Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 735

Diệp Trần tự nhiên không biết ý nghĩ của những người này, tuy rằng hắn diệt được Huyết Thiên Hải, thế nhưng bản thân hắn cũng bị thương không nhẹ, cho nên đầu tiên là về tới viện lạc của Linh Khê.

Sau khi thuận tay bày ra hơn mười đạo cấm chế, Diệp Trần vốn định sử dụng một số đan dược chữa thương thì lại phát hiện đan dược sớm đã bị chính mình ăn hết sạch.

Từ khi hắn tiến vào Tu Chân giới đến nay, liên tiếp bị thương, trước đó ở trên tinh vực Thiên Huyền luyện chế ra được một lượng lớn đan dược thì sớm đã bị hắn ăn sạch sẽ.

Lấy tình trạng bây giờ của hắn, luyện chế đan dược tại đây rõ ràng là đã không kịp đành phải điều động sử dụng lực lượng sinh mệnh của Vạn Cổ Trường Thanh châu tới chữa trị thương thế bên trong cơ thể.

Mà đúng lúc này, giọng nói của Áo Duy Tư đột nhiên vang lên ở trong đầu Diệp Trần, "Chủ nhân, ta đã đồng hóa Phệ Huyết Yêu Châu, không bằng ta truyền một chút lực lượng Huyết Sát cho ngươi, lực lượng Huyết Sát phối hợp với Thôn Thiên thần công của ngài có hiệu quả đối với việc chữa thương, hơn nữa còn có thể tăng tiến tu vi!"

Diệp Trần đột nhiên vui mừng, ngay lập tức thu Vạn Cổ Trường Thanh châu lại và sau đó thúc giục Thôn Thiên đỉnh:

"Được! Ta đi thử một chút!"

Hô hô hô!

Từng đạo lực lượng Huyết Sát tinh thuần từ bên trong Thôn Thiên đỉnh tuôn trào mà ra, xông vào bên trong kinh mạch của Diệp Trần:

"A!!"

Lấy cường độ thân thể của Diệp Trần bây giờ vậy mà cũng không nhịn được mà hét thảm một tiếng.

"Lực lượng Huyết Sát thật mạnh!"

Diệp Trần không thể không cảm thán một câu, lập tức thúc giục Thôn Thiên thần công, bắt đầu từ từ luyện hóa lực lượng Huyết Sát kia.

Xì xì xì ~

Trong một cái chớp mắt, kinh mạch trong cơ thể Diệp Trần bị tổn thương vậy mà đã khôi phục bảy tám phần!

Hiệu quả chữa thương thế mà lại so với Vạn Cổ Trường Thanh châu còn kinh khủng hơn nhiều!

Đương nhiên, cũng không có nghĩa là, Vạn Cổ Trường Thanh châu không bằng Phệ Huyết Yêu Châu.

Dù sao, Thôn Thiên đỉnh này là một kiện Thần khí tuyệt thế mà Ma Đế chế tạo riêng cho chính mình, cùng với Thôn Thiên thần công tự nhiên là vô cùng phù hợp.

Dưới sự so sánh đó, Vạn Cổ Trường Thanh châu thì tưới mát muôn vật mà không có một tiếng động và có thể cải thiện thân thể và thậm chí cả linh hồn của chủ nhân mà không hề hay biết!

Hai kiện pháp bảo này, một chính một tà, hiện được thu thập trong một người, đó cũng là một loại duyên phận khó mà có được.

Thời gian ngắn ngủi hai đến ba tiếng, thương thế bên trong cơ thể của Diệp Trần đã tốt hơn phân nửa.

Hắn cũng không có thừa thế xông lên mà tiếp tục luyện hóa lực lượng Huyết Sát, bởi vì hắn phát hiện, lực lượng Huyết Sát của Phệ Huyết Yêu Châu phối hợp với Thôn Thiên thần công tuy rằng có hiệu quả thần kỳ trong chữa trị vết thương, thế nhưng nếu như thôn phệ quá nhiều, dường như sẽ có ảnh hưởng tới tâm chí khiến cho người ta nổi lên sát tâm!

