Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1615 - Chương 1615. Ta Muốn Lời Nói Thật

Chương 1615. Ta muốn lời nói thật
Chương 1615. Ta muốn lời nói thật

Đây là lần thứ ba Đại Lại tổng nâng ly rồi. Đối với một đại gia cánh tay đang bị thương, có thể nói là thái độ đã hạ mình cực điểm.

Nhún nhường bởi vì hắn cảm thấy Tô Bình Nam quả thật khó lường.

Lưu A Xán luôn báo cáo kịp thời, cho nên Đại Lại tổng nắm rõ đã tiến hành đến đâu. Nhìn dáng vẻ bình tĩnh như núi của Tô Bình Nam, Đại Lại tổng chỉ dành cho hắn một chữ.

Phục.

Tiểu Hồng Bào có thể sai bảo hạng người như Lục Viễn, cho thấy thủ đoạn của hắn. Đây chỉ là Lục Viễn thôi đấy, còn Đỗ Cửu người Tứ Hải tiếng tăm lừng lẫy thì sao? Nhị long vương Tô Văn Văn thì sao?

Đúng rồi, cả vị Phật kia nữa. Đấu Chiến Thắng Phật thì sao?

Tóm lại là tập đoàn Cẩm Tú có quá nhiều kẻ mạnh. Đại Lại tổng biết đây chỉ là một phần nổi của tảng băng trôi mà Tô Bình Nam để lộ ra. Tô Bình Nam và mình cùng thuộc một loại người.

Mà người như mình tuyệt đối sẽ không công khai tất cả lá bài tẩy.

Hiện tại là cơ hội tốt của tập đoàn Viễn Hoa. Hai người Trương Bát Cân và Ngũ Thập Cửu đã mất hết thể diện. Mặc dù mấy câu nói của Lục Viễn khiến Lưu A Xán không hài lòng, nhưng Đại Lại tổng không để bụng.

Hắn là một kẻ cực kỳ có dã tâm, sóng gió qua đi sẽ tìm mấy tên có bản lĩnh làm việc cho mình, bầu trời Hạ thành do hắn làm chủ.

Làm nghề tiêu thụ tang vật thật sự kiếm được rất nhiều tiền, mà nguy hiểm lại không lớn. Nhưng nghề này không dễ làm, mỗi năm tội phạm sa lưới nhiều như vậy, không phải kẻ nào cũng ngậm chặt miệng, không chịu được tất nhiên sẽ khai hết.

Vì vậy, mạng lưới tiêu thụ vô cùng hùng hậu và phương thức giao dịch cực kỳ bí mật mới là bằng chứng chân chính cho thấy những người này sống yên phận.

A Minh là một kẻ tiêu thụ tang vật có quy mô nhất định.

Thần tượng của hắn là Chu Bát ca và Nhậm Cửu gia ở Thải Vân Chi Nam. Tuy về sau nghe nói hai người này chọc vào sát thần Thiên Nam Tiểu Hồng Bào, bị nuốt chửng không còn gì, nhưng hồi trước mạng lưới của người ta có thể miêu tả bằng cụm từ phong sinh thủy khởi.

A Minh rất hâm mộ. Đương nhiên hắn cũng cực kỳ kinh ngạc về Tiểu Hồng Bào Thiên Nam, bởi vì hắn thấy mạng lưới tiêu thụ và vũ lực của Nhậm Cửu mạnh như vậy, thế mà không chống đỡ được người này.

Nhưng Hà thành cách Thiên Nam rất xa, A Minh cẩn thận một chút thì sẽ không chọc tới hung thần này, cho nên hắn không nghĩ nhiều. Dù thế nào hắn cũng không ngờ rằng có một ngày tên hung thần kia tìm tới cửa.

Điểm hẹn với Châu Chấu là một cửa hàng vật liệu xây dựng cũ kỹ. Hiện tại với cấp bậc của hắn, rất ít khi hắn đích thân ra mặt thu mua hàng. Nếu không phải Châu Chấu luôn miệng nói món đồ này có giá trị ít nhất trên mười vạn thì hắn sẽ không ra mặt.

