Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

Chương 26

Edit: Dĩm Dĩm

◇◇

Bị đại đế mang đến hoàng cung Dung An hôm nay đừng nghĩ về Dung gia, Mặc Sĩ Phong cũng đã nói trước với Dung gia, hắn muốn thừa dịp thời gian cuối tuần cùng tiểu vương hậu bồi dưỡng cảm tình thật tốt.

Như vậy vấn đề cũng tới, mấy ngày nay đại đế luôn lên mạng tra tìm phương pháp làm thế nào để ở chung với bạn lữ tương lai, hắn rõ ràng đã biết cái gọi là phong cách tổng tài bá đạo đối với tiểu vương hậu vô dụng. Tiểu vương hậu hình như không thích người khác đối với cậu thật cẩn thận giống như đối đãi với giống cái khác, cũng không thích người khác xem cậu giống như giống cái nhu nhược.

Thiên tính thú nhân nói cho Mặc Sĩ Phong, Kỳ Lân chính là đối tượng phải được che chở trong lòng bàn tay, cũng cần phải suy xét đến ý nghĩ của Kỳ Lân, nếu tiểu vương hậu không thích mình như vậy, vậy đổi một phong cách khác. Không phải lúc nào cũng nên thổ lộ, việc này không phải phong cách của hắn.

“Lần trước mang em đi xem căn cứ nuôi trồng, hôm nay sẽ mang em đi xem những linh quả đã hái xuống.” Mặc Sĩ Phong mỉm cười, “Đừng nhìn trong căn cứ có không ít cây cối, trên thực tế linh quả đậu ra cũng không nhiều.”

Thú nhân khác có lẽ là nhìn trúng linh quả trong không gian Kỳ Lân, muốn cưới Kỳ Lân, mà mình thì không phải, Mặc Sĩ Phong cho rằng mình cần thể hiện cho tiểu vương hậu rõ, đương nhiên quan trọng nhất chính là hắn lại có lý do chính đáng ở chung với tiểu vương hậu.

Độ ấm bên trong tàng thất để linh quả so với bên ngoài không kém nhau lắm, chủ yếu là hộp đựng linh quả không giống nhau, những hộp này đều dùng tài liệu đặc thù chế thành, tận hết khả năng bảo trì linh khí của linh quả, để bảo tồn linh quả lâu hơn. Linh quả một khi đặt lâu ở bên ngoài, không chỉ là vấn đề hư thối, mà hiệu quả cũng suy giảm rất lớn.

Đứng ở trước ngăn tủ, nhìn linh quả bày biện ở trong hộp, Dung An cầm lấy một trái, cậu vẫn không phân rõ cấp bậc linh quả, chỉ nhớ màu sắc để phân cấp bậc quả nhiên không đủ.

“Linh quả này đều là của ngài?” Một mình đại đế không cần ăn nhiều như vậy đi, Dung An cũng không tin trong cung không có linh quả cấp thấp.

“Cứ xem là vậy đi.” Mặc Sĩ Phong gật đầu, “Tài sản riêng của hoàng thất, đại bộ phận linh quả trong đây vẫn phải xuất ra đem bán.”

“Cũng tốt.” Dung An cũng có linh quả, nhưng không có nhiều như vậy, “Nơi này có dụng cụ chuyên môn thí nghiệm cấp bậc linh quả đi?”

Đây mới là quan trọng nhất, Dung An nghĩ mình cũng nên mua một cái.

“Muốn bán linh quả trong không gian?” Mặc Sĩ Phong đùa giỡn nói, “Kỳ Lân các em đều thích như vậy.”

Dung An tự dưng bị tâm sự truyền thuyết, gật gật đầu, lại lắc đầu, “Không cần ngài nhọc lòng, đây là việc riêng của tôi.”

(⊙o⊙) A! Mình nói gì đó, rõ ràng là muốn cùng đắp nơi bán, kết quả mở miệng lại biến thành lời nói lạnh băng như vậy. Dung An thật muốn đấm mặt đất, theo bản năng liền phản ứng như thế.

