Vốn bây giờ Cẩm Tú đã như mặt trời ban trưa, nếu như lại để cho hắn lấy được quyền nói chuyện trong vòng tròn này, như vậy, cái danh xưng Thiên Nam Vương này có thể nói là thực chí danh quy. (*)
(*) Thực chí danh quy: ý chỉ người vừa có tài, vừa có học thức thì sẽ nhận được danh vị xứng đáng với tài năng và học thức.
Tô Bình Nam hai tay đỡ bàn đứng lên, toàn thân khí thế như hồng, nhìn như một con mãnh hổ: "Mọi người giống như một đám cát vụn, cho nên thương nhân Thiên Nam ta mới khó mà tiến bước ở Hạ quốc, mấy năm này, ngoại trừ Tập đoàn Cẩm Tú ta bắt đầu mở rộng ra cả nước, không phải mọi người đều thỏa mãn với chuyện đóng cửa phát tài hay sao?"
Tô Bình Nam rất không khách khí, thế nhưng cũng nói trúng chỗ đau của những người này, mọi người hoàn toàn yên tĩnh. Tô Bình Nam biết ở đời sau, toàn bộ Thiên Nam cũng không có được bao nhiêu thương nhân có thể nổi tiếng cả nước.
"Bây giờ ta chính thức đề nghị xây dựng Thiên Nam Hội, ta nói xong, ai tán thành ai phản đối."
Phong cách của Tô Bình Nam hoàn toàn tấn mãnh như trước đây, Khương tổng trẻ tuổi là người đầu tiên tỏ thái độ: "Ta tán thành."
Có người đầu tiên, những người còn lại đồng loạt đồng ý. Ngay cả Vu Chính luôn cay độc cũng không chút do dự gật đầu đồng ý.
Tô Bình Nam hài lòng gật đầu, vòng thương nhân này thành lập, đối với hắn và Tập đoàn Cẩm Tú sau này phát triển sẽ như hổ thêm cánh.
Trải qua một buổi chiều nghiên cứu thảo luận, Thiên Nam Hội định ra tiêu chuẩn: Thứ nhất, không lấy xí nghiệp thuần nhà nước, nhưng xí nghiệp có tư nhân góp cổ phần tham dự thì được.
Thứ hai, nhất định phải có xí nghiệp thực thể, đồng thời tài sản từ năm nghìn vạn trở lên.
Thứ ba, không phân chia địa vực, xí nghiệp có thực lực ở nơi khác cũng có thể thu nạp.
Thứ tư, hàng năm họp một lần, do một hội viên trong hội phụ trách. Mỗi lần sẽ thiết lập chủ đề về một cái ngành nghề.
Phúc lợi của Thiên Nam Hội: Ban đầu, chín hội viên đều có được một cái Cẩm Tú Lệnh. Nhưng chỉ có một lần sử dụng.
Thời khắc cuối cùng khi hội nghị kết thúc, Tô Bình Nam lộ ra nanh vuốt của mình.
Tô Bình Nam khí thế như hổ: "Mục tiêu thứ nhất của Thiên Nam Hội chúng ta chính là thành lập ngân hàng của mình!"
Vừa dứt lời, toàn bộ mọi người yên tĩnh lại.
Thiên hạ không có tường nào gió không lọt qua được, Thiên Nam Hội thành lập với sự tồn tại của Cẩm Tú Lệnh làm cho giới kinh doanh cả tỉnh Thiên Nam chấn động.
Một năm ba mươi vạn hội phí chả là gì, một vòng quan hệ đỉnh cấp mới là thứ mà mọi người muốn hướng tới. Toàn bộ Thiên Nam, chỉ cần là người cảm thấy bản thân mình có chút giá trị và thực lực đều nhao nhao hành động, chỉ mong có được một tấm vé vào hội.
Thậm chí còn đến nhờ Tô An Tây.
Tô An Tây ngày càng trổ mã xinh đẹp hơn, nàng vẫn luôn không tranh quyền thế, yên tĩnh, ngọt ngào. Nàng thi vào Đại học Kinh tế Tài chính ở Thiên Đô, chọn ngành là Kế toán.
Tất cả đều là vì một câu nói của Tô Bình Nam.
"An Tây, tính cách của ngươi ta biết. Ngươi không thích hợp phiêu bạt tứ hải, xông xáo khắp nơi. Tương lai ngươi giúp ta quản lý sổ sách là được."
Thế là Tô An Tây rất vui vẻ lựa chọn trường đại học này, lựa chọn ngành này, nàng vui vẻ là bởi vì cảm thấy rốt cục cũng có thể giúp được nhị ca. Ở trong mắt nàng, sự nghiệp của nhị ca càng làm càng lớn, nhưng người lại càng ngày càng không vui. Mỗi lần nàng gặp mặt nhị ca thì đều không thấy nhị ca vui vẻ cười. Trực giác nói cho Tô An Tây, chắc chắn Tô Bình Nam rất mệt mỏi.
Mới đầu khi nhập học, Tô An Tây đã từ chối không cho Tô Bình Nam đi đưa nàng, bởi vì nàng đã quen bình thản, không muốn bị mọi người chú ý.
Cho nên tất cả bạn học đại học bao gồm bạn cùng phòng của nàng cũng không biết nữ sinh tướng mạo xinh đẹp, tính cách văn tĩnh này lại là muội muội của Tô Bình Nam.
Người tới tìm Tô An Tây là người cũng coi là hiển hách ở Thiên Đô, tên Trương Thiên Phóng. Chỉ là thanh danh hắn không tốt lắm, hắn lập nghiệp từ nghề giải trí. Có bốn mươi phần trăm nơi chốn xa hoa truỵ lạc ở Thiên Đô đều là của hắn.
Sau khi có tiền, hắn bắt đầu mở rộng ra, vận chuyển than đá lâm sản, cái gì kiếm tiền thì hắn làm cái đó.
Dần dà danh hiệu Trương Đại Đầu biến thành Trương tổng, bắt đầu tiền hô hậu ủng, cảm thấy mình cũng thành nhân vật một phương.
Hắn có không ít tiền nhưng không có một cái thực nghiệp cụ thể nào, cho nên Tô Bình Nam cũng không có phát thiệp mời cho hắn. Khi biết được có Thiên Nam Hội thì dã tâm của Trương Thiên Phóng lại bắt đầu bành trướng. Hắn cảm thấy đây là cơ hội cho hắn đi vào tầng cao nhất giới kinh doanh Thiên Nam.
Trong một lần ngẫu nhiên, Trương Thiên Phóng biết Tô An Tây là muội muội Tô Bình Nam, hắn cảm thấy đây là điểm đột phá.
Đi tìm Tô An Tây mấy lần không có kết quả, người này cũng coi như có nghị lực, dứt khoát ngồi chờ. Một lần hai lần, hai người nói chuyện bị không ít người nhìn thấy.
Đại học cũng là xã hội, có xã hội là có giang hồ.
Mặc dù Tô An Tây không tranh quyền thế nhưng dung mạo xinh đẹp đương nhiên sẽ có người đố kỵ, một lời đồn lặng lẽ lan rộng trọng Đại học Kinh tế Tài chính.
"Biết không? Thật ra thì nữ sinh khoa Kinh tế Tài chính 1993 đó là tiểu tam ~ "