Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 675

Lấy tình trạng thực lực của Diệp Trần hôm nay, muốn thi triển Ngịch Sinh Bách Chuyển thứ sáu chuyển để cưỡng ép tăng thực lực lên, cuối cùng vẫn có chút quá miễn cưỡng, thậm chí còn có khả năng tạo thành tổn thương không thể đảo ngược!

Tuy nhiên, suy nghĩ một chút nếu như hôm nay hắn thua vào tay đối phương, chẳng những tính mạng của hắn khó giữ được, Hi Nguyệt, Tiêu Nhược Hi, Lý Hổ, Đường Uy, Trần Đông, Dịch Sơn Hà, thậm chí Thần Long vệ và đội quân mấy chục vạn người sẽ phải gặp tai vạ lớn!

"Liều mạng!"

Diệp Trần cắn răng một cái, trực tiếp rống lớn một tiếng, cưỡng ép vận chuyển huyết khí trong cơ thể!

Phốc phốc phốc phốc phốc phốc!

Sau một khắc, chẳng những trong miệng Diệp Trần lại phun ra một ngụm máu tươi, thậm chí ngay cả con mắt, cái mũi, lỗ tai trong thất khiếu, thậm chí kinh mạch toàn thân, toàn bộ máu tươi tung bay!

Trong lúc nhất thời, Diệp Trần hóa thành một bộ huyết nhân, quả thực giống như ác ma leo ra từ trong địa ngục vô tận!

"Thứ gì?"

Vô Nhai lão nhân thấy cảnh này cũng âm thầm kinh hãi, đáy lòng phát lạnh một hồi, dâng lên một cỗ dự cảm cực kỳ không ổn.

"Mặc kệ hóa chơi đùa loại hoa chiêu gì, tuyệt đối không thể để cho hắn thuận lợi hoàn thành!"

Vừa nghĩ đến đây, Vô Nhai lão nhân không còn dám có bất kỳ bảo lưu nào, trực tiếp thi triển ra chính là một kích mạnh nhất.

Ầm ầm!

Mắt thấy kiếm mang màu xanh tràn ngập khí tức hủy diệt sắp chém tới, hai mắt Diệp Trần vẫn luôn nhắm chặt đột nhiên mở ra.

Hô!

Từ trong đôi mắt Diệp Trần vậy mà bắn ra hai đạo huyết mang!

"Giết!"

Một giọng nói khàn khàn giống như không thuộc về loại người, từ sâu trong yết hầu của Diệp Trần phát ra!

Trong chốc lát, một cỗ sát khí cường đại cũng theo lấy khí tức khủng bố làm người sợ hãi từ trên người Diệp Trần phóng lên tận trời! Chém ra một kiếm sáng chói!

"Không!!"

Vô Nhai lão nhân rống lớn một tiếng, muốn liều mạng ngăn cản cỗ khí thế cường đại kia, ngăn cản kiếm mang kia, đáng tiếc cỗ lực lượng kia thực sự quá cường hãn, cho dù hắn bây giờ đã bước vào cảnh giới Hóa Thần vẫn như cũ có chút lực bất tòng tâm.

Ầm ầm!

Một tiếng vang kinh khủng!

Trong ánh mắt rất không cam lòng của Vô Nhai lão nhân, cả người hung hăng rơi đập trên mặt đất, vậy mà tạo thành một đám mây hình nấm.

Mà đợi sau khi đám mây hình nấm kia tiêu tan, trên mặt đất xuất hiện một cái hô to đạt tới độ sâu hơn trăm mét!

Tê!

Trong lúc nhất thời, thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch, những cường giả khác vây xem ở xung quanh, tất cả đều sững sờ ngay tại chỗ.

Ai có thể nghĩ tới!

Vô Nhai lão nhân đã đột phát đến cảnh giới Hóa Thần, sau khi thực lực tăng vọt lên mấy lần, vậy mà vẫn như vũ bị một chiêu của Diệp Trần đánh bại!

"Thực lực của người này đến tột cùng cường địa tới mức nào? Đây rốt cuộc là quái vật nào a!"

Nhìn qua thân ảnh thiếu nhiên người đẫm máu giống như Ma Thần đang đứng ở trên không trung, tất cả mọi người đều cảm thấy run rẩy sợ hãi phát ra từ nội tâm!

Phải biết, trước đó với bây giờ cũng chẳng qua mới chỉ ngắn ngủi không đầy nửa canh giờ, Diệp Trần trước hết giết Thần Vương Lộ Tây Pháp sau đó lại đánh bại Vô Nhai lão nhân, giết chết gần trăm tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh của Thần giới và Tiên giới!

Chẳng lẽ hắn là Thần Ma hạ phàm hay sao?

Các cường giả tràn đầy tự tin giết vào Thế Tục giới, vốn cho rằng chỉ là đối phó với một tên tiểu tử thế tục, chắc chắn có thể làm được dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới lại thất bại thê thảm đến thế!

"Chết!"

Diệp Trần một chiêu đánh bại Vô Nhai lão nhân, không có cho hắn bất luận cơ hội thở dốc nào, đã lần nửa trùng sát tới trước mặt sau đó hung hăng đạp xuống dưới!

"Đừng đừng!"

Vô Nhai lão nhân lập tức rống lớn một tiếng, đáng tiếc bản thân hắn lúc này đã bị trọng thương, một hơi cũng nói không lên, chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy một cước này của Diệp Trần đạp xuống.

Bành!

Không có bất kỳ hồi hộp gì, Diệp Trần dùng một cước giẫm xuống, cơ thể Vô Nhao lão nhân trong nháy mắt bị Diệp Trần trực tiếp giẫm nổ tung!