“Đúng, những cái đó đều là linh quả của cá nhân em.” Mặc Sĩ Phong gật đầu, “Ai dám cùng em đoạt, chính là đối nghịch với ta.”

Thấy đại đế nghiêm trang nói chuyện với mình, Dung An liền muốn chạy trốn, nhưng vẫn muốn làm bộ cao lãnh, “Không ai dám đoạt!”

Bình tĩnh xoay người, Dung An rời đi nơi cất giữ linh quả, đại đế rõ ràng chính là khoe giàu. Tuy rằng mình hiện tại không có nhiều linh quả như vậy, không có nhiều điểm thông dụng như vậy, nhưng đồ vật của đối phương sớm hay muộn cũng là của mình, a, phi, nói trắng ra là, đó cũng không phải mình, mà là tiểu Phệ Thiên Mãng hậu đại của đại đế, lại một thế hệ truyền một thế hệ, cho nên tài sản của đại đế với mình cũng không có quan hệ quá lớn, sớm hay muộn vẫn phải về tộc Phệ Thiên Mãng.

Chưa đi được hai bước, Dung An liền nhìn thấy Bạch Lão Đầu chỗ cửa hàng trên mạng mình đang công tác, ヾ(`Д′), tình huống quái gì thế này?

“Đại đế.” Bạch Lão Đầu đi đến trước mặt đại đế, cung kính nói, “Hai ngày trước có tuyển người mới, tiền lương tỷ lệ phát sinh cao.”

“Đế Tinh?” Mặc Sĩ Phong nhướng mày, “Ở trong trường thì thiếu điểm, không nghiêm túc học tập chạy lên trên mạng làm thêm làm cái gì, bọn họ lại không thiếu ăn.”

Người ngoại tinh còn quy định học sinh trong lúc học đại học không thể làm thêm bên ngoài, vì để bọn họ càng nghiêm túc học tập, đương nhiên ở thời điểm thích hợp trường học cũng sẽ an bài cho học sinh đi thực tập. Mặc Sĩ Phong tương đối tôn sùng điểm này, mỗi năm cũng cho bộ giáo dục không ít tiền, trợ giúp những học sinh nghèo khó. Ở Đế Tinh cơ bản không tồn tại việc học sinh ăn không đủ no mặc không đủ ấm, nên Mặc Sĩ Phong càng không thích những học sinh lẫn lộn đầu đuôi.

“Vậy cũng phải.” Bạch Lão Đầu gật đầu, “Hiện tại học sinh nào a, một đám đều học không giỏi.”

Đứng ở bên cạnh Dung An ngực trúng thật nhiều mũi tên, cậu chính là giáo sinh học không giỏi trong miệng bọn họ. May mắn Bạch Lão Đầu không nhận ra mình, quả nhiên mang mặt hệ thống vẫn có chỗ hữu dụng.

Sau khi nói xong, Bạch Lão Đầu lúc này mới phát hiện một người xinh đẹp bên cạnh đại đế, vị này nhất định là bạn lữ mệnh định thánh bạch Kỳ Lân mà khoảng thời gian trước đại đế ra lệnh tìm đi.

“Tiểu vương hậu, ngài hảo.” Bạch Lão Đầu cười cùng Dung An chào hỏi.

Dung An cao hứng không nổi, Bạch Lão Đầu này khi ở trên mạng thì độc miệng muốn chết, hiện tại thái độ lại nhu hòa như vậy, căn bản không nhìn ra đây là cùng một người, chính là thời điểm nói đến tiền lương, còn có thể nhìn ra Bạch Lão Đầu chính là lão nhân vừa bủn xỉn lại vừa độc miệng.

“Ngài cũng hảo.” Dung An hơi hơi gật đầu, “Linh quả kia đều do ngài quản?”

“Chính là để lão lấy một ít đem lên mạng bán.” Mặc Sĩ Phong đem đầu Dung An chuyển hướng về hắn, vấn đề đơn giản như vậy hỏi mình là được, “Mở một cửa hàng nhỏ, giá cả tiện nghi một chút, những người khó khăn cũng có thể mua được linh quả.”

