Con người là loài động vật quần cư.
Mọi người đều có bạn bè, Lý Lạc Nhiên cũng không ngoại lệ. Mặc dù nàng đến cơ quan làm việc không lâu nhưng các nữ hài trẻ vẫn rất hòa thuận với nhau.
Thỉnh thoảng ra ngoài ăn cơm tụ tập một chút.
Nhắc đến cũng lạ, trong số ba bốn nữ hài, Lý Lạc Nhiên xinh đẹp nhất lại không hề dẫn bạn trai theo.
Sự việc xảy ra tại một bữa tiệc.
Lúc đó, một nữ hài tên Tiểu Dạ rất vui vì được nhận vào làm nhân viên chính thức. Gia cảnh tốt, cho nên nàng đã hào phóng mời mọi người đến một quán bar cao cấp nhất Tương Nam để uống rượu, đồng thời mở mang tầm mắt.
Tên của quán bar này là ZT, ZT của Cẩm Tú.
…
Quán bar ZT nổi tiếng không phải là không có nguyên nhân.
Cách trang trí của quán bar rất có tính tiên phong. Phong cách Titan bằng kim loại khiến quán bar này rất được giới trẻ yêu thích, quan trọng nhất là nó có tiếng tốt về độ an toàn.
Trong khoảng thời gian này, trị an của Hạ quốc không tốt, nhưng chưa bao giờ nghe nói về bất cứ điều gì xảy ra trong quán bar ZT. Rất nhiều người nói rằng quán bar này có lai lịch lớn, không ai dám gây rối.
Thực hư không ai biết nhưng khi nhiều người đồn, danh tính của chủ nhân quán bar này trở nên vô cùng bí ẩn và quyền lực.
Tô Bình Nam chưa từng trông cậy vào quán bar kiếm tiền. Cho nên, quán bar ZT là một dẫn xuất của vòng sinh thái Cẩm Tú. Nhưng đa số quán bar đều nằm ở Hải Châu và Thiên Nam, vì sao quán bar này lại nằm ở Tương Nam, tất nhiên không cần nói cũng biết.
Lần trước, Tô Bình Nam đã giao chìa khóa tủ rượu của mình cho Lý Lạc Nhiên. Nữ hài biết rõ điều này đại diện cho cái gì, cho nên nàng cảm thấy rất vui.
Vui thì vui nhưng không có đất dụng võ.
Thứ nhất, nàng không thích uống rượu. Hơn nữa, rượu cất trong tủ lại quá đắt. Cho dù thân thích, nữ hài cũng không nỡ mời họ uống.
Thứ hai, bạn bè của Tô Bình Nam không nhiều, đến Tương Nam lại càng ít. Mặc dù nhân vật đến quầy bar không ít nhưng đáng để Lý Lạc Nhiên đại diện Tô Bình Nam chiêu đãi lại không có một ai.
Nữ hài rất ít đi quán bar, đến mức nàng nghe đồng nghiệp Giang Tiểu Dạ nhắc đến tên quán bar vẫn còn chưa kịp phản ứng. Mãi cho đến khi đứng trước cửa quán bar, Lý Lạc Nhiên mới biết được quán bar cao cấp mà Giang Tiểu Dạ nhắc đến chính là sản nghiệp Tô Bình Nam tặng cho nàng.
Nàng không đến không có nghĩa là người phụ trách quán bar không biết Lý Lạc Nhiên. Khi nữ hài bước đến trước quầy rượu, bốn năm nhân viên bảo an mặc vest đen đã khom người xuống.
“Thái độ này hơi bị tốt quá rồi.”
Những nữ hài còn lại bị dọa sợ. Giang Tiểu Dạ cười ha hả nói một câu. Cho nên mọi người đều không nhìn thấy động tác khoát tay điên cuồng của Lý Lạc Nhiên.
Người có thể được phái đến đây quản lý một đám nhân viên ai mà không giỏi chứ. Người phụ trách Lưu Minh lập tức hiểu ý của nữ hài. Tiếp theo, hắn cũng không có hành động gì đặc biệt.
Nhưng những nữ hài đều cảm thấy thái độ phục vụ của quán bar hơi lấy lòng rồi. Điều này khiến cho các nàng cảm thấy rất vui.
