Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 727

"Phốc!"

Huyết Vô Ảnh bị một cước của Diệp Trần đạp trúng, lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, dưới thân thể lập tức xuất hiện một cái hố nhỏ, cả người hoàn toàn lún vào dưới mặt đất.

Tê ~~

Tất cả mọi người ở xung quanh đều hít vào một ngụm khí lạnh, thậm chí cũng hoài nghi chính mình xuất hiện ảo giác.

Thiên tài đệ nhất tinh vực Cự Môn, thậm chí sử dụng cả Huyết Ngục Thần Bi, Huyết công tử thế mà lại bị một chiêu của một tên tiểu tử cảnh giới Kim Đan đánh bại, hơn nữa còn giống như con chó chết bị giẫm ở dưới chân!

Thế giới này là như thế nào?

Quả thức quá điên cuồng!

"Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?"

Huyết Vô Ảnh trừng lớn hai mắt lên, bên trong đôi mắt lộ ra vẻ vô cùng hoảng sợ, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Diệp Trần.

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Vấn đề này, ngươi vẫn là đi xuống dưới hỏi Diêm Vương gia đi thôi!"

Nói xong, dưới chân Diệp Trần hơi dùng sức.

"Phốc!!"

Huyết Vô Ảnh lại điên cuồng nôn ra một ngụm máu tươi nữa, sau đó dưới khát vọng được sống mạnh mẽ để hắn cố nén sự thống khổ của ngũ tạng lục phủ, hét lớn, "Không! Ngươi không thể giết ta! Ta thế nhưng là Thiếu tông chủ của Huyết Nguyệt tông! Nếu như ngươi giết ta, Huyệt Nguyệt tông tuyệt đối sẽ không...A!!""

Không đợi Huyết Vô Ảnh nói xong lời uy hiếp thì Diệp Trần sớm đã chẳng thèm nghe, dưới chân bỗng nhiên tăng lực đạo mạnh hơn.

Ầm!

Đáng thương vị thiên tài đệ nhất tinh vực Cự Môn này, Huyết công tử hung danh hiển hách, lại bị một cước của Diệp Trần rõ ràng giẫm cho nổ tung!

"A!!"

Mọi người ở xung quanh lập tức sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi lớn, "Huyết công tử...cứ như vậy mà chết đi?"

"Đây chính là Thiếu tông chủ của Huyết Nguyệt tông, vậy mà bị hắn giết chết đi như vậy!"

"Chẳng lẽ hắn tuyệt không có lo lắng Huyết Nguyệt tông trả thù sao?"

"Quá nguy hiểm!"

"Quá dọa người!"

"Quá trâu bò!"

...

Người người bàn luận sôi nổi, đạo thân ảnh thiếu niên gầy gò kia, trong mắt bọn họ quả thực so với ác ma còn đáng sợ hơn!

Tuy nhiên, Diệp Trần lại giống như làm một chuyện mà không có một chút ý nghĩa nào, thuận tay một chiêu, nắm Huyết Ngục Thần Bi vào bên trong lòng bàn tay, sau đó xóa đi tinh thần lạc ấn ở trên đó rồi thu hồi cất giữ vào bên trong Càn Khôn Trạc.

Huyết Ngục Thần Bi này mặc dù là tà vật, nhưng dù sao cũng là một cá chuẩn Tiên khí, làm mất đi thì thật là đáng tiếc.

Sau khi làm xong xuôi mọi thứ, Diệp Trần mới xoay người, chậm rãi đi tới trước mặt tỷ muội Linh Vận và Linh Khê sớm đã xem tới tròn xoe mắt.

"Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối!"

Linh Vận phản ứng tương đối nhanh, lập tức hướng về phía Diệp Trần khom mình hành lễ, ngay cả xưng hô cũng đã đổi thành tiền bối, hơn nữa trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ vô cùng sùng bái.

Tuy rằng thực lực của Diệp Trần giống như chỉ có cảnh giới Kim Đan, thế nhưng là ở Tu Chân giới, người có thực lực mới là người nắm quyết định! Diệp Trần dễ dàng giết chết Huyết Vô Ảnh, thực lực có thể so với Hóa Thần thiên quân, một tiếng tiền bối này tự nhiên cũng coi là xứng đáng.

Huống chi, Diệp Trần giết Huyết Vô Ảnh, tương đương với cứu được tính mạng của nàng, Linh Vận thì phát ra sự cảm kích và kính nể từ nội tâm.

Tuy nhiên, Diệp Trần lại ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Linh Vận, đưa tay lên xoa cái đầu nhỏ của Linh Khê, mỉm cười nói:

"Nha đầu, không phải ngươi muốn trở thành một tên Luyện Đan sư sao? Từ hôm nay trở đi, Diệp Trần ca ca tự mình đến dạy ngươi có được hay không?"

Hai mắt Linh Khê lập tức sáng lên, "Diệp Trần ca ca...ngươi...là Luyện Đan sư? Thế nhưng là thân thể của ta nếu như không có Phá Linh đan thì không có cách nào tu luyện..."

Diệp Trần cười ha ha một tiếng, "Chỉ là đan dược tứ giai mà thôi, Diệp Trần ca ca tùy tiện luyện mấy tám mười bình cho ngươi ăn như ăn đậu đường cũng không có vấn đề gì!"

Nếu như trước đó Diệp Trần nói ra những lời này, thì khẳng định sẽ không có người tin tưởng, thế nhưng là bây giờ xưa đâu bằng nay, tự nhiên là khác nhau rát lớn.

Linh Vận ở bên cạnh thì đang âm thầm kinh ngạc đồng thời trong lòng càng là buồn bực không thôi.

