Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 685

Mà ngược lại ở bên kia, Liệt Nhật tông tử thương thảm trọng, Nam Nhật Sơn toàn thân là máu, chật vật không chịu nổi.

"Không! Đây không có khả năng! Ngươi rốt cuộc là ai?"

Nam Nhật Sơn khó có thể tin rống lớn một tiếng, cuối cùng đã bắt đầu sợ hãi.

Diệp Trần lắc đầu, thản nhiên nói:

"Tại sao các ngươi cứ luôn hỏi mãi cái vấn đề nhàm chá này? Người chết thì không cần biết câu trả lời!"

Nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần bước ra một bước, cả người giống như thuấn di, đã vượt qua khoảng cách mấy ngàn mét đi tới trước mặt Nam Nhật Sơn.

Con ngươi của Nam Nhật Sơn lập tức co rụt lại, vội vàng quỳ rạp xuống đất, hai tay giơ lên, nói:

"Đừng! Đừng giết ta! Ta nguyện ý xuất ra một tài phú ngàn năm của Liệt Nhật tông chúng ta, dâng hiến cho tiền bối, khẩn cầu tiền bối tha cho ta một mạng, được không? "

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp một cái, lạnh lùng nói:

"Nghe vào dường như cũng không tệ! Tuy nhiên, chờ ta tiêu diệt Liệt Nhật tông các ngươi, mọi thứ tự nhiên đều là của ta!"

Nam Nhật Sơn lập tức toàn thân run lên, sau đó vẻ mặt lộ ra sắc mặt giận dữ, "Tiền bối tuy rằng tu vi kinh người, thế nhưng lời nói này cũng không khỏi quá cuồng vọng chút a? Liệt Nhật tông ta có trăm vạn đệ tử, hôm nay nếu là ở Liệt Nhật thành, tiền bối cũng chưa chắc có thể thắng!"

"Huống chi, Liệt Nhật tông ta lệ thuộc vào Xích Dương phủ, hôm nay ngươi giết ta ngay trước mặt mọi người, Xích Dương phủ tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!"

Nam Nhật Sơn vừa nói ra ba chữ "Xích Dương phủ", mọi người ở xung quanh lập tức lại một mảnh xao động.

"Xích Dương phủ! Đây chính là một trong ba thế lực lớn của tinh vực Thiên Huyền!"

"Tinh vực Thiên Huyền chính là tinh vực cấp bốn, xa xa không phải tinh vực Thiên Lang chúng ta có thể so sánh!"

"Khó trách Liệt Nhật tông có thể xưng bá tinh vực Thiên Lang được hơn ngàn năm, hóa ra chỗ dựa phía sau đúng là Xích Dương phủ!"

"Nghe nói Xích Dương phủ kia có mấy vị cường giả Hóa Thần tọa trấn, thế lực bao trùm mấy cái tinh vực xung quanh, tuyệt đối chính là một sự tồn tại khổng lồ!"

"Coi như thiếu niên này, thật có thực lực cảnh giới Hóa Thần cũng không dám tùy tiện trêu chọc Xích Dương phủ a?"

...

Nghe được tiếng nghị luận của mọi người, Nam Nhật Sơn lập tức càng thêm đắc ý, trên mặt lộ ra vẻ ngạo nhiên, lại nói tiếp:

"Ta cũng không sợ nói thật cho ngươi biết, ông cậu ta chính là Xích Vũ thiên quân của Xích Dương phủ, nếu như ngươi dám giết ta, lão nhân gia ông ta và toàn bộ Xích Dương phủ đều chắc chắn sẽ không buông tha ngươi!"

Lời kia của Nam Nhật Sơn vừa thốt ra, mọi người nhất thời xì xào bàn tán lần nữa, ngay cả khuôn mặt đám người Mạc Trường Lâm và tất cả các trưởng lão của Lưu Quang phái cũng thi nhau lộ ra vẻ kiêng kỵ thật sâu.

Tuy rằng bọn họ trước đó đã biết, Liệt Nhật tông và Xích Dương phủ có quan hệ không tầm thường, lại cũng không hiểu rõ còn có tầng quan hệ này.

Khó trách Liệt Nhật tông có thể xưng bá tinh vực Thiên Lang hơn ngàn năm, quả nhiên tuyệt không phải ngẫu nhiên a!

"Nói đủ chưa?"

Diệp Trần một mực trầm mặc không nói gì, lạnh lùng liếc mắt qua Nam Nhật Sơn, nhàn nhạt mở miệng nói.

Không biết vì sao, Nam Nhật Sơn không hiểu lại phát run một trận, cảm giác chính mình giống như bị một con mãnh thú để mắt tới, run lẩy bẩy nói:

"Ngươi, ngươi...ngươi thực sự có can đảm để giết ta?

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Đời này của Diệp Cuồng Tiên ta chưa từng bị người uy hiếp!"

Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp vỗ xuống một chưởng.

"Không!!"

Nam Nhật Sơn hiển nhiên không nghĩ tới, ngay cả sau khi chính mình báo ra Xích Dương phủ và danh hào ông cậu là Xích Vũ thiên quân, Diệp Trần vẫn còn dám động thủ đối với mình!

Nam Nhật Sơn quay người co cẳng liền chạy, đáng tiếc thực lực của hắn vốn kém Diệp Trần rất xa, bây giờ còn đang bị trọng thương thì tự nhiên càng không thể chịu nổi một kích.

Ầm!

Nam Nhật Sơn ngay cả kêu thảm cũng không kịp phát ra, thì đã bị chưởng lực vô cùng mạnh mẽ kia của Diệp Trần trực tiếp đánh nổ, hóa thành một đám sương máu.