"Tình trạng bây giờ của ta, tự vệ có lẽ đã là thừa sức, có thể dùng Vạn Cổ Trường Thanh châu chậm rãi điều dưỡng cũng không cần thiết phải vội vàng..."

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần thu hồi Thôn Thiên đỉnh, sau đó hai mắt chậm rãi mở ra.

"Diệp Trần ca ca, ngươi cuối cùng đã tỉnh rồi!"

Theo giọng nói rõ ràng dễ nghe vang lên, thân ảnh của một thiếu nữ xinh xắn nhỏ nhắn đáng yêu lao tới trước mặt Diệp Trần, còn mang thoe một cỗ mùi thơm thoang thoảng.

Lại là tiểu nha đầu Linh Khê, không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, nhìn thấy Diệp Trần ngồi tu luyện ở trong sân cũng không dám quấy rầy, chờ đợi ở bên cạnh cũng đã lâu.

Diệp Trần hướng tiểu nha đầu mỉm cười, còn đánh giá ở trên người nàng một phen, gật đầu nói:

"Không sai không sai! Nha đầu, kinh mạch toàn thân của ngươi bây giờ đã được quán thông, chẳng mấy chốc là có thể bắt đầu tu luyện!"

Tiểu nha đầu lập tức hưng phấn không thôi, "Thật sao? Diệp Trần ca ca, thật sự là ta đã có thể tu luyện? Vậy có phải nói là sau này ta không còn vô dụng nữa hay không?"

Diệp Trần cười ha ha một tiếng, xoa xoa cái đầu của tiểu nha đầu, "Đó là tự nhiên! Ai nếu dám nói Linh Khê chúng ta vô dụng, nhìn xem ta có xé cái miệng của hắn ra không!"

Tiểu nha đầu vô cùng xúc động, hốc mắt hơi đỏ lên, trực tiếp nhào vào trong ngực Diệp Trần khóc lên, "Diệp Trần ca ca, ngươi đối với ta thật tốt! Ô ô!~"

Diệp Trần lập tức có chút bó tay toàn tập, dỗ một lúc lâu, tiểu nha đầu lúc này mới từ trong ngực của hắn từ từ lui ra.

Diệp Trần thuận tay thu hồi cấm chế xung quanh, lúc này mới cảm ứng được ở ngoài viện, bọn người Linh Sơn, Linh Vận dường như chờ đợi đã lâu, thế là cất cao giọng nói:

"Tất cả vào đi!"

Mấy người Linh Sơn đã chờ ở bên ngoài được mấy giờ, không thấy bất kỳ động tĩnh nào, lại không dám tùy ý xông loạn, sớm đã gấp đến không nhịn nổi, nghe được Diệp Trần gọi vào thì lập tức kích động không thôi, lúc này mới vội vội vàng vàng đi vào.

Phù phù! Phù phù! Phù phù!

Linh Sơn mang theo đám người Hắc Nham thành, vừa tiến vào trong sân thì lúc này đã quỳ rạp xuống đất, những người còn lại thấy thế cũng thi nhau quỳ xuống.

"Diệp tiền bối! Khẩn cầu ngài mau cứu Hách Nham thành chúng ta a!"

Linh Sơn nằm rạp trên mặt đất, dập đầu như giã tỏi vang lên bụp bụp, tính cả toàn bộ mắt đất đều theo đó mà rung động một trận.

Diệp Trần thấy thế, lập tức nhướng mày, hắn tự nhiêu hiểu rõ ý nghĩ của mấy người Linh Sơn, vừa rồi hắn giết Huyết Thiên Hải, tất nhiên sẽ gây nên chấn động cho toàn bộ tinh vực Cự Môn mà Huyết Nguyệt tông thì tuyệt đối sẽ không chịu để im!