Dễ dàng giết chết Huyết công tử còn ít nhất là một vị Luyện Đan sư tứ phẩm trở lên, vấn đề quan trọng là còn trẻ tuổi như thế, đây quả thực là thiên tài trong thiên tài a!

Dưới sự so sánh đó thì ngay cả Liễu Vân Phi mà nàng ta luôn sùng bái cũng biến thành u ám không ánh sáng..

Nếu như sớm biết thiếu niên này lợi hại như thế, nàng ta chắc chắn sẽ không có thái độ như trước.

Mà bây giờ, Diệp Trần chiều chuộng quan tâm tới Linh Khê như vậy lại đối với nàng coi như không thấy, điều này làm cho Linh Vận vô cùng buồn bực đồng thời trong lòng lại có chút ghen ghét.

Đúng lúc này, Liễu Vân Phi ở một bên cũng đi tới, một mặt ân cần nói:

"Linh Vận sư muội, ngươi không sao chứ?"

Linh Vận đang một mực khó chịu không chỗ phát tiết lại liên tưởng tới cảnh tượng trước đó, Liễu Vân Phi vì tự vệ mà vô tình vứt bỏ chính mình, gương mặt xinh đẹp không thể không phát lạnh, "Không dám làm phiền Liễu sư huynh hao tâm tổn trí!"

Liễu Vân Phi tự nhiên biết, Linh Vận vì sao tức giận, trên mặt không thể không hiện ra vẻ xấu hổ, ho nhẹ hai tiếng, mới lại nói:

"Nếu không còn chuyện gì, vậy thì chúng ta cùng trở về tông môn phục mệnh đi thôi!"

Liễu Vân Phi nói xong đang muốn đi kéo cánh tay của Linh Vận, Linh Vận thì lại hơi nghiêng người, quả quyết né tránh sang một bên, "Không cần! Ta còn phỉa ở Hắc Nham thành thêm hai ngày, Liễu sư huynh và Vu sư đệ mời đi về trước đi!"

Liễu Vân Phi bị Linh Vận từ chối hai lần, cánh tay lơ lửng giữa không trung thì lập tức càng thêm xấu hổ, không thể không có chút thẹn quá mà hóa giận, "Linh Vận sư muội, ta nhất định phải nhắc nhở ngươi một cái, tiểu tử này...vị Diệp đạo hữu này tuy rằng giết được Huyết Vô Ảnh, nhưng người của Huyết Nguyệt tông thì làm sao có thể từ bỏ ý đồ? Hơn nữa ngươi đừng quên, việc này thế nhưng là bởi vì ngươi mà ra!"

"Nếu như ngươi bây giờ theo ta về tông môn, ta có thể tự thân hướng chưởng môn sư tôn cầu tình cho ngươi, Phi Tuyết tông tất nhiên có thể che chở ngươi, nếu như ngươi tiếp tục ở lại nơi này, chờ đến khi đại quân Huyết Nguyệt tông vừa đến, hừ hừ!"

Liễu Vân Phi vừa thốt ra lời này, không chỉ sắc mặt của Linh Vận thay đổi lớn, những người còn lại của Hắc Nham tông, mặt tất cả cũng đều như bụi đất.

Đúng vậy!

Đây chính là Huyết Nguyệt tông!

Tông môn đệ nhất tinh vực Cự Môn!

Bây giờ Huyết công tử chết ở chỗ này, Huyết Nguyệt tông tất nhiên sẽ báo thù cho hắn.

Nhìn thấy phản ứng của mọi người, trên mặt của Liễu Vân Phi lập tức lộ ra một chút vẻ đắc ý, cảm giác trước đó bị Diệp Trần đè ép một hơi, cuối cùng có thể thở phào, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần cũng không còn có sự kính nể như vừa rồi, "Diệp đạo hữu, cũng không phải là ta xem thường ngươi, ngươi coi như có lợi hại hơn nữa nhưng dù sao cũng chỉ là một người!"

"Huống chi, Huyết Nguyệt tông kia thế nhưng là có ba vị trưởng lão cảnh giới Hóa Thần tọa trấn, ngươi cảm thấy dựa vào lực lượng của một mình ngươi có thể đối kháng được tông môn đệ nhất tinh vực Cự Môn hay không?"

"Nếu như ta là ngươi thì việc quan trọng lúc này là nhanh trốn!"

Nghe được lời này của Liễu Vân Phi, Diệp Trần còn chưa mở miệng thì Linh Sơn và các vị cấp cao của Hắc Nham thành lập tức tất cả đều sốt rột, thậm chí có người nhịn không được mà hô to lên:

"Không được! Ngươi không thể di! Nếu như ngươi đi, người của Huyết Nguyệt tông đánh tới thì làm sao bây giờ?"

"Không sai! Người là ngươi giết, ngươi phải chịu trách nhiệm về việc này!"

"Đúng! Không thể để cho hắn đi!"

...

Mắt thấy mọi người càng nhao nhao càng dữ dội.

"Hừ!"

Diệp Trần ngay lập tức hừ lạnh một tiếng, bổ sung lấy một đạo công kích bằng tinh thần.

Ầm ầm!

Mọi người ngay lập tức cảm thấy giống như bị một đạo thần lôi bổ trúng, đầu ầm ầm rung động, trong nháy mắt yên tĩnh trở lại, "Nếu như ta muốn đi, các ngươi ngăn được sao?"

Người của Hắc Nham thành ngay lập tức kinh ngạc đến ngây người tại chỗ, lúc này mới đột nhiên ý thức được, người trước mắt này, đây chính là mãnh nhân mà ngay cả Huyết công tử cũng có thể nói giết là giết a!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều câm như hến, toàn bộ cúi đầu xuống, không dám lên tiếng thêm một câu nào.

P/S: Ta thích nào....chương 1 nha....Kim Phiếu nha....
Bình Luận (0)
Comment