“Ngài thật là yêu dân như con.” Dung An khóe miệng giật giật.

“Dân chúng là dân chúng, chỉ có em sinh, mới là con ta!” Mặc Sĩ Phong kiên định nói, “Bọn họ đều là người có tôn nghiêm.”

Nima, cái này với tôn nghiêm có sợi len quan hệ gì, thú nhân mạch não luôn là không giống người thường như thế. Mình nói đại đế yêu dân như con, lại không phải châm chọc những thú nhân khác không có năng lực cần đại đế tiếp tế, còn có thể vui sướng mà ở chung hay không? Dung An nghĩ mình cực kỳ cần thiết mua cuốn 《Người ngoại tinh trong mắt thế giới thú nhân 》, 《 Ba trăm sáu mươi vấn đề cần chú ý làm thế nào để ở chung với người ngoại tinh 》 từ từ, bọn họ quan niệm kỳ ba như thế, thật sự không có vấn đề sao.

“Đúng, bọn họ đều là người có tôn nghiêm.” Bạch Lão Đầu phụ họa, “Linh quả này giá cả cũng không thể quá thấp, nếu không sẽ ảnh hưởng giá cả cân bằng thị trường, dẫn tới dao động nền kinh tế của tinh hệ, dẫn phát cục diện rung chuyển chính trị.”

Dung An yên lặng nhìn thoáng qua Bạch Lão Đầu, mình hình như không có nói gì động đến mấy thứ đó nha, bọn họ đúng là quá thâm.

“Đã biết.” Không nói rõ, chẳng lẽ còn cầu bọn họ giải thích sao, Dung An tâm thiệt đau, “Có lẽ tôi là người ngoại tinh.”

“Người ngoại tinh với giống cái thú nhân không sinh được Kỳ Lân.” Mặc Sĩ Phong nghiêm túc, “Trước mắt người ngoại tinh cùng thú nhân cũng vô pháp sinh sôi nẩy nở hậu đại, gien không có cách nào dung hợp được, trừ phi bọn họ có thể tiếp thu gien cải tạo của thú nhân.”

Mới nãy còn phong cách tổng tài bá đạo, hiện tại sao lại không nói ‘nếu em là người ngoại tinh, ta đây chính là người xx tinh’ hoặc là ‘cứ cho rằng em là người ngoại tinh, ta cũng yêu em’, đại đế không chỉ lập tức trở nên đứng đắn, còn mở một khoá học đạo lý, Dung An tỏ vẻ mình chỉ là thuận miệng nói một câu vui đùa mà thôi.

“Ân, cho nên huyết mạch của các ngài đều thập phần chính thống.” Dung An gật đầu.

“Kỳ thật giống cái cùng thú nhân bất đồng chủng tộc ở cùng nhau, hậu đại của thú nhân cùng chủng tộc của giống cái kết hợp là bất đồng, tỷ như hậu đại của giống cái thố tộc cùng thú nhân lang tộc sẽ có chứa gien thố tộc.” Mặc Sĩ Phong nghĩ lầm Dung An đối với việc này cảm thấy hứng thú, tiểu vương hậu không thích phong cách tổng tài bá đạo, có lẽ sẽ thích phong cách học bá, “Đây cũng là nguyên nhân thú nhân dị tộc cùng giống cái dị tộc kết hợp có xác suất sinh hạ cực thấp. Bất quá em không cần lo lắng, gien Kỳ Lân có tính bao dung rất lớn, có thể sinh hạ thú nhân thuần khiết, tỷ như em cùng ta là có thể sinh hạ Phệ Thiên Mãng có hệ thống cực kỳ thuần, thậm chí còn có thể tự động loại bỏ huyết thống gien thú nhân của ta bên trong nó.”

o(╯□╰)o, Dung An nghĩ mình đứng ở chỗ này nghe đại đế nói mấy cái tri thức này, cậu tất nhiên có biết một chút, bởi vì phụ thân cùng mỗ phụ lúc trước đều cho rằng cậu đi theo dị tộc mỗ phụ là thú nhân cẩu tộc.

