh chóng bước ra khỏi phòng, chuẩn bị đi tới nhà hàng.

Thế nhưng khi hắn đi tới nhà để xe mới phát hiện, chiếc Ferrari của mình cũng không có ở trong gara, lúc này mới đột nhiên nhớ ra, mấy ngày trước đó cho Đường Thanh Nhã dùng, mấy ngày vừa rồi mình như xuất quỷ nhập thần, nha đầu này hơn phân nửa chắc là còn không có cơ hội để trả lại xe cho mình.

Tuy rằng Đường gia cũng ở tiểu khu Tử Kim Sơn, nhưng Diệp Trần luôn cảm thấy lấy thân phận và địa vị bây giờ của hắn mà đi Đường gia đòi xe thì có chút kỳ lạ, cuối cùng trực tiếp chạy ra khỏi tiểu khu, ở đầu đường bắt một chiếc taxi đi tới nhà hàng.

...

Bởi vì nhà hàng mới là ở khu mới phía đông thành phố, nơi đó tương đối xa, lại thêm buổi sáng thường hay kẹt xe, chờ lúc Diệp Trần chạy tới đó đã hơn mười giờ.

Chuyện của nhà hàng mới, Diệp Trần gần như không có nhúng tay vào, tất cả đều do một tay Sở Phi Yên xử lý cùng với Đường gia giúp một tay, mọi chuyện tự nhiên thuận lợi, thông suốt, mới chỉ có khoảng thời gian mấy ngày ngắn ngủi mà đã làm xong tất cả thủ tục.

Nhà hàng hôm nay khai trương, thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn nữa!

Hai người Tào Khôn và Đường Nghiệp vì giúp nhà hàng mới tăng thêm nhân khí, cùng nhau phát thiếp mời rộng rãi, gần như mời toàn bộ nhân vật thượng lưu trong thành phố Vân Châu tới!

Lấy địa vị bây giờ của Đường gia và Tào gia ở Vân Châu thì như mặt trời ban trưa, như vậy thì ai dám không tham gia?

Tuy nhiên, lúc Diệp Trần đi đến cổng nhà hàng, đang định đi vào thì lại bị hai tên bảo vệ cản lại, "Tiên sinh, xin lấy thiệp mời của ngài ra!"

Diệp Trần lập tức không biết phải nói như thế nào, thầm nó, ta chính là ông chủ của các ngươi a, thế mà còn dám đòi thiệp mời của ta sao?

Tuy nhiên hắn cũng biết, mấy ngày vừa qua hắn luôn một mực bế quan tu luyện, chưa tới đây một lần nào, coi như hắn nói thì hai người này khẳng định cũng sẽ không tin.

Hơn nữa, dù sao đây cũng là nhà hàng nhà mình, gây động tĩnh quá lớn chắc chắn sẽ không tốt, thế là đang định gọi điện cho Tô Lam, để cô ta phái người ra đón mình một chút.

Ngay vào lúc này, đằng sau lại có mấy người tới, một người trong đó nhìn thấy Diệp Trần lập tức hưng phấn chạy tới, "Diệp Trần!"

Diệp Trần quay đầu nhìn lại, hóa ra lại là Tô Tiểu Nhu cháu gái của Tô Lam.

"Tiểu Nhu, làm sao cô lại ở chỗ này?"

Tô Tiểu Nhu tức giận nói:

"Ngươi nha không phải là đang nói nhảm sao? Hôm nay là cô của ta khai trương nhà hàng, ta đương nhiên phải tới tham gia! Ngươi thì sao? Đứng ở đây làm gì? Thế nào mà còn chưa đi vào?"

Diệp Trần không thể không sờ lên cái mũi, thật thà nói:

"Ta không nghĩ tới đi vào còn cần thiệp mời, đang chuẩn bị gọi điện để dì Lam ra đón ta một chút đây..."

Tô Tiểu Nhu nghe được điều này, lập tức cười sặc sụa không ngừng, "Thôi đi! Cô của ta bây giờ đang bận túi bụi đây, làm sao có thời gian đi quản chút chuyện nhỏ này? Ngươi cho rằng cái nhà hàng cấp năm sao này cùng quán ăn nhỏ trước đó của các ngươi giống nhau so! Cô của ta bây giờ xưa đâu bằng nay nữa a! Đi, ta đưa ngươi đi vào là được rồi!"

Rõ ràng Tô Tiểu Nhu không phải tới đây lần đầu tiên, hai tên bảo vệ kia thế mà biết nàng, biết tiểu nha đầu này là cháu gái của Tô tổng bọn họ, lập tức mỉm cười cho qua, tính cả ba người ở đằng sau hắn, cùng đi vào cùng.

Hơn nữa ba người này, một người trong đó Diệp Trần cũng biết, rõ ràng là anh họ của Tô Tiểu Nhu, con trai của Lý Quế Bình chủ nhiệm văn phong thành phố Vân Châu, hình như tên là Lý Vân Phi...

Kiếp trước hai người tiếp xúc cũng không nhiều, chỉ mơ hồ nhớ người này, cái thằng này hình như còn là một tên thiếu gia ăn chơi không có học vấn không nghề nghiệp, về sau Lý Quế Bình cha của hắn bị điều tra tham ô, nghe nói cái tên này chạy trốn ra nước ngoài, sau đó Diệp Tràn không còn nghe thấy tin tức gì của hắn nữa.

Tuy nhiên, đối với Diệp Trần tại thời điểm này ở kiếp trước mà nói, Lý Vân Phi này thế nhưng là con ông cháu cha danh xứng với thực!

