Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Chương 81


Bởi vì đã quá khuya, Khương Khả buồn ngủ không đỡ nổi, đành phải đi ngủ trước.

Sáng hôm sau khi cho mèo ăn sáng, Khương Khả lật lại nhiệm vụ hệ thống.

Nội dung nhiệm vụ không dài, ngoài không miêu tả rõ nhiệm vụ ra, thì có thể tóm tại nhiệm vụ khẩn cấp này như sau, một là tham gia bữa tiệc sinh nhật của hoàng tử Elson, hai là cố gắng giữ cho Hoàng tử Elson an toàn qua khỏi đêm hôm đó.

Nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng có một vấn đề rất quan trọng, đó là Khương Khả không thể xác định được lúc nào hoàng tử Elson sẽ gặp nguy hiểm, nguồn gốc gây ra nguy hiểm là gì.

Là do nguyên nhân bên ngoài hay nguyên nhân bên trong, là một vụ ám sát hay một vụ tai nạn, hay là bản thân vị hoàng tử này có vấn đề.

Khương Khả suy nghĩ hồi lâu cũng không ra, chỉ có thể gõ hệ thống: "Cậu có thể kiểm tra giúp tôi, Hoàng tử năm nay bao nhiêu tuổi, có bao nhiêu anh chị em được không?"
[Không thành vấn đề, Hoàng tử Elson năm nay mười bốn tuổi, khi còn nhỏ có một người chị gái, nhưng người đó đã qua đời hơn mười năm trước, vì vậy bây giờ với bên ngoài thì cậu ta là con trai duy nhất của hoàng đế.


Bên ngoài cậu ta là con trai duy nhất.

Khương Khả lắc lắc cái đuôi, luôn cảm thấy lời này của hệ thống hình như có ý tứ.

Tuy nhiên, chỉ biết đến chuyện này cũng vô dụng, thông tin hữu ích quá ít, đến cuối cùng vẫn chưa tìm được biện pháp hữu ích, có lẽ chỉ có thể đợi đến khi yến tiệc xảy ra.

[Xin nhắc lại, quản gia của Hoàng tử Elson vừa gọi cho Nguyên soái và mời anh đến Cung điện Rocklin uống trà chiều.

Ký chủ có muốn đi cùng anh ấy không? 】
Uống trà chiều vào lúc này?
Khương Khả nhanh chóng từ dưới đất đứng lên: "Đi, đương nhiên muốn đi."
Vừa lúc xem xem có thu thập được thông tin nào hữu ích không.

Vì đối phương mời Trạch Duy Á đến cung điện Rocklin với lý do dùng trà chiều nên khi Khương Khả muốn đi cùng, Trạch Duy Á không chút do dự mà trực tiếp gật đầu.


Tuy nhiên, Khương Khả còn có chút rồi rắm khi không biết nên chọn thân phận nào để đi cùng.

Nếu lấy danh nghĩa là linh sủng thì sẽ thuận tiện hơn, nhưng như thế thì việc đi lại sẽ gặp hạn chế, không có lợi cho việc nói chuyện với người khác và thu thập thông tin.

Dùng thân phận nhân loại thì thuận tiện để thu thập tin tức, nhưng cần yêu cầu sử dụng thuốc biến hình, mà thuốc biến hình thông thường đều hạn chế thời gian, hơn nữa cũng không tiện nghi.

[Đặc biệt nhắc nhở đạo cụ phụ trợ cung cấp một viên thuốc biến hình, có nghĩa là nếu ký chủ có thể duy trì hình dạng con người trong quá trình làm nhiệm vụ, thì việc hoàn thành nhiệm vụ sẽ có lợi hơn.


"Cậu nói có lý," Khương Khả gật đầu, "Vậy tôi biến thành hình người đi."

Cung điện Rocklin nơi Hoàng tử Elson sống cách thành phố Geer khá xa, cho nên phải mất 2 tiếng đi phi thuyền cỡ nhỏ mới tới nơi.

Không giống như những gì Khương Khả tưởng tượng, nơi ở của hoàng tử duy nhất có diện tích từ 45000 mét vuông, nhưng trang trí rất đơn giản, ngoại trừ việc tương đối sạch sẽ, hầu như không có một chút đồ trang trí hoa mỹ nào.

Ngay cả bộ dạng của vị hoàng tử đó cũng làm Khương Khả rất bất ngờ.

Rốt cuộc, dựa vào kinh nghiệm trong lần tiếp xúc ngắn ngủi lúc trước, Khương Khả luôn cho rằng người kia giống như em họ của Trạch Duy Á, là loại thiếu niên bị sủng hư vô cùng kiêu ngạo, nhưng khi gặp mặt cậu mới phát hiện ra không phải, trên người đối phương không có một chút khí tức của vương tử, mà có chút nhu nhược đến quá mức.