“Ngài biết thật nhiều.” Dung An cảm thán, cho nên đại đế ngài có thể không cần lại khoe khoang học thức hay không, việc này sẽ làm cậu nghĩ mình hiểu biết rất ít.

“Giống nhau, nếu em muốn học, ta có thể dạy em.” Đại đế vì mình điểm một vạn like, “Không bằng buổi tối bắt đầu giúp em học bổ túc?”

“Không cần!” Dung An khóe miệng co rút, “Tôi đối với mấy cái này không có hứng thú.”

Mấy thứ kia cũng đều là thường thức, Dung An cho rằng mình không cần học nhiều, nếu không nữa thì lên mạng tìm tòi một chút là được. Buổi tối sao, vẫn la ̀ không nên cùng đại đế biểu tình luôn nhộn nhạo đơn độc ở bên nhau.

“Tiểu vương hậu, ngài muốn gửi bán linh quả sao?” Bạch Lão Đầu ho nhẹ, đại đế chỉ nhớ rõ nói chuyện yêu đương, “Nếu muốn, lão nhân ta nguyện ý giúp.”

“Tạm thời không cần.” Dung An hừ nhẹ, mình không nhất định phải cần đến lực lượng của hoàng thất.

“Này cũng có thể, những thú nhân kia chọn được trên mạng, người máy có thể căn cứ vào đơn đặt hàng của khách nhân mà giao hàng.” Bạch Lão Đầu theo Dung An nói nói tiếp, “Ngài có thể đăng ký một shop online, có thể tự mình bán.”

Nghe được lời này của Bạch Lão Đầu, Dung An mở to hai mắt, cậu lúc này mới nhớ tới có thể tự mình đăng ký shop online, chỉ là tuổi tác của cậu hiện giờ còn thuộc về vị thành niên.

“Việc này thì đơn giản, chỉ cần vị hôn phu thành niên đồng ý liền thành.” Mặc Sĩ Phong phụ họa, đây chính là cơ hội tuyệt hảo để tiểu vương hậu dựa vào mình, “Đến lúc đó lại ở trước shop online treo lên tiêu chí hoàng thất, không ai dám nháo.”

“Người giám hộ.” Dung An ngẩng đầu nhìn Mặc Sĩ Phong kiên định nói, “Dung gia.”

Mình với đại đế quan hệ cực kỳ đơn thuần, Dung An cũng không muốn để người cho rằng mình chiếm đại đế cáo mượn oai hùm.

“Quá nhiều phiền toái, ta hiện tại có thể giúp em làm tốt.” Mặc Sĩ Phong lập tức mở quang não liên hệ với nhân viên.

Dung An còn chưa kịp há mồm ngăn cản Mặc Sĩ Phong, Bạch Lão Đầu đã giữ chặt Dung An, “Đây là nghĩa vụ mà đại đế phải làm.”

Bạch Lão Đầu, ông đủ rồi, ông xác định ông không phải là vua nịnh nọt sao, Dung An phát hiện thái độ Bạch Lão Đầu đối đãi với mình trước mặt đại đế so với khi đối đãi với mình trên mạng cực kỳ khác nhau, thật đúng là cách nhau như trời với đất.

“Toàn tinh hệ đều biết.” Bạch Lão Đầu lại lần nữa cường điệu, “Các ngài hạnh phúc, chúng ta cũng sẽ hạnh phúc.”

Dung An cạn lời, gặp gỡ người như Bạch Lão Đầu với Mặc Sĩ Phong, cậu thật đúng là không có cách nào. Cũng không thể nói các ngài đều hạnh phúc, mà tôi lại không hạnh phúc, chắc chắn một giây sau sẽ bị hỏi: Cậu rốt cuộc có yêu tinh hệ không, hết thảy tinh hệ đều dựa vào cậu đó.
Bình Luận (0)
Comment