Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 500

"Ồ? Thật sao?"

Đôi mắt đẹp cảu Sở Phi Yên khẽ híp lại một cái cũng không có lập tức cự tuyệt, "Vậy ngươi dự định để cho ta làm gì cho các ngươi đây?"

Sử Mật Tư nghe được điều này còn tưởng rằng Sở Phi Yên đã động tâm thì ngay lập tức vui mừng trong lòng, "Rất đơn giản! Chỉ cần cô giao ra phương pháp luyện chế Thần Thủy, ta cam đoan là có thể giúp cô nói ngọt ở trước mặt Huyết Hoàng đại nhân, chẳng những có thể tha thứ tội lỗi của cô, hơn nữa cô còn có hy vọng giống như ta, trở thành thành viên cao tầng cốt cán của Huyết tộc! Sở tiểu thư, cảm thấy thế nào?"

Đôi mi thanh tú của Sở Phi Yên hơi nhíu, "Như vậy a! Vậy...ngươi đi chết đi!"

Trong đôi mắt đẹp của Sở Phi Yên bỗng nhiên bộc phát ra một đạo sát ý mãnh liệt, trực tiếp hung hăng vỗ ra một chưởng!

"Cửu Âm Huyền Thiên chưởng!"

Oanh!

Trên người Sử Mật Tư kia chẳng qua chỉ có một chút huyết mạch của Huyết tộc mà thôi, căn bản không tính là cao thủ, vậy thì làm sao có thể chống đỡ được một kích này của Sở Phi Yên?

Sử Mật Tư hoàn toàn không kịp phản ứng thì đã bị một chưởng này của Sở Phi Yên trực tiếp đánh bay ra ngoài, cả người trong nháy mắt biến thành một đống thịt nát.

Sau khi Sở Phi Yên tu luyện thành công môn chưởng pháp này, thì đây vẫn làn lần đầu tiên dùng ở trong thực chiến, ngay cả chính cô cũng không nghĩ tới, uy lực vậy mà kinh khủng như thế!

Ngay cả vị Bá Tước của Huyết tộc ở bên cạnh kia vậy mà trong lúc nhất thời cũng chưa kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sử Mật Tư chết ở trước mặt mình.

"Con mẹ nó! Ngươi đang tìm cái chết!"

Bá Tước của Huyết tộc trong cơn giận dữ, gương mặt lập tức trở nên dữ tợn, Hướng Sở Phi Yên bổ nhào tới.

Oanh!

Một đạo tàn ảnh xẹt qua trên không trung, Sở Phi Yên chỉ cảm thấy đối phương giống như một chiếc xe lửa chạy tốc độ cao, xen lãn mùi máu rất tanh, hướng chính mình lao tới.

"Theo như truyền ngôn thì Huyết tộc tu luyện chính là Ma đạo, dựa vào hút máu tươi của người khác đến luyện hóa cho bản thân sử dụng, cho nên nhục thân rất cường hản, quả nhiên là danh bất hư truyền!"

Sở Phi Yên âm thầm cảm thán trong lòng một tiếng, lập tức thi triển ra thân pháp tinh diệu trong Minh Diệt Cửu Âm quyết, thong dong né tránh một kích này của đối phương.

Môn Minh Diệp Cửu Âm quyết này là lúc trước măt Diệp Trần tự mình truyền thụ, được lấy từ trong tay một Nữ Đế có lòng dạ ác độc ở Tu Chân giới, công pháp này được biết đến bởi sự âm lãnh và quyết tuyệt, chẳng những bao gồm chưởng pháp tấn công Cửu Âm Huyền Thiên chưởng, trong đó còn có cả một loại thân pháp, tên là Minh Diệt Huyễn Thân càng là tuyệt diệu vô song.

"Ừm?"

Tên Bá Tước của Huyết tộc kia rõ ràng không nghĩ tới Sở Phi Yên lại có thực lực như thế, sau khi hơi kinh ngạc, thì lại lao về phía cô ta mà tới.