Ánh mắt co rúm, sắc mặt tái nhợt, thân hình gầy yếu đến mức có thể bị gió thổi bay đi, vẻ mặt hơi cứng đờ, chỉ khoảnh khắc nhìn thấy Trạch Duy Á, cậu bé mới lộ ra một chút tươi tắn.

"Thật tốt quá, Nguyên Soái, rốt cuộc thì anh cũng tới, ta còn tưởng đến chiều này anh mới tới cơ."
Rõ ràng anh cũng rất bất ngờ trước bộ dạng lúc này của hoàng tử Elson, Trạch Duy Á khẽ cau mày, không có nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Hoàng tử điện hạ mời tôi tới, không phải chỉ để tôi uống trà chiều đi.

"
"Ta..." Hoàng tử Elson ngập ngừng một lúc không lên tiếng.


Quản gia bên cạnh cảnh giác nhìn xung quanh, sau đó nhìn về phía Khương Khả đang đi theo sau Trạch Duy Á, cuối cùng bước lên phía trước nhỉ giọng nói: "Ở đây không tiện nói chuyện, xin mời Nguyên Soái đi cùng với tôi."
Tương tự như bên ngoài, bên trong cung điện Rocklin cũng được trang trí rất đơn giản.

Có rất nhiều phòng, nhưng hầu hết đều không sử dụng được, quản gia đưa hoàng tử Elson, Trạch Duy Á và Khương Khả lên phòng họp trên lầu ba.

Ngay khi Hoàng tử Elson đưa ra yêu cầu của mình, Trạch Duy Á không khỏi cau mày.

"Ngài muốn tôi phụ trách một bộ phận thị vệ trong cung điện?"
"Đúng," Elson gật đầu, "Cũng chỉ có buổi tối hôm nay, hơn nữa không phải toàn bộ cung điện, chỉ cần Nguyên Soái điều ra một bộ phận nhân thủ, tới phụ trách an toàn của ta là được."
“Tôi nghĩ Hoàng tử đã hiểu lầm điều gì đó,” Trạch Duy Á trực tiếp cắt ngang lời cậu bé.

“Quân đội Viễn chinh là quân đội biên giới, không có nhiệm vụ thủ vệ cho hoàng thất.

Hơn nữa cho dù tôi sẵn sàng điều nhân lực tới thì hội đồng cũng không cho phép.

"
"Không cần quan tâm đến vấn đề hội đồng cho phép hay không," Elson vội vàng nói, "Ta biết rằng quân viễn chinh không thể tùy ý đưa quân lên thủ đô tinh, vì vậy ta đã xin phép quốc hội từ trước."
Trong khi Elson nói, cậu bé yêu cầu quản gia mang tài liệu đã chuẩn bị tới.

Khương Khả nghiêng người nhìn lướt qua tài liệu trong tay Trạch Duy Á, vị hoàng tử này chuẩn bị thật đầy đủ nha.

Trạch Duy Á bình tĩnh lướt qua thông tin trong tay, rồi đặt nó sang một bên, sau đó, anh không nói gì, như thể chờ người bên kia nói hết câu.

Một hoàng tử của đế quốc, vào ngày tiệc sinh nhật của mình, từ bỏ các thủ vệ ban đầu, thay vào đó mạo hiểm tìm kiếm sự giúp đỡ từ một quan chức quân sự cấp cao không liên quan gì đến mình, dù sao vẫn có chút vô lý.

Hai mắt Elson.hơi đỏ, một lúc sau mới nhẹ giọng nói: "Ta...!Ta không muốn ai biết chuyện này, nhưng ta thật sự nhịn không được.

Một tuần trước, cha ta đột nhiên mang về từ bên ngoài một người nói rằng người đó là...!anh trai của ta.


"
Khương Khả: … Lợi hại.

Vì vậy, trách không được khi hệ thống trả lời câu hỏi của cậu, có nói rằng bên ngoài Hoàng tử Elson là con trai duy nhất của Hoàng đế bệ hạ.

Bên ngoài là con trai duy nhất, có nghĩa là có thể có nhiều hơn một người con riêng.

Tất nhiên, nếu chỉ là đơn thuần là con riêng, thì hoàn cảnh của Elson cũng không đến nỗi tệ, nhưng tệ ở chỗ nguyên nhân do mẹ của Elson, nên ngay từ khi sinh ra cậu bé đã không được hoàng đế yêu thích, mà đứa con riêng kia lại là đứa trẻ được sinh ra bởi người mà hoàng đế yêu mến.

Hai bên được bổ sung vào nhau, lực lượng bên trong đội hộ vệ đã hỗn loạn, khó có thể đảm bảo rằng sẽ không người đục nước béo cò, muốn nhân cơ hội để gây rối.

Elson không quan tâm đến vương vị, nhưng cậu bé không muốn dính líu gì đến cuộc hỗn loạn này, để đến cuối cùng thì chết oan uổng.