Dù sao giao dịch trực tiếp quá nguy hiểm. A Minh thông minh ở điểm này, bao nhiêu năm qua hắn không xảy ra chuyện cũng là vì phương thức giao dịch của hắn vô cùng gian xảo.

Hắn phụ trách xem hàng, xem xong tuyệt đối không trả tiền luôn.

Sau khi giao hẹn cẩn thận, những hàng hóa tiêu thụ sẽ được đưa tới một trạm thu mua phế liệu, ở đó có mấy ông lão tàn tật làm thuê sẽ nhận đồ và trả tiền.

Tiền không được thanh toán một lần luôn, A Minh sẽ để số tiền còn lại ở một điểm hẹn, sau đó người bán tự đi lấy.

Cách thức này vô cùng thông minh.

Như vậy thì cho dù những người này phạm tội vào tù cũng không khai chi tiết được, thông thường rất nhiều người sẽ khai ra trạm thu mua phế liệu, che giấu quá trình và đối tượng thu khoản lần thứ hai.

Dù sao số tiền liên quan đến vụ án cũng quyết định mức phạt của bọn hắn, đây là một tầng yểm hộ vô cùng tốt.

"Châu Chấu, thằng nhãi ngươi may mắn thật đấy, vừa mới kiếm được một khoản lại..."

Sau khi bước vào cửa hàng, A Minh còn cười hềnh hệch nói đùa, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến hắn im bặt. Cả người Châu Chấu đầy vết máu, toàn thân xụi lơ ngồi trên mặt đất, ánh mắt mờ mịt và sợ hãi.

"Chào các vị đại ca."

Thế nào là khôn khéo? Một giây sau A Minh đã giải thích từ ngữ này một cách sống động.

Hắn học theo người thời xưa trong phim cổ trang, chắp tay chào hỏi, tốc độ nói cực nhanh: "Con người ta không đắc tội với ai, nếu các vị gặp khó khăn, thiếu tiền thì ta dâng tiền, thiếu người thì ta dâng người, muốn tin tức gì thì huynh đệ ta tuyệt đối không úp mở."

Lục Viễn mỉm cười: "Ta muốn lời nói thật."

"Được."

A Minh gật đầu. Hắn xuất thân Phật gia làm đến vị trí ông chủ tiêu thụ tang vật, tất nhiên ngửi thấy mùi máu tươi lồ lộ trên người đối phương.

"Ai sai ngươi kiếm biển số xe kia?"

Lục Viễn không thèm nhìn cái tên không có khí phách này. Hắn tìm từng tên gia hỏa suốt cả buổi tối có chút khó khăn, không dễ gì mới bắt được một tên thuận lợi như vậy, nhất thời tâm trạng cực kỳ sảng khoái.

"Đại ca, nhất định phải nói sao? Ngươi nhận tiền rồi thả ta đi có được không? Ngươi ra giá đi."

A Minh cười khổ.

Đối phương đến vì biển số xe kia, điều này khiến trái tim hắn rơi xuống đáy vực. Hắn không phải kẻ ngu như Châu Chấu, mạng lưới quan hệ của hắn rất sâu rộng, đã biết biển số xe kia dùng để làm gì.

Nhân vật lớn trong mạng lưới quan hệ kia không biết biển số xe từ trong tay hắn tuồn ra, nhưng vẫn cảnh cáo vài câu khiến A Minh kinh hãi.

Những người kia muốn giết Đại Lại tổng!

Loại đấu đá giang hồ này, hắn tránh càng xa càng tốt, bởi vì sơ ý một chút sẽ chết trong đó. Vốn tưởng mình không nói, Châu Chấu không nói thì sẽ không ai biết, nhưng bây giờ đối phương đã tìm đến hắn trong thời gian ngắn như vậy, tốc độ này với ý nghĩa biểu đạt của nó khiến hắn sợ hãi.

Hết chương 1615.
Bình Luận (0)
Comment