Bá bá bá!

Sở Phi Yên thi triển tra thân pháp tuyệt diệu, ở trong cả căn phòng lập tức lưu lại từng đạo tàn ảnh.

Luận thực lực thì Bá Tước Huyết tộc này tương đương với Thần Cảnh đỉnh phong, hơn nữa nhục thân lại vô cùng cường hãn, chính là đối đầu với cảnh giới Tiên Nhân bình thường thì chỉ sợ cũng không rơi vào thế hạ phong, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú.

Mà thực lực của Sở Phi Yên thì tuy rằng bây giờ cũng gần như bước vào cánh cửa Thần Cảnh, thế nhưng để mà so sánh với đối phương thì rõ ràng vẫn có khoảng cách nhất định, nếu không phải trước đó cô ta đột nhiên ra tay thì chỉ sợ Sử Mật Tư kia cô cũng chưa chắc có thể giết được.

"Đã thật khó để chiến đấu thì bây giờ chỉ có thể tìm cách rút lui trước!"

Sở Phi Yên đối với thực lực của mình không có một chút lòng tin nào, cảm giác muốn đánh bại cái tên trước mắt này gần như là không thể nào, cho nên sau khi hơi tự đánh giá một chút thì bỗng nhiên chạy như điên lao về phía cửa sổ, chỉ cần xông phá cửa sổ chạy trốn ra bên ngoài thì Sở Phi Yên tự tin có thể thoát khỏi cái tên ra hỏa lộ ra mùi máu tươi để cho người ta phải buồn nôn này.

Tuy nhiên, mắt thấy Sở Phi Yên đã vọt tới cửa sổ trước mặt thì ở ngay bên cạnh lại đột nhiên giết ra một bóng người ngăn ở trước mặt cô.

Oanh!

Sở Phi Yên không kịp suy nghĩ nhiều, trực tiếp vỗ ra một chưởng, chưởng lực hai người va chạm vào nhau, Sở Phi Yên lập tức liên tục lùi lại.

Mà lúc này Bá Tước Huyết tộc ở phía sau kia cũng đã lao lên, hung hăng một chưởng vỗ vào hướng sau lưng Sở Phi Yên.

Ở vào thời khắc sống còn, Sở Phi Yên lập tức thi triển ra Minh Diệt Huyễn Thân một lần nữa, hiểm mà lại hiểm né tránh một chưởng của Bá Tước Huyết tộc kia, tuy nhiên vẫn bị lực ảnh hưởng của chưởng lức quét tới, trên lưng lập tức truyền đến một trận đau đớn, huyết khí thể nội quay cuồng.

"Xong! Không nghĩ tới cái tên này lại còn có trợ thủ!"

Sở Phi Yên không thể không quát khẽ một tiếng ở trong lòng, gương mặt xinh đẹp lập tức trở nên khó coi.

Một mình đối phương thì cô còn chưa phải là đối phủ của hắn, không nghĩ tới cái tên này vậy mà lại đột nhiên xuất hiện ra thêm một người thì cô ta tự nhiên càng không thể khinh địch

"Công chúa điện hạ, ngài thế nào tới?"

Nhìn thấy thân ảnh người kia đột nhiên xuất hiện, Bá Tước Huyết tộc kia lập tức một mặt kinh hỉ nói.

Sở Phi Yên nghe được điều này cũng không thể không hơi sững sờ, sau khi đứng vững thân hình cũng đã nhìn vào phía bóng người đột nhiên xuất hiện kia.

Chỉ thấy, đây là một người đàn bà da trắng dung mạo có chút xinh đẹp, nhìn qua khoagr chừng ba bốn mươi tuổi, nhưng dáng vẻ vẫn còn thướt tha, hơn nữa trên người lộ ra một cỗ khí tức cao quý.

"Hừ! Ta nghe nói, cô ta chính là tiểu tình nhân của Diệp Cuồng Tiên kia, đúng không?"