Nhưng, đây đối với Diệp Trần mà nói cũng không có ảnh hưởng quá lớn, hắn có Tiêu Dao tiên châu trong tay, lúc nào cũng có thể vỗ mông mà rời đi, đến lúc đó Huyết Nguyệt tông không tìm thấy kẻ cầm đầu là hắn, món nợ này tự nhiên sẽ tính lên đầu của Hắc Nham thành.

Huyết Nguyệt tông hùng bá một tinh vực, nếu như so sánh thì Hắc Nham thành căn bản không có một chút sức chống cự nào!

Diệp Trần trầm mặc một lát mới chậm rãi nói:

"Thành chủ đại nhân, ngươi cho rằng ta phải làm thế nào để cứu các ngươi?"

"Cái này..."

Lời này của Diệp Trần lập tức trở thành câu hỏi khó với Linh Sơn.

Hắn cũng không thể nói bảo Diệp Trần chủ động đi nói rõ tình huống với Huyết Nguyệt tông, nói cho người của Huyết Nguyệt tông biết chuyện giết Huyết Thiên Hải không có liên quan gì tới Hắc Nham thành bọn hắn?

Không nói đến Diệp Trần có bằng lòng làm như thế hay không, cho dù hắn thật sự làm như vậy thì người của Huyết Nguyệt tông có tin nổi hay không?

Huyết Vô Ảnh và Huyết Thiên Hải, tất cả đều chết ở trong Hắc Nham thành bọn họ, đây là sự thật không thể chối cãi!

Lấy tác phong làm việc trước kia của Huyết Nguyệt tông, không cần biết chuyện này có liên quan tới Hắc Nham thành hay không, chỉ sợ đều sẽ đồ sát Hắc Nham thành để bảo vệ uy nghiêm cho Huyết Nguyệt tông bọn hắn.

"Diệp tiền bối! Chuyện cho tới bây giờ vãn bối cũng không biết nên làm thế nào cho phải, nhưng là cầu xin tiền bối nể mặt nể mũi tiểu nữ của ta, nhất định phỉa cứu lấy chúng ta a!"

Linh Sơn rơi vào đường cùng, đành phải lớn tiếng kêu rên, đồng thời hướng về phía Linh Khê chớp mắt liên tiếp.

Tiểu nha đầu dường như cũng hiểm mức độ nghiêm trọng của chuyện này, đành phải mộ mặt vô cùng đáng thương nhìn về phía Diệp Trần.

"Diệp Trần ca ca..."

Diệp Trần lập tức cũng phiền muộn không thôi, giết thằng bé thì có thằng già tơi, giết thằng già rồi bây giờ còn cả một cái tông môn!

Chẳng lẽ không phải đang buộc hắn phải tiêu diệt toàn bộ Huyết Nguyệt tông hay sao?

Không nói đến, lấy trạng thái bây giờ của hắn, một mình xông lên Huyết Nguyệt tông, căn bản không có bất kỳ phần thắng nào, cho dù hắn diệt Huyết Nguyệt tông, Hắc Nham thành bây giờ đã cực kỳ thảm hại, chỉ sợ sau khi hắn rời đi thì không được bao lâu thì vẫn sẽ bị thế lực khác tiêu diệt...

Nhỏ yếu ở cái thế giới cá lớn nuốt cá bé như Tu Chân giới này thì đó chính là một loại sai lầm của bản thân, cho dù Diệp Trần có thể giúp đỡ được bọn họ trong lúc nhất thời chứ cũng không thể giúp được bọn hắn cả đời.

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ bay theo gió thì Linh Vận quỳ gối bên cạnh Linh Sơn bỗng nhiên mở miệng, "Kế trước mắt sợ là chúng ta chỉ có nước rời khỏi tinh vực Cự Môn mới có thể đào thoát khỏi ma trảo của Huyết Nguyệt tông!"

P/S: Ta thích nào...chương 1....Hôm nay mình thi tốt nghiệp a, sáng chép gãy tay, chiều cũng chép,........
Bình Luận (0)
Comment