Lời chào hỏi đột ngột khiến Tô Bình Nam hơi bất ngờ.
Nam nhân quay sang, một nữ hài thân hình mảnh khảnh đang lịch sự mỉm cười với hắn.
Có thể nhìn ra nữ hài không thuộc về nơi này.
Chiếc áo khoác ngoài màu trắng sữa tinh xảo phối với áo trong màu vàng nhạt, cộng thêm chiếc kính râm to bự che khuất nửa gương mặt đã nói rõ tất cả.
"Gì cơ?"
Tô Bình Nam nhíu mày hỏi lại: "Ngươi vừa mới nói gì?"
"Có thể ngồi cùng không?"
Mặc dù Hàn Trí Tú rất ghét giọng điệu lạnh lùng của đối phương, nhưng không thể không thừa nhận tướng mạo của nam nhân này đã diễn tả hai chữ "cứng cỏi", một gương mặt rất giống bức tượng Davy.
Đúng vậy, tướng do tâm sinh. Cả đời này Tô Bình Nam khống chế quyền lực lớn, sát phạt quyết đoán, không trải qua cuộc sống thăng trầm lang thang phiêu bạt như đời trước, điều này dẫn đến ngoại hình của hắn rất có lực sát thương.
Tô Bình Nam liếc nhìn hoàn cảnh chung quanh, lập tức hiểu suy nghĩ của nữ hài phía đối diện. Ai dè nam nhân rất không nể mặt lắc đầu.
Hắn ra ngoài là muốn xả stress, hiển nhiên không có hứng thú với nữ hài có ngoại hình cực kỳ xinh đẹp này.
Hàn Trí Tú ngây người.
Động tác này khiến chút hảo cảm vừa nhen nhóm vì góc nghiêng gương mặt của Tô Bình Nam lập tức tan biến.
Không có phong độ.
Đây là cái mác thứ hai mà nữ hài dán cho nam nhân. Khó khăn lắm mình mới xin nghỉ được, món ngon ở ngay trước mắt, nữ hài dứt khoát sử dụng đòn sát thủ.
Khẽ mỉm cười.
"Oppa, giúp người ta đi mà."
Giọng điệu nũng nịu đặc trưng của Hàn Quốc và nụ cười có tính biểu tượng hiện ra trên gương mặt nữ hài.
Dáng vẻ ngoan ngoãn, hàng lông mày khẽ nhướng lên, để lộ hàm răng trắng tinh đều đặn.
"Có biết uống rượu không?"
Tô Bình Nam nhìn nụ cười của nữ hài, đột nhiên lên tiếng.
Hàn Trí Tú rất giỏi uống rượu, kỷ lục cao nhất là năm chai Soju thật sự khiến người ta xuýt xoa. Huống hồ vừa rồi nữ hài nhìn rõ dáng vẻ Tô Bình Nam nhâm nhi Soju.
"Ngươi tự tìm đấy nhé!"
Hàn Trí Tú nghênh ngang ngồi xuống, vui vẻ nói với chủ quán.
"Hải Lệ thẩm, ta lại đến rồi nè. Quy tắc cũ, thêm mấy chai rượu."
Nói xong nữ hài tháo kính râm xuống. Thấy Tô Bình Nam không có phản ứng gì, nàng thở phào một hơi, nhưng sau đó lại không vui.
Mình nổi tiếng như vậy mà nam nhân này không nhận ra.
Đồ quê mùa!
Nữ hài dán cái mác thứ ba cho Tô Bình Nam.
"Ngươi rất nổi tiếng à?"
Kinh nghiệm từng trải của nam nhân rất phong phú, ánh mắt rất tinh. Hắn lập tức nghe ra giọng điệu thả lỏng của nữ hài. Hắn không cho là đúng, hỏi vặn: "Thế nên ta phải biết ngươi?"
Hàn Trí Tú suýt thì không giữ được nụ cười. Nàng nên trả lời câu hỏi này như thế nào đây?
Phải hay không phải?
Sau vài phút im lặng, nữ hài cắn răng mở hai chai rượu rồi rót đầy cho Tô Bình Nam: "Cạn ly!"
Uống một hơi cạn sạch.