Người đàn bà trung niên da trắng kia hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt đẹp lộ ra một cỗ hận ý nồng đậm, "Diệp Cuồng Tiên giết chết con trai của ta, ta đã từng lập xuống lời thế, phải hút sạch toàn bộ máu của hắn! Rồi mới luyện hóa hắn thành thi nô, sau đó thì tra tấn quất roi cả ngày lẫn đêm!"

"Thế nhưng lại không nghĩ tới, hắn vậy mà chết ở dưới bom nguyên tử của Mỹ quốc, thật sự là quá tiện nghi cho hắn!"

"Hắn đã chết vậy thì sai lầm của hắn để cho người đàn bà của hắn đến tiếp nhận đi!"

Hóa ra, người đàn bà trung niên da trắng trước mắt này bỗng nhiên chính là công chúa Duy Đa Lợi Á của Huyết tộc, mà Tạp Đa Nhĩ con của bà ta ở Thanh Quang tự là thủ tịch đại đệ tử của đại pháp sư Tân Cách chính là chết ở trong tay Diệp Trần.

"Người đàn bà của hắn sao?"

Cũng không biết vì sao sau khi Sở Phi Yên nghe được lời này của Duy Đa Lợi Á thì rùng mình, vậy mà chẳng những không cảm thấy kinh khủng, trên mặt ngược lại hiện ra nụ cười thản nhiên.

"Ngươi lại còn cười được sao?"

Duy Đa Lợi Á nhìn thấy Sở Phi Yên vậy mà còn bật cười thì lập tức trong lòng hiện lên sự nghi ngờ, tuy nhiên cảm ứng cẩn thận một lát cũng không có phát hiện ở xung quanh có điều gì khác thường.

"Chết đi!"

Duy Đa Lợi Á rống lớn một tiếng, mở há ra hiện ra một đôi răng nanh dài nhọn, hướng Sở Phi Yên bỗng nhiên nhổ một cái.

Hô!

Một đạo sương máu màu đỏ tươi từ trong miệng của Duy Đa Lợi Á phun ra, "Huyết Vực Phong Bạo!"

Rầm rầm rầm!

Sau khi đám sương máu từ trong miệng của Duy Đa Lợi Á bay ra thì trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ tầng lầu để Sở Phi Yên căn bản muốn tránh cũng không tránh được mà né cũng không thể né, quanh thân trong nháy mắt bị đám sương máu quỷ dị kia bao phủ, tốc độ hành động của cả người rõ ràng là rất đáng lo ngại!

"Chết!"

Sau khi Duy Đa Lợi Á thi triển ra thủ đoạn thần thông thì lập tức đánh về phía Sở Phi Yên một lần nữa.

Mà cùng lúc đó tên Bá Tước của Huyết tộc kia cũng ngang nhiên ra tay, tạo ra áp lực cho Sở Phi Yên.

Sở Phi Yên lại thi triển ra Minh Diệt Huyễn Thân, đáng tiếc hiệu quả căn bản không có cách nào so với trước đó, bị ảnh hưởng bởi đám sương máu này, tốc độ hành động đã gặp phải sự hạn chế rất lớn, chỉ chốc là thì đã bị hai người đồn đến góc tường.

"Rống!"

Mắt thấy hai con quỷ hút máu này như là ác ma đánh tới, Sở Phi Yên tự biết mình không ngăn cản nổi thì lập tức tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Diệp Trần, xem ra cuối cùng tôi cũng không đợi được tới ngày anh trở về! Nếu như có kiếp sau..."

Ngay vào lúc Sở Phi yên hoàn toàn tuyệt vọng, đã từ bỏ đi sự chống cự thì bỗng nhiên ở bên tai vang lên giọng nói mà để cô ngày đêm nhớ mong, "Phi Yên, kiếp này cón sớm, nói gì tới kiếp sau?"

P/S: Ta thích nào...chương 2...tròn chương 500
Bình Luận (0)
Comment