Ầm ầm!

Hố sâu nguyên bản đã đạt tới độ sâu hơn trăm mét, lần nữa nặng nề tăng độ sâu!

Mà cả một vùng đất trong phạm vi trăm dặm cũng đều theo đó mà chấn động một hồi, giống như xảy ra một cơn địa chấn cỡ lớn!

"Đừng! Đừng có giết ta! Ta bây giờ chỉ còn lại một đạo nguyên thần, chỉ cần ngươi thả ta ra, ta nguyện ý hiến toàn bộ Tiên giới cho ngài!"

Nhạc thân trong nháy mắt bị Diệp Trần diệt đi, nguyên thần của Vô Nhai lão nhân từ bên trong nhục thể trốn thoát ra, đáng tiếc Diệp Trần sớm đã có đề phòng, sớm đã một tay bắt lấy vào trong tay.

Nguyên thần bị bắt, Vô Nhai lão nhân chỉ cón thể cầu khẩn ăn nói khép nép.

Càng là người tu chân sống gần ngàn tuổi, thật ra thì sợ nhất là nguyên thần bị người bắt được, nếu như đối phương có ác ý, nguyên thần sẽ tiếp nhận tra tấn khó có thể tưởng tượng!

Chỉ có điều, Diệp Trần tự nhiên không có tâm tư đó, "Chỉ là một cái Bồng Lai Tiên giới, trong nháy mắt ta có thể tiêu diệt, sao lại cần ngươi phải hiến?"

Nói xong lời này, tâm niệm Diệp Trần vừa động, một đạo Tam Muội chân hỏa từ trên đầu ngón tay của hắn xuất ra.

"A!!!!"

Nương theo một tiếng kêu thảm thiết thê lương, nguyên thân của Vô Nhai lão nhân lập tức bị đốt cháy sạch sẽ.

"Khặc khặc! Thật sự không nghĩ tới a, ngay cả lão gia hỏa Vô Nhai Tử này đều chết ở trên tay của ngươi! Chết thật tốt! Bản Tổ thật đúng là phải cám ơn ngươi giúp ta trừ đi hai tên đối đầu này!"

Vừa mới diệt Vô Nhai lão nhân xong, một giọng nói âm trầm đột nhiên vang lên khắp bầu trời.

Diệp Trần nghe được giọng nói này, căn bản không cần ngẩng đầu lên nhìn thì cũng đã nhân ra được chủ nhân của giọng nói này, "Ma Tổ! Ngươi cũng tới!"

Dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm một cái bay thẳng lên trời, vung Tử Quỳnh kiếm trong tay lên liền muốn thừa thế xông lên diệt nốt chủ nhân của Ma giới.

Tuy nhiên sau một khắc, Diệp Trần giống như nhìn thấy chuyện gì đáng sợ, cả người ngay lập tức bị kiềm hãm, nói cái gì cũng không có cách nào tiếp tục động thủ.

Chỉ thấy, sau lưng Ma Tổ một thân hắc bào, năm người Tiêu Nhược Hi, Lý Hổ, Đường Uy, Trần Đông, Dịch Sơn Hà bị người của Ma tộc gắt gao đè xuống, hiển nhiên đã bị bọn họ khống chế.

"Lão đại! Cứu mạng!"

Lý Hổ nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện thì lập tức hô to lên.

Diệp Trần lập tức vừa vội vừa giận, "Ma Tổ! Ngươi đường đường là chủ nhân của Ma giới, vậy mà lại đi dùng cái thủ đoạn hạ lưu như vậy, không sợ bị người chế nhạo sao?"

Ma Tổ cười khằng khặc một tiếng, "Tiểu tử! Ngươi không cần dùng lời nói ra để kích ta, Ma tộc ta làm việc từ trước đến nay thích làm gì thì làm, há lại sẽ để ý tới ánh mắt của người khác?"

Diệp Trần hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:

"Thả bọn họ ra, ta tha cho các ngươi không chết!"

Ma Tổ nghe được điều này giống như nghe được chuyện cười lớn nhất trên đời, sau khi cười lên một tiếng điên cuồng, vẻ mặt bỗng nhiên phát lạnh, lạnh lùng nói:

"Tiểu tử! Ngươi dường như còn khong có làm rõ tình trạng bây giờ đi a!"

"Bí thuật trước đó ngươi thi triển ra hoàn toàn chính xác là rất lợi hại, đáng tiếc bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà rồi đi? Coi như bản tổ bây giờ đánh với ngươi cũng chưa chắc có thể thua!"

Diệp Trần im lặng không nói, hoàn toàn chính xác, hắn cưỡng ép thi triển ra Nghịch Sinh Bách Chuyên thứ sáu chuyển, thực lực tiêu hao quá nghiêm trọng, trong cơ thể bây giờ đã có trăm ngàn lỗ thủng, coi như cố gắng chiến một trận, có lẽ có thể diệt Ma Tổ đi, chỉ sợ kinh mạch của mình cũng sẽ bị tổn hại mãi mãi, thực lực sẽ giảm mạnh!

Huống chi cái trong tay cái tên này còn có con tin, Diệp Trần sợ ném chuột vỡ bình, căn bản không dán hành động thiếu suy nghĩ.

Ma Tổ thấy Diệp Trần im lặng không nói, lập tức càng thêm đắc ý, "Tiểu tử! Chỉ cần ngươi tự phế kinh mạch tứ chi. sau đó đáp ứng vào Ma giới làm nô trăm năm, bản tổ sẽ tha cho ngươi và những người bạn này, như thế nào?"

P/S: Ta thích nào....chương 2
Bình Luận (0)
Comment