Tê ~~

Mọi người ở xung quanh thấy cảnh này thì lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.

Đây chính là tông chủ Liệt Nhật tông, đây là đệ nhất nhân chí cao vô thượng của tinh vực Thiên Lang, hơn nữa lại có một vị Hóa Thần và Xích Dương phủ làm chỗ dựa.

Cho dù ai cũng không nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà không lưu tình một chút nào, nói giết là giết!

Chẳng lẽ hắn một người diệt Liệt Nhật tông còn không tính, còn muốn lấy sức một mình chống lại với Xích Dương phủ thế lực lớn này hay sao?

Điên rồi!

Quả thực chính là điên rồi!

Trên thực tế, Diệp Trần tru sát Nam Nhật Sơn, tuy rằng nhìn như có chút xung động, thật ra thì cũng không phải không có suy nghĩ tới hậu quả a.

Hắn đầu tiên giết Nam Lê Xuyên, sau đó lại chém mười mấy tên cao thủ của Liệt Nhật tông, cừu hận đôi bên đã rơi vào cục diện không chết không thôi!

Coi như hôm nay hắn tha Nam Nhật Sơn, người này cũng chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, chẳng bằng trực tiếp diệt đi để tránh hậu hoạn sau này.

Huống hồ sợ hãi rụt rè cũng không phải là phong cách của Cuồng Đế hắn!

Mà lúc này, ở một bên khác, Sở Tinh Hà nhìn thấy một chưởng của Diệp Trần đánh bại Nam Nhật Sơn sớm đã bị bị dọa đến đái cả ra quần, vội vàng quay đầu liền chạy, sợ Diệp Trần nhớ tới chuyện lúc trước.

Tuy nhiên, hắn vừa mới chạy ra ngoài không được mấy bước, thì một bóng người hiện lên ở trên không trung, sau một khắc, Diệp Trần đã giống như quỷ mị, ngăn ở trước mặt hắn.

"Phù phù!"

Sở Tinh Hà lập tức dọa đến toàn thân khẽ run rẩy, hai chân trực tiếp mềm nhũn ra té quỵ trên đất, vẻ mặt trắng bệch vô cùng, run lẩy bẩy cầu khẩn, "Diệp, Diệp tiền bối...tha mạng! Tha mạng a!"

Diệp Trần thì nhìn cũng chẳng thèm nhìn, trực tiếp cong ngón búng ra, "Hạng người vong ân phụ nghĩa! Đáng chết!"

Sưu!

Một đạo kiếm khí màu tím xét qua trên không trung, Sở Tinh Hà trong nháy mắt bị kiếm khí trực tiếp chém thành hai nửa!

"A!!"

Người của Lưu Quang phía ở xung quanh lập tức bị dọa đến thi nhau liên tục lùi lại không ngừng, ngay cả Vân Linh Nhi cũng không thể không lấy tay che miệng, vẻ mặt hơi trắng bệch.

Tuy rằng nàng ta vẫn luôn không thích cách làm người của Sở Tinh Hà, nhưng dù sao cũng là sư huynh của nàng, bây giờ rơi vào kết quả như vậy cũng không thể không có chút đau lòng.

Mà Diệp Trần, sau khi thuận tay giết Sở Tinh Hà, dường như cũng không có ý định dừng tay, ngược lại chuyển dời ánh mắt đến trên thân Mạc Trường Lâm chưởng môn Lưu Quang phái.

Mạc Trường Lâm lập tức bị dọa đến mặt vàng như đất, vậy mà lập tức "Phù phù" một tiếng, đã té quỵ trên đất, "Diệp tiền bối thứ tội! Trước đó vãn bối tim vào lời nói một bên của Sở Tinh Hà vậy mà hiểu lầm tiền bối, thực sự tội đáng chết vạn lần, vừa rồi nghe Linh Nhi sư điệt nói, Diệp tiền bối và Huyền Ly sư huynh có giao tình, khẩn cầu xem ở trên thể diện của Huyền Ly sư huynh bỏ qua cho vãn bối lần này!"

Mạc Trường Lâm nói xong lời này, lại vội vàng nhìn về phía Vân Linh Nhi ở một bên, cầu khẩn nói:

"Linh Nhi sư điệt, ngày bình thường sư thúc không xử bạc với ngươi, ngươi cần phải thay ta hướng Diệp tiền bối giải thích một chút a!"

Không thể không nói, Mạc Trường Lâm này đến cùng sống lâu năm thành lão hồ ly, trong nháy mắt đã nghĩ ra được phương pháp tự cứu mình.

Vân Linh Nhi nghe được điều này, quả nhiên rất là không đành lòng, liền vội vàng tiến lên một bước, quỳ rạp xuống trước mặt Diệp Trần, nói:

"Diệp tiền bối! Chưởng môn sư thúc cũng là nhất thời hồ đồ, dễ tin chuyện ma quỷ của Sở Tinh Hà, cầu ngài tha cho chưởng môn sư thúc một mạng đi!"

Nhìn qua Vân Linh Nhi quỳ trên mắt đất nước mắt lưng tròng, Diệp Trần cuối cùng cũng vẫn là mềm lòng mấy phần, "Thôi! Xem ở trên thể diện của Linh Nhi cô nương, chuyện hôm nay ta có thể không truy cứu..."

Mạc Trường Lâm lập tức mừng rỡ tuy nhiên không đợi hắn trở nên cao hứng thì Diệp Trần bỗng nhiên xoay chuyển câu chuyện một cái, "Tuy nhiên, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha! Đoạn một cánh tay của ngươi, xem như cảnh cáo nhỏ!"

P/S: Ta thích nào...chương 1...cần Kim Phiếu a....
Bình Luận (0)
Comment