Thế giới này sẽ không bao giờ thiếu những chàng trai thích giả vờ trước mặt các nữ hài. Vương Đông Hạo đang theo đuổi Giang Tiểu Dạ chính là một trong số đó. Sau khi hắn không mời mà đến, câu nói đầu tiên vừa vào là: “Tiểu Dạ, ngươi được chuyển lên chính thức là chuyện vui lớn, chúng ta phải uống một ly cho thật đã. Nào, mau mang loại rượu đắt nhất của các ngươi lên đây.”
Vương Đông Hạo tùy ý lên tiếng với nhân viên phục vụ.
Hắn có chút tự tin khi nói câu này. Trong hai năm qua, hắn đã kiếm được rất nhiều tiền nhờ may quần áo. Tài sản hàng chục triệu, cộng thêm vừa đổi chiếc Audi 100. Chỉ là hắn không ngờ trong số nữ hài ngồi đây lại có Lý Lạc Nhiên.
Trong mắt nhân viên quán bar ZT, Lý Lạc Nhiên đại diện cho Tô Bình Nam. Bạn của Lý Lạc Nhiên chính là bạn của Tô Bình Nam. Nhưng khi Vương Đông Hạo nói những điều này, Lý Lạc Nhiên lại đang đi vệ sinh.
Đối phương đang hứng khởi, cấp dưới tất nhiên không dám chậm trễ. Cho nên, một chai Romanée-Conti năm 1954 cực kỳ quý giá nhanh chóng được đặt lên bàn.
“Tiên sinh, đây là rượu Romani đắt nhất quán bar của chúng ta.”
“Đừng nói nhảm nữa, mau khui ra đi.”
Vương Đông Hạo kiêu ngạo cắt ngang lời nói của nhân viên phục vụ, chẳng thèm quan tâm phất tay ra hiệu. Trước đó hắn cũng đã từng đến quán bar ZT, biết giá rượu ở đây đắt đến mấy chục nghìn. Mặc dù đắt nhưng vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng của hắn. Cho nên hắn không thèm để ý chút nào.
Chỉ là hắn không biết có một số loại rượu vang quán bar ZT không bán ra ngoài, chỉ cung cấp cho người trong phạm vi đặc biệt. Lý Lạc Nhiên đã được bọn hắn tự động đặt vào trong cái phạm vi đó.
Tách!
Mùi thơm đậm đà lập tức tràn ngập không khí. Nhân viên phục vụ cẩn thận rót rượu vào trong ly, lúc này mới lui lại, nhẹ nhàng nói:
“Tiên sinh, bởi vì điều kiện bảo quản của chúng ta rất tốt, chỉ cần hai mươi phút là có thể uống được.”
Quá trình tiếp theo không cần đi sâu vào chi tiết, mọi người uống rất vui vẻ. Lý Lạc Nhiên ngồi ở một góc, khóe miệng mang theo ý cười.
Nàng thích nơi này. Bởi vì nơi này có hương vị của Tô Bình Nam.
Cảnh tượng vui vẻ đã ngừng lại khi đến lúc tính tiền.
Vương Đông Hạo không còn tự tin và khí thế như ban đầu. Quán bar đưa đến hóa đơn có giá hai trăm bảy mươi nghìn. Hắn dụi dụi mắt, nghiêm túc nhìn con số. Không sai.
Hai trăm bảy mươi nghìn.
“Ngươi lấy chai rượu này giá hai trăm bảy mươi nghìn?”
Vương Đông Hạo không còn bình tĩnh nữa. Hắn ước tính chi phí tối nay cũng chỉ khoảng ba chục nghìn. Hắn thấy giá tiền này cũng đủ rúng động và thành ý rồi. Nhưng hắn không ngờ lại không hợp thói thường như vậy?
“Đúng vậy, tiên sinh.”
Thái độ của đối phương khiến người phụ trách quán bar Lưu Minh hơi ngạc nhiên. Bởi vì quyền hạn cao nhất của hắn là chai rượu này. Nói thật, nếu không có Lý Lạc Nhiên, hắn sẽ không lấy ra đâu.
Tháng trước, Triệu đại thiếu hợp tác với Chăm sóc sức khỏe Cẩm Tú năn nỉ cả nửa ngày hắn cũng không bán.