Tô Bình Nam đến rất nhanh. Khi Lily hát xong xuống sân khấu, liếc mắt một cái liền thấy Tô Bình Nam trong truyền thuyết.
Tô Bình Nam khác với tưởng tượng của nàng, hắn rất khách khí, thậm chí còn chủ động rót một ly rượu cho nàng. Lily hơi sợ Tô Bình Nam, cả buổi tối nàng nói rất ít, chỉ nhìn Tô Bình Nam và Tô An Tây uống rượu.
Tô Bình Nam rất vui, cuối cùng thì cô em gái yếu đuối của mình cũng thay đổi, đây là điều đáng mừng nhất.
"Ngươi và An Tây là bạn bè, ta sẽ giúp ngươi việc này. Nhưng ta mong rằng thứ Cẩm Tú nhận được là tình hữu nghị, chứ không phải lòng cảm kích."
Tô Bình Nam uống cạn một ly cuối cùng, lời nói sâu xa.
Sự việc kết thúc trong lặng lẽ, ngày hôm sau bản hợp đồng bị thay đổi hoàn toàn kia đã được Tô An Tây lấy về cho Lily.
"Anh trai ta nói là muốn chúng ta quý trọng tình hữu nghị. Có lẽ một ngày nào đó Cẩm Tú cũng cần đến sự giúp đỡ của ngươi, cũng có thể là ngày đó sẽ vĩnh viễn không bao giờ tới. Hắn chỉ hi vọng đến lúc đó ngươi vẫn còn nhớ tình hữu nghị của chúng ta."
Lily nghiêm túc gật đầu, nàng đã hiểu vì sao Tô Bình Nam lại mạnh đến vậy.
Không có gì bất ngờ, Văn Tiểu Địch đã thông qua vòng phỏng vấn thứ nhất. Nguyên nhân không phải do nàng có thành tích cao, cũng không phải vì nàng giỏi ngoại ngữ, mà là giá trị nhan sắc của nàng.
Rõ ràng là mấy người phỏng vấn đều kinh diễm trước ngoại hình của nàng, chỉ hỏi mấy vấn đề đã cho nàng lọt vào vòng thứ hai một cách suôn sẻ.
Vòng thứ hai do Tô Bình Nam đích thân phỏng vấn. Khi đọc hồ sơ vòng hai mà Trương Đồng đưa cho, Tô Bình Nam mới triệt để nhận ra tiểu tử này đang tuyển mỹ nữ cho hắn, hắn lập tức đá Trương Đồng về quán bar.
Vòng thứ hai chỉ còn lại chín người, theo lời Văn Tiểu Địch thì ai cũng có giá trị nhan sắc cao.
Tô Bình Nam đích thân phỏng vấn, nhưng hắn không ngồi ở giữa mà lựa chọn vị trí ngoài cùng trong năm người phỏng vấn.
Chín người cùng phỏng vấn một lúc, đây cũng là ý của Tô Bình Nam. Hắn cho rằng thông qua đối lập mới dễ chọn hơn và chọn nhanh hơn.
Người ứng tuyển có thời gian một phút để tự giới thiệu và một phút cho phần mở đầu. Sau hai phần này, Tô Bình Nam vẫn im lặng. Đến khi hỏi xong mấy vấn đề thường gặp, Tô Bình Nam mới đặt câu hỏi.
"Các ngươi cho rằng làm thư ký thì quan trọng nhất là gì?"
Mỗi người một đáp án, chẳng mấy chốc đã tới lượt Văn Tiểu Địch.
Văn Tiểu Địch vừa vào phòng đã nhìn thấy Tô Bình Nam, lúc này bản tính bưu hãn lại trỗi dậy.
Nàng không che giấu việc mình đã nhận ra Tô Bình Nam, mà nhìn thẳng vào hắn và nói: "Hiểu chuyện, nghe lời, kiểm tra sai sót và bổ khuyết."
Mục thứ hai là kiểm tra trí nhớ, Văn Tiểu Địch chỉ mất ba phút để thuộc làu làu đoạn văn tối nghĩa khó hiểu, thu hút sự chú ý của mọi người.
Tô Bình Nam hờ hững đưa ra câu hỏi cuối cùng: "Nếu trong lúc vô tình các ngươi phát hiện ra ông chủ của mình kinh doanh trái một số quy tắc, thì các ngươi sẽ xử lý thế nào?"
Trái quy tắc, lại liên hệ với danh tiếng của Tô Bình Nam, lời nói tru tâm.
Giả vờ không phát hiện ra, báo công an, từ chức, khuyên nhủ...
Vẫn là những đáp án khác nhau, lần này Văn Tiểu Địch là người cuối cùng trả lời.
"Xin hỏi tiền lương của ta bao nhiêu?"
Trước tiên nàng hỏi một vấn đề.
"Mức lương của thư ký bằng mức lương của quản lý cấp cao của Cẩm Tú."
Câu trả lời của Tô Bình Nam khiến ánh mắt của các cô gái chợt sáng ngời. Tiền lương của quản lý cấp cao trong Cẩm Tú cao kinh người.
Văn Tiểu Địch lập tức đưa ra đáp án: "Nếu ta là quản lý cấp cao của Cẩm Tú, vậy thì không hỏi đúng sai, chỉ cần kết quả."
Tô Bình Nam ngồi ngay ngắn sau bàn với vẻ mặt vô cảm, tay phải gõ theo quy luật: "Phỏng vấn kết thúc."
Hai ngày sau, kết quả không nằm ngoài dự đoán của Văn Tiểu Địch, nàng trúng tuyển.
Hôm đó Văn Tiểu Địch đi làm rất sớm. Nàng cảm thấy phòng làm việc của Tô Bình Nam có vẻ hơi đơn sơ so với quy mô của tập đoàn Cẩm Tú. Nhưng nghĩ tới tòa nhà Cẩm Tú đang xây dựng, nàng lập tức hiểu ra tại sao lại thế.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Văn Tiểu Địch nhẹ nhàng đặt tách trà trước mặt Tô Bình Nam: "Mời Tô tổng uống trà."
Nàng nhận thấy Tô Bình Nam rất bận rộn, chồng giấy tờ dày cộp cần ký tên phê duyệt kia đã nói lên tất cả.
"Có việc gì cần ta làm không?"
Văn Tiểu Địch tao nhã ngẩng đầu nhìn thanh niên gần như đã trở thành truyền thuyết của Thiên Nam.
Gương mặt trẻ trung kết hợp với đôi mắt sâu thăm thẳm, toàn thân tràn đầy sức sống, ngồi một chỗ rất yên tĩnh. Thế nhưng hắn mang lại cho người ta cảm giác... nguy hiểm.
"Đây là một số tài liệu về vật liệu xây dựng của Cẩm Tú, ngươi cần phải tìm hiểu một chút. Sắp tới ngươi phải tiếp xúc với lĩnh vực này."
Tô Bình Nam đưa mấy xấp tài liệu cho Văn Tiểu Địch, đồng thời ngẩng đầu nhìn nữ hài khiến hắn kinh ngạc trong buổi phỏng vấn.
"Làm thư ký của ta thì phải nhớ kỹ hai điều. Một là làm nhiều, hai là nói ít."