Trùng Sinh Chi Đô Thị Cuồng Tiên

Chương 50


Tần Hiên quay đầu nhìn người vừa mới tới.Người này một nữ tử ngoại quốc, tóc vàng, mắt xanh, dáng người bốc lửa đến cực điểm, màu da bánh mật mê người lộng lẫy.


Chỉ nhìn thôi cũng đủ để cho bao nhiêu nam nhân mê mệt.Luận dáng người, e rằng chỉ có vị cảnh sát mỹ nữ kia mới có thể so sánh?Cho dù Mạc Thanh Liên, Tiêu Vũ trước người này cũng hơi kém nửa phần.Mạc Thanh Liên nhìn thấy nữ tử này, thần sắc khẽ biến.“Tần tiên sinh, nử tử này tên Lena, là người phụ trách du thuyền tầng này, nghe nói bối cảnh cực kỳ thần bí.” Mạc Thanh Liên cũng không rõ thân phận cụ thể của nữ nhân này, chỉ biết là cho dù là đại phú hào có tư cách tiến vào du thuyền Cảnh Hào cũng tuyệt đối không dám trêu chọc.Đã từng có người nhìn trúng Lena, kết quả cùng ngày tên nhà giàu kia liền biến mất trong đại dương, thậm chí gia tộc của hắn cũng không dám hé nửa lời.Tần Hiên nhàn nhạt gật đầu, ngẩng đầu nhìn về phía Lena, hỏi: “Đánh cược chân chính?”“Tiên sinh đi xem liền biết!” Lena mỉm cười mê người, hơi tới gần Tần Hiên.Vóc người ngạo nhân không khỏi khiến Tần Hiên khẽ nhíu mày, thản nhiên nói: “Ta không thích người khác dựa vào ta!”Nụ cười của Lena chợt cứng đờ, liền thu hồi thân thể mềm mại của mình, cười nói: “Vị tiên sinh này thật lãnh đạm!”Nàng cũng không để ý, dẫn theo mấy người Tần Hiên xuống dưới tầng hầm.Mạc Thanh Liên không khỏi kinh ngạc, bây giờ nàng mới biết cái này du thuyền này còn có tầng hầm.Nàng nghe nói, du thuyền Cảnh Hào này do Trần Phù Vân cùng một thế lực hải ngoại hợp tác, hiện tại xem ra, không có lửa thì làm sao có khói.Lục Vân Phàm, Vương Hiểu cùng Tiêu Vũ, mấy người cũng đi theo Tần Hiên.Ánh mắt Lục Vân Phàm âm trầm, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm sau lưng Tần Hiên, trong lòng càng thêm tức giận.Vốn dĩ hắn muốn cùng Tiêu Vũ có không gian riêng với nhau, cho rằng coi như Tần Hiên có bản lãnh đi nữa cũng tuyệt đối không thể nào xuất hiện trên du thuyền Cảnh Hào.

Kết quả lại khiến cho hắn dị thường nổi nóng.Tần Hiên, đừng tưởng rằng bám lấy Mạc Thanh Liên, ngươi liền có thể không kiêng nể gì cả! Mạc Thanh Liên cũng sẽ không một mực ở thành phố Tĩnh Thủy! Trong mắt của hắn thoáng qua một tia oán hận, còn Vương Hiểu, hắn càng không dám phát ra một tiếng, ngoan ngoãn đi theo bên cạnh Lục Vân Phàm.Khi đi đến tầng tầng hầm, Lena khẽ vén tóc, quay đầu mỉm cười mê người nói: “chỗ này chính là nơi đánh cược chân chính !”Tần Hiên đánh giá chung quanh, thần sắc bình tĩnh nổi lên vẻ kinh ngạc.Chung quanh một mảnh trống trải như đêm tối, ở trung tâm, một tòa lôi đài to lớn hiện ra trong tầm mắt mọi người, ánh đèn rực rỡ tập trung chiếu sáng lôi đài.Dưới sự dẫn đường của Lena, Tần Hiên cùng mấ người Tiêu Vũ tiến vào một gian phòng đắt tiền.“Đây là sinh tử đấu, cược thấp nhất chính là 1000 vạn!” Lena từ từ giải thích nói: “lôi đài chia làm hai bên đỏ xanh, nửa giờ sau, sẽ có hai quyền thủ xuất hiện ở trên lôi đài.”“Hai tên quyền thủ sẽ tiến hành sinh tử đấu, quyết thắng thua, cũng phân sinh tử!”Lena lấy ra một cái máy tính bảng, nói: “Đây là tư liệu của tuyển thủ dự thi, đương nhiên, nếu tiên sinh có hứng thú, cũng có thể tự mình phái người ra sân, mỗi một hồi thắng, đều sẽ nhận được triệu tiền thưởng, nếu có thể thắng liên tiếp năm tràng, sẽ nhận được ngoài định mức 10 triệu tiền thưởng.”Lena nói, khiến đám người Tiêu Vũ trợn mắt líu lưỡi.