Nữ hài đặt bộp chai rượu lên bàn. Tô Bình Nam nhìn Hàn Trí Tú giả bộ khí phách, tâm trạng vui vẻ hẳn ra. Hắn cười ha hả nâng ly uống với đối phương, hai người không nói chuyện.
Nữ hài thận trọng, Tô Bình Nam lười bắt chuyện. Bèo nước gặp nhau mà thôi, có thể uống một ly là vui rồi, cần gì phải làm quen?
Nam nhân lớn lên trong máu lửa có đôi khi rất lạnh lùng.
"Này!"
Hai người uống rất nhanh. Khi thịt ba chỉ nướng sẵn được bưng lên, bọn hắn đã uống hết một chai. Hàn Trí Tú bụng rỗng uống rượu, gương mặt ửng hồng, hai mắt long lanh ánh nước.
Trông cực kỳ quyến rũ.
Nữ hài ngà say không dùng kính ngữ: "Oppa, ngươi rất bất lịch sự. Ta là một nữ hài tử, sao người rót rượu luôn là ta?"
Nam nhân sững sờ.
Đúng vậy, Tô Bình Nam quyền cao chức trọng, đã quen được cấp dưới rót rượu.
"Ta tự phạt một ly."
Tô Bình Nam nâng ly.
Lúc này ánh trăng như nước, đêm Seoul yên tĩnh mà đẹp đẽ.
…
Đèn đường mờ tối, thỉnh thoảng có chiếc xe lao qua như bay phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm.
Trong chiếc lều giản dị màu đỏ xanh xen kẽ, bầu không khí hài hòa lạ thường. Một người là khủng long bạo chúa có vô số thuộc hạ, thế lực gần như trải rộng khắp vùng duyên hải. Một người là minh tinh ngây thơ mới ra mắt công chúng, nổi tiếng nhờ nụ cười ngọt ngào.
Vốn là hai đường thẳng song song có bắc tám sào tre cũng không tới, nhưng đôi nam nữ không có khả năng kết giao lại uống rất vui vẻ.
Mấy hán tử làm ca đêm đã rời đi trong trạng thái say xỉn, chỉ còn lại trơ trọi một bàn của bọn hắn.
"Ngươi thực sự không nhận ra ta sao?"
Xung quanh không có ai, chỉ có vợ chồng chủ quán mà nữ hài quen biết, rốt cuộc nữ hài vẫn hỏi ra.
Men say khiến nữ hài to gan hơn nhiều: "Oppa, nể tình ngươi uống rượu hào sảng, ta có thể ký tên cho ngươi."
"Kí tên? Không cần."
Tô Bình Nam sờ quần áo, nhưng rồi lúng túng thu tay lại. Hiện giờ bên cạnh hắn luôn có người vây quanh, lâu lắm rồi không tự mang xì gà.
"Ngươi muốn hút thuốc à?"
Hàn Trí Tú sinh ra trong gia đình bình dân không yếu ớt như vậy. Nữ hài nhìn động tác của Tô Bình Nam, bật cười bảo: "Nói cho ngươi biết một bí mật, thật ra ta biết uống rượu, cũng biết hút thuốc, nhưng không cho ngươi nói ra."
Nữ hài mở ví lấy ra một bao thuốc lá nữ More, hào phóng đưa cho Tô Bình Nam: "Cái đồ không biết tốt xấu. Ngươi nên nói cảm ơn."
"Ta không rảnh hơi như vậy."
Tô Bình Nam nhíu mày xua tay từ chối. Hắn không thích hương vị của thuốc lá nữ. Nhìn gương mặt xinh đẹp của nữ hài, nam nhân nói: "Ngươi là diễn viên à?"
Ký tên, không cho hắn tiết lộ chuyện hút thuốc... tất cả đều nói cho Tô Bình Nam biết tính chất công việc của Hàn Trí Tú.
"Ừ, ta là Hàn Trí Tú."
Nữ hài giương nanh múa vuốt tự giới thiệu bản thân: "Hàn Trí Tú vừa nhận được giải thưởng Người mới xuất sắc nhất."
"Ồ."
Tô Bình Nam hờ hững đáp lời. Phản ứng của nam nhân khiến bầu không khí nhất thời trở nên yên tĩnh.