Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1127 - Chương 1127 - Chúc Mừng

Chương 1127 - Chúc mừng
Chương 1127 - Chúc mừng

Chương 1127: Chúc mừng

"Sao vậy Chung tỷ?"

Sau khi xuống xe, Tô Định Bắc không biết tại sao sắc mặt Rebecca lại khó coi như vậy.

Chiếc xe Volkswagen Beetle là Rebecca mượn Trịnh Nga Nguyệt.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Chỉ vì hai chữ "khiêm tốn."

Tin tức cảng Đồn Môn tư hữu hóa cho một doanh nghiệp nội địa khiến nhiều người chấn động, không ít paparazi mảng tài chính và kinh tế theo dõi Rebecca rất chặt. Đám gia hỏa muốn quạt gió thổi lửa này có lực sát thương không nhỏ, vì thế hiện tại nàng rất chú ý giữ khoảng cách với tập đoàn Cẩm Tú. Thậm chí nữ nhân còn từ bỏ ý định từ chức, đợi mấy tháng sau hết hot rồi tính tiếp.

Lần này Tô Định Bắc đến Cảng thành cũng không muốn thu hút sự chú ý của người khác. Hơn nữa, nàng cho rằng làm việc biết nắm biết buông mới là vương đạo, cho nên mới có chuyến du lịch giải khuây lần này.

"Không có gì."

Rebecca nhìn tiểu minh tinh ngồi trong xe kia bằng ánh mắt nhìn kẻ điên: "Có người muốn dùng một tấm ảnh có chữ ký yêu cầu chúng ta nhường vị trí đỗ xe."

Tô Định Bắc chỉ hờ hững "ồ" một tiếng, không hề để tâm. Nàng xoay người, mỉm cười nói với A Vượng một câu: "Xin lỗi, chúng ta không đu idol."

Hiện tại nữ hài được Tô Bình Nam dạy dỗ, tầm mắt rộng mở, chẳng thèm để mắt đến mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này. Chỉ là một tiểu minh tinh tự cho là đúng mà thôi.

Đây là suy nghĩ chân thật của Tô Định Bắc.

Để đến nơi này, Tô Định Bắc còn cố ý dặn dò hai vị đại thần bám sát một tấc không rời kia hoạt động tự do.

Ở niên đại này, đối với người nội địa mà nói, Cảng thành là một nơi tràn đầy cảm giác thần bí. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Tô Định Bắc đến Cảng thành, khó nén được lòng tò mò của thiếu nữ, cho rằng Cảng thành là một nơi cao cấp.

Nhị ca bảo nàng học tập, nàng cảm thấy đây cũng là một hình thức học tập.

Lâm Như Tâm nhìn theo bóng lưng hai người rời đi, giận run người. Không phải vì bị từ chối, mà là do vẻ khinh thường trong mắt đối phương.

Nhất là nữ hài trẻ tuổi kia, ánh mắt nhìn nàng cực kỳ giống nàng nhìn con chó mà ba nàng nuôi ở đảo Mỹ Lệ.

...

Dễ nhận thấy Rebecca là khách quen ở đây.

Sau khi ngồi xuống vị trí tốt nhất cạnh cửa sổ và thành thạo sắp xếp tất cả, nữ nhân ngẫm nghĩ giây lát rồi gọi thêm một chai rượu vang.

Nàng cảm thấy cần chúc mừng.

Rebecca rất vui vì Tô Định Bắc chịu bước chân vào nơi cao cấp, hơn nữa không hề tách biệt với hoàn cảnh mà tích cực hòa nhập.

Nữ nhân chúc mừng sự khác nhau giữa hai người thiết huyết Tô Định Bắc và Tô Bình Nam.

Trong mắt Rebecca, bản tính của lão đại Tô Bình Nam là kiệt ngạo khó thuần, lấy mình làm trung tâm. Hắn sẽ không quan tâm tới bất cứ lễ nghi rườm rà nào, từ trước đến giờ hắn luôn coi thường nội tình quý tộc và khí chất các thứ.