Cho dù là Mạc Thanh Liên, cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí.Dựa theo Lena nói, mỗi một tràng đấu, cũng là một cái mạng.Thế mà đem nhân mạng coi như đồ chơi, cái này......Tần Hiên khẽ gật đầu, cũng không kinh ngạc, lẳng lặng cầm lấy chiếc máy tính bảng, đảo mắt nhìn.Hắn ánh mắt ngưng lại, hắn nhìn thấy một cái tên.Lý Hổ!Là tên nam tử đầu trọc lúc trước từng theo Chu Khánh Quốc, nội kình cao thủ, hắn thế mà tham gia sinh tử đấu?Mạc Thanh Liên cũng nhận ra, không khỏi thấp giọng nói: “Lý Hổ tại sao lại ở chỗ này?”Nhìn thấy tên nam tử trọc đầu này, ánh mắt Mạc Thanh Liên dần dần trầm xuống, một tia lửa giận dâng lên trong khóe mắt.Tần Hiên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, hỏi: “Ngươi cùng gia hỏa này có thù?”“Lúc trước gia hỏa này đập phá không ít sản nghiệp của Mạc gia chúng ta, nếu không phải sư phụ ta tự mình ra tay, sợ là Mạc gia chúng ta thiệt hại không nhẹ.” Đôi mắt Mạc Thanh Liên lạnh dần, một tên võ giả nội kình cho dù là đối với Mạc gia, bá chủ Lâm Hải cũng là uy hiếp không thể nào coi nhẹ.Tần Hiên gật đầu, tự tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn tư liệu Lý Hổ, liền để ở một bên.Cách đó không xa, trong một gian phòng, Lý Hổ ngạo nghễ nhìn xuống sinh tử lôi đàiTại bên cạnh hắn, Chu Thần ngồi ở trên ghế sa lon, nhấm nháp vang đỏ, cười nhạt nói: “Lý thúc, ngươi cần gì phải coi trọng chút tiền lẻ này? Cho dù là 1 ức, Chu gia chúng ta cũng bỏ ra được!”Chiếc đầu trọc của Lý Hổ dưới ánh sáng yếu ớt phản xạ nhàn nhạt sáng bóng, một đôi tròng mắt như ưng, phun ra nuốt vào hàn mang.“Chỉ là tiền tài, há có thể lọt vào mắt ta? Ta tiến vào Hoa Hạ, mục đích chủ yếu chính là rèn luyện võ đạo!” Lý Hổ đứng chắp tay, thần sắc lạnh lùng.Chu Thần lắc đầu, hắn so với những người khác càng hiểu thân phận Lý Hổ.


Đại lão Hải Thanh, cho dù đặt trong đám Hoa kiều, cũng là cao thủ uy danh hiển hách, không chỉ có như thế, Lý Hổ còn là đồ nhi của tông sư hải ngoại Lâm Ca.Võ đạo tông sư, nội lực hóa cương!Cho dù rất nhiều tỉnh ở Lâm Hải cũng chưa từng xuất hiện một vị võ đạo tông sư, có thể thấy được địa vị của Lâm Ca tại hải ngoại, đây tuyệt đối là một phương cự đầu, khống chế rất nhiều tuyến đường biển ở hải ngoại.Hàng năm các tập đoàn đóng phí bảo hộ ít nhất cũng có mấy tỉ đô la, thế lực của Hải Thanh trải rộng rất nhiều quốc gia.Chỉ là 1 ức, trong mắt Lý Hổ đúng là không có ý nghĩa gì.Phụ thân hắn phế sức cửu ngưu nhị hổ, lúc này mới mời được Lý Hổ.Lý Hổ nhìn cuộc tỷ thí đang diễn ra, thần sắc hơi lạnh nhạt, hắn nhìn tư liệu của đối thủ, cũng là một võ giả nội kình.Bất quá, võ giả nội kình này xuất thân từ Lâm Hải.Chu Thần khẽ nhấp một ngụm rượu, miệng cười ngạo nghễ: “Ma luyện võ đạo? võ giả nội kình từ Lâm Hải ai có thể là đối thủ của Lý thúc? Ta từng nghe phụ thân nói qua tuyệt kỹ của Lâm tông sư, một chưởng lạc phàm trần, một khúc liệt càn khôn, một chưởng này đủ để ngạo thị thiên hạ, đám võ giả từ Lâm Hải này sao có thể so sánh?”Lý Hổ cười ngạo nghễ, không cho là đúng.Công phu của sư tôn hắn người khác sao có thể tưởng tượng được? Hắn từng thấy qua Lâm Ca đánh đàn, cương khí hóa âm, một cái gẩy tay, một đầu mãnh hổ Bengal biến thành thịt vụn, đã thoát khỏi phạm trù phàm nhân, cho dù đội ngũ lính đánh thuê trăm người trước mặt sư tôn hắn cũng không tính là gì.Rất nhanh liền đến lượt Lý Hổ ra sân.Đối thủ là một lão giả trên năm mươi tuổi, lão giả khi đi gần đến lôi đài, đột nhiên đạp chân xuống, cả người như diều hâu xoay vòng trên không trung rơi xuống giữa lôi đài.

Trong mắt Lão giả tinh mang sáng quắc, tùy ý đứng trên lôi đài.Trước ánh mắt của lão giả, Lý Hổ hai tay chắp sau lưng, chậm rãi đi ra.Chợt, Lý Hổ bước về phía trước một bước, âm thanh như kinh lôi vang dội bốn phía, nguyên bản hắn nền sắt dưới chân lõm xuống một cái dấu chân.


Thâ thể hắn giống như đạn pháo, phóng tới giữa không trung, sau đó lặng yên không tiếng động rơi xuống mặt đất.Một màn này khiến lão giả kia cũng cảm thấy kinh ngạc.Các lão đại trong mỗi gian phòng cũng cũng hít một hơi lạnh.Có người nhìn bộ dáng Lý Hổ ngạo nghễ, trong lòng rung động.“Đây là Lý Hổ của Hải Thanh sao?”.

Bình Luận (0)
Comment