“Tôi cảm thấy hoàng tử không nên căng thẳng quá.” Trạch Duy Á nói giọng đều đều, “Tuy Hoàng đế bệ hạ hơi cố chấp, nhưng là người biết phân biệt thị phi, sẽ không vì một đứa con riêng không rõ lai lịch mà không màng đến an nguy của ngài.

"
Có thể là do anh đã rời Thủ đô tinh quá lâu, thực sự Trạch Duy Á không nghĩ rằng đứa con riêng kia sẽ ảnh hưởng đến địa vị của Elson.

Hơn nữa, mặc dù hoàng đế không thích con trai mình nhưng mẹ của Elson lại xuất thân từ một đại gia tộc danh giá.

Dù hoàng đế có không muốn, nhưng để bảo đảm ngồi vững trên ngai vàng của mình, ông ấy cũng sẽ không thực sự để Elson có chuyện.

“Mang những bức ảnh đó đến đây.” Elson thở dài và nói với người quản gia bên cạnh.

Quản gia gật gật đầu, nhanh chóng lấy ra mấy tấm ảnh chụp, cũng không nhiều chỉ có hai cái, bên trong là một thanh niên đang nằm trong phòng trị liệu, hai mắt nhắm chặt, trên người vết thương chồng chất, hình dáng khuôn mặt có vài phần tương tự hoàng tử Elson.

"Tên của người này là Ellen, là một trong những thế thân của ta.

Hắn đã thay ta tham dự một bữa tiệc khiêu vũ của trường đại học vào một ngày trước.

Sau khi trở lại, liền biến thành thế này," Elson nói, thần sắc rõ ràng không tốt "Hôm nay là sinh nhật của ta.


Trong bữa tiệc, nếu để những người đó phát hiện ta không bị thương, về sau không biết họ sẽ gây ra chuyện gì...!Nguyên soái, ta thật sự không còn cách nào khác."
Khương Khả nghiêng người xem qua.

Mặc dù đã được đưa đi điều trị, nhưng vẫn có thể thấy được người thiếu niên trong ảnh quả thực bị thương rất nặng.

Bất quá để cho một đứa nhỏ mười mấy tuổi làm thế thân cho mình, lại còn bị thương, chẳng sợ chính bản thân Hoàng tử Elson cũng mới chỉ là một thiếu niên nhỏ tuổi, Khương Khả vẫn cảm thấy có chút không thoải mái.

Trạch Duy Á đưa mắt nhìn tấm ảnh trước mặt, cuối cùng gật đầu: "Được, tôi có thể để người của quân đội viễn chinh đến phụ trách một phần việc bảo vệ cho ngài, nhưng trong suốt quá trình ngài phải hợp tác dưới sự chỉ huy của chúng tôi, điểm này Hoàng tử làm được chứ? "
“Được.” Elson không dám do dự, vội vàng gật đầu.


Vì đã quyết định, Trạch Duy Á trực tiếp ra ngoài gọi điện cho Hàn Nghiêu đang trực ở căn cứ.

Khương Khả thì vẫn ngồi lại uống nước trà, liếc nhìn hoàng tử Elson hiển nhiên đang rất vui vẻ ở đối diện, lại liếc mắt nhìn hai tấm ảnh vừa đặt ở trên bàn, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng lại cố tình không biết chỗ "không đúng" là ở đâu.

"Gần trưa rồi, anh có đói bụng không? Có cần để quản gia mang đồ ăn lên trước." Có lẽ là do Khương Khả im lặng quá lâu.

Elson có chút không thoải mái, chỉ có thể tùy tiện tìm chủ đề để nói.

"Tôi không đói," Khương Khả suy nghĩ một chút rồi ngập ngừng nói, "Đúng rồi, Hoàng tử có thích xem phát sóng trực tiếp không, chẳng hạn như phát sóng trực tiếp về ẩm thực? Lúc trước tôi có xem một buổi phát sóng về mỹ thực, bên trong có một con linh sủng phụ trách nấu ăn, trông còn rất thú vị."
"Không có," Elson lắc đầu, nói một cách chân thành, "Ta vẫn thích phát sóng trực tiếp về cơ giáp hơn, nhưng việc linh sủng nấu ăn nghe có vẻ thú vị, không bằng anh chia sẻ địa chỉ cho ta, nếu có thời gian ta sẽ đi nhìn một chút.

"
“Được.” Khương Khả nói.

【Ký chủ? 】
Không cần hệ thống nhắc nhở, Khương Khả cũng biết người này đang nói dối, rõ ràng lúc trước còn tham gia sự kiện, vừa lúc chính cậu bé này là người ra thực đơn.

Mà chính cậu còn làm cho đối phương món thịt bò hấp, dù thế nào đi nữa, cũng không nên dễ quên đến thế.

Khương Khả: “Không phải gấp, chúng ta nhìn trước đã.".

Bình Luận (0)
Comment