Cho nên khi đó hắn đối với người này cũng có chút kính nể, mỗi lần gặp mặt đều tất cung tất kính sợ đắc tội với người này, bây giờ nghĩ lại một chút, lúc đó hắn quả thật là rất sợ.

Đang nghĩ ngợi, Lý Vân Phi đi tới bên cạnh Diệp Trần, vẻ mặt khinh miệt nhìn ở trên người Diệp Trần một cái, tư thế từ trên cao nhìn xuống nói:

"Diệp Trần, mới một thời gian ngắn không gặp, tiểu tử ngươi trở nên đẹp trai hơn rất nhiều a!"

Tốt xấu gì cũng coi như là cố nhân kiếp trước, Diệp Trần mặc dù biết cái tên này luôn luôn coi thường mình, tuy nhiên hắn cũng lười đi so đo, dù sao ai lại đi để ý một con giun con dế đối xử với chính mình như thế nào đây?

Thế là Diệp Trần thuận miệng nhàn nhạt đáp lại nói:

"Cũng được!"

Lý Vân Phi thấy thế, lập tức nhướng mày, hắn đột nhiên cảm thấy thiếu niên hiền lành ở trước mặt mình này, dường như khác với trước kia, có vẻ như không có tôn kính mình giống như trước!

Loại cảm giác này khiến hắn tương đối khó chịu!

Tuy nhiên rất nhanh sau đó, hắn lại nghĩ tới chuyện gì đó mà không thể không cười lạnh, trong lời nói lộ ra vẻ giễu cợt nói:

"Diệp Trần, ta có chuyện mà luôn cảm thấy tò mò, ngươi nói cô của Tiểu Nhu đến cùng là trèo lên vị quý nhân nào? Vậy mà chịu mở ra cho nàng một cái khách sạn lớn tới như vậy, ít ra cũng phải mấy trăm triệu đi! Sẽ không phải giống như lời đồn là đượ người..."

Lý Vân Phi nói tới đây, Tô Tiểu Nhu ở một bên đột nhiên biến sắc, trực tiếp ngắt lời nói:

"Anh họ, ở đây có nhiều người như vậy, anh không nên ăn nói bậy bạ!"

Lúc này Lý Vân Phi mới hậm hực nuốt lời xuống, không nói thêm gì nữa.

Nhưng ở trong đôi mắt của Diệp Trần lập tức hiện lên ánh mắt lạnh lùng, tuy rằng Tô Tiểu Nhu cắt ngang lời nói của Lý Vân Phi, nhưng hắn có thể đoán được một phàn nào, chắc chắn sẽ không nói ra lời có ý tốt gì!

Tuy nhiên nghĩ ra cũng không khó, Tô Lam ở trong thời gian hai tháng gần đây, từ trước đó chỉ là một bà chủ quán cơm nhỏ lắc mình biến hóa trở thành tổng giám đốc của một nhà hàng cấp năm sao trị giá mấy trăm triệu, phía sau chắc chắn không tránh được một số tin đồn thất thiệt.

Đối với loại lời đồn đãi lung tung này, Diệp Trần cũng sẽ không quan tâm, chỉ có điều, nếu là có người dám sỉ nhục Tô Lam ở ngay trước mặt hắn, vậy chắc chắn hắn sẽ không nhẫn nhịn!

...

Rất nhanh, một nhóm mấy người đã đi vào trong nhà hàng.

Lúc này lễ khai trương, chắc là cũng sớm đã kết thúc, dường như tiến vào giai đoạn ăn tiệc.

Giữa hội trường lớn của nhà hàng có một cái bục cao, có một đại mỹ nữ ăn mặc gợi cảm đang đứng hát ở trên đó, dưới bục cao còn có rất nhiều người đang reo hò hưởng ứng, không khí ở trong hội trường rất náo nhiệt!

Diệp Trần nghĩ thầm, người này có lẽ là một ngôi sao nhỏ được khách sạn đặc biệt mời tới để ăn mừng khai trương, có rất nhiều công ty ở lúc khai trương vì tạo ra không khí sôi nổi, đều sẽ dùng tới hoạt động này, cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Đang nghĩ ngợi, Tô Tiểu Nhu đứng ở một bên vậy mà cũng đi theo hét lên, "Oa! Là Trang Phỉ Phỉ a! Không nghĩ tới cô của ta thế mà cũng mời cả Trang Phỉ Phỉ tới, thực sự quá hoành tráng a!"

Ngay cả mấy người Lý Vân Phi ở một bên cũng thi nhau hiện ra vẻ ngạc nhiên, "Trang Phỉ Phỉ này thế nhưng là ngôi sao tuyến một a, phí lên biểu diễn ít nhất cũng phải hơn một triệu đi!"

"Hơn nữa người này thế nhưng nổi danh là khó mời được a!"

"Đây chính là phải bỏ ra rất nhiều tiền a!"

Diệp Trần nghe được bàn luận của mấy người, lông mày cũng không thể không nhíu lại một chút, trong lòng thầm nghĩ, việc này hơn phân nửa chắc là do Tào Khôn làm!

Bản thân Tào gia vốn kinh doanh sản nghiệp giải trí, sau khi Vũ gia sụp đổ, Tào gia phát triển nhanh chóng, thế lực bây giờ đang áp đảo một tỉnh, mời mấy ngôi sao tới tham gia tự nhiên là không khó.

P/S: Ta thích nào....ngày hôm nay ta phải tập huấn, ngồi ngủ gật, máy tính thì bị chiếm dụng đâm ra không dịch được từ h tới tối sẽ dịch đủ 5 chương tiến độ nhanh thì + thêm. Chương 2 trong ngày.
Bình Luận (0)
Comment