Hắn là kiểu người dù ăn bánh rán cũng dám ngồi trong nhà hàng cấp sao Michelin với vẻ mặt thản nhiên. Tuy nhiên, khí chất đặc biệt trên người hắn khiến người khác cảm thấy nên như thế.

Rebecca có cảm giác này.

Điều này không phải là không có mầm họa. Tập đoàn Cẩm Tú mở rộng quá nhanh, mưu đồ quá lớn. Vì thế Rebecca cho rằng phía dưới Tô Bình Nam cần một vùng đệm. Mà sự xuất hiện của Tô Định Bắc đã bù vào chỗ trống này một cách hoàn mỹ.

Rượu vang để chúc mừng.

"Tô tứ tiên sinh."

Cách Rebecca gọi Tô Định Bắc rất đặc biệt, nàng dùng từ "tiên sinh" để bày tỏ lòng thần phục và kính trọng của mình: "Rất vui vì ngươi đã nhận lời mời của ta. Cảm ơn."

"Chung tỷ, ngươi khách sáo quá."

Giọng điệu của Tô Định Bắc vô cùng khiên tốn. Ngay khi nữ hài đang định nói tiếp, một giọng nói đột ngột vang lên bên cạnh.

"Các ngươi không thích ký tên, vậy tiền thì sao?"

Lâm Như Tâm đã quan sát rất lâu, cuối cùng tiếng phổ thông của Tô Định Bắc tiếp thêm dũng khí ngang ngược cho nàng. Từ trước đến giờ nữ nhân luôn có thái độ trịch thượng của người dân đảo Mỹ Lệ, khiến nàng thốt ra câu này.

Tô Định Bắc chậm rãi xoay người, mặt trầm như nước: "Ngươi có ý gì?"

"Bữa cơm này ta mời, phiền ngươi nhường chỗ. Rất đơn giản đúng không?"

Động tác của Lâm Như Tâm có vẻ cố tỏ ra ưu nhã: "Ai cũng được lợi đúng không? Các ngươi có thể thưởng thức món ngon và rượu vang miễn phí, còn ta có thể ngắm cảnh."

Rebecca lập tức sầm mặt, trước giờ nàng chưa từng thấy nữ nhân nào không biết điều như vậy.

Sau khi Rebecca gia nhập tập đoàn Cẩm Tú, nàng đã thay đổi cách sống ngày xưa. Nhất là sau khi bước vào con đường chính trị, nàng đã hoàn toàn thay đổi.

Khí chất sẽ thay đổi theo địa vị.

Hiện tại nữ nhân đang quản lý chi nhánh Cẩm Tú tại Cảng thành, bí mật thao túng Hòa Ký, vô tình bồi dưỡng ra khí thế cực kỳ mạnh mẽ. Lúc này, vẻ mặt âm trầm của nàng làm cho Lâm Như Tâm giật thót.

"Ngươi đang quấy rầy chúng ta ăn cơm, mời đi ngay."

Giọng điệu Rebecca âm trầm. Bởi vì xung quanh có không ít người nhìn, cho nên nàng đè nén cơn giận, nhưng đã nhớ kỹ gương mặt của tiểu minh tinh này.

Tô Định Bắc không nói gì, khẽ nhấp một ngụm rượu vang, coi Lâm Như Tâm như không khí, chẳng thèm liếc đối phương lấy một cái.

Bầu không khí này khiến Lâm Như Tâm cảm thấy nhục nhã. Bởi vì tâm trạng khó chịu, một nữ nhân đã quen được mọi người chú ý như nàng đã làm ra một việc khiến nàng hối hận cả đời.

Nàng giả vờ lảo đảo, tay trái bỗng lật úp ly rượu vang trên bàn. Thứ rượu tỏa hương đổ xuống chiếc váy dài trắng tinh của Tô Định Bắc.

Bầu không khí đột nhiên đóng băng.

Lâm Như Tâm cũng không biết tại sao mình lại lựa chọn đối tượng trả thù là nữ hài này, chứ không phải nữ nhân khiến nàng tức giận. Có lẽ là vì trên người nữ hài này không có trang sức xa xỉ khiến tiềm thức nàng cho rằng người nội địa này dễ đắc tội chăng?

Bình Luận (0)
Comment