Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1678 - Chương 1678. Khiến Ngươi Mất Tất Cả

Chương 1678. Khiến ngươi mất tất cả
Chương 1678. Khiến ngươi mất tất cả

Khi con dao của Toàn Dân Hoán xuyên qua người thứ hai, dao của Hàn Tại Huân cũng đâm vào sườn của hắn. Toàn Dân Hoán đã hoàn toàn điên cuồng cười gằn, cũng không lập tức phản kích, dùng con dao trong tay cắt cổ tên lưu manh kia xong rồi mới quay người nhào về phía Hàn Tại Huân.

Tên lưu manh ôm chặt cổ, nhưng máu vẫn chảy ra từ kẽ tay. Mùi máu tanh khiến cho Hàn Tại Huân và Toàn Dân Hoán bắt đầu trở nên điên cuồng hơn.

Dao thứ nhất, Hàn Tại Huân đâm vào bụng Toàn Dân Hoán, dao của Toàn Dân Hoán đâm vào vai của đối phương.

Hiển nhiên, kinh nghiệm của Hàn Tại Huân già dặn hơn một chút. Hắn quay người tránh đi chỗ yếu hại.

Hai người không chút do dự, đồng thời rút dao, lại đâm tiếp.

Dao thứ hai, hai bên phân biệt đâm vào dưới nách của đối phương.

Dao thứ ba, cánh tay của Hàn Tại Huân bị thương khiến cho động tác của hắn chậm đi một chút. Khi hắn rút dao ra, biểu hiện như lệ quỷ của đối phương làm cho hắn do dự nửa giây.

Sự rụt rè và do dự lúc này là chìa khóa để chiến thắng.

Hắn bị đâm trúng ngực.

Trong một không gian nhỏ, điều duy nhất mà hai nam nhân có thể làm là để vũ khí trong tay không ngừng tổn thương những bộ phận chết người của nhau.

Ngươi một đao ta một đao, như lệ quỷ gào thét, cùng với máu văng ra biến thang máy trở thành địa ngục.

Cũng không biết qua bao lâu.

Tinh.

Cửa thang máy được mở ra, người đang chờ bị cảnh tượng như luyện ngục trong thang máy làm cho sợ hãi mà ngã xuống đất.

Lúc này, vết máu rỉ sét trong thang máy đã vương vãi khắp nơi, trên tường xung quanh cũng có vết máu loang lổ.

Nhìn con quỷ bê bết máu đứng giữa vũng máu và xác chết, người qua đường sợ tới mức trợn trắng mắt rồi ngất đi.

“Vậy đó, chỉ những người giỏi nhất mới có thể sống sót đến cuối cùng.”

Giọng nói của Đỗ Cửu vang lên khiến cho Toàn Dân Hoán mắt đỏ ngầu khôi phục lại chút tỉnh táo. Bảy tám vết thương trên người hắn đang chảy máu. Hắn đang cố gắng hết sức để duy trì tư thế đứng, thậm chí ngay cả sức lực quay đầu nhìn Đỗ Cửu cũng không có.

Hàn Tại Huân nằm dưới chân hắn mở to đôi mắt tràn ngập hoảng sợ đến khi chết.

“Ngươi nên cảm ơn ta.”

Dưới chân Đỗ Cửu cũng có hai người. Cũng chính nhờ hắn ra tay mới tạo nên hoàn cảnh chém giết đủ công bằng cho Hàn Tại Huân và Toàn Dân Hoán.

Nam nhân nhìn Toàn Dân Hoán còn cầm chặt con dao trong tay: “Nếu đêm nay ngươi không chết, ngày mai ta dẫn ngươi đi gặp một người. Nhóc con, gặp được ta coi như số ngươi may mắn.”

Đỗ Cửu bước ra khỏi thang máy, dường như nghĩ đến điều gì đó, lập tức dừng bước: “Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, dao giết người không chơi như vậy.”

Giết chóc vẫn còn tiếp tục.

Thế lực do Hàn Cường Thực khống chế rất phức tạp, nhưng bất luận phức tạp đến cỡ nào cũng không có quá nhiều thành viên quan trọng.

Điều Tô Bình Nam muốn là một tên cũng không để lại, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.

Trịnh Thịnh Vũ là một kế toán.

Một nhân viên kế toán rất ít tên tuổi, thậm chí ít người từng nghe tên hắn trong giới tài chính. Cuộc sống của hắn thậm chí còn êm đềm hơn hầu hết các kế toán viên cùng công ty.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Nam nhân tầm thường này là chìa khóa kết nối toàn bộ mạng lưới ngầm của Hàn Cường Thực, kiểm soát việc phân chia lợi nhuận của hầu hết các thế lực đen ở Seoul.

Có thể nói, nếu không có hắn, những khoản thu nhập không minh bạch của Hàn Cường Thực sẽ lập tức trở thành một mớ hỗn độn.

“Mở nhạc to lên một chút.”

Trong khi chờ đèn giao thông, Trịnh Thịnh Vũ nói với tài xế kiêm cận vệ Kim Quán Cửu: “Ta thích ca sĩ này, chỉ là giá tiền mời nàng đắt quá.”

Chưa kịp kêu ca xong, chiếc xe bị đẩy từ phía sau khiến cho lời hắn đang định nói phải nuốt lại trong miệng.

“Mẹ kiếp.”

Có Hàn Cường Thực làm hậu thuẫn, Trịnh Thịnh Vũ có đủ sức mạnh. Nam nhân hùng hổ mở cửa bước xuống xe, câu đầu tiên là: “Ngươi có biết đây là chiếc Mercedes-Benz mà ta mới mua không?”

Nam nhân tiếp tục hét vào chiếc xe tải im lìm một cách quỷ dị: “Xuống xe đi, thằng chó, ta nhất định phải khiến ngươi mất tất cả.”

Cửa xe của đối phương rốt cuộc mở ra, Trịnh Thịnh Vũ còn chưa kịp phản ứng, mấy bóng người đã đến bên cạnh hắn.

Ánh sáng chợt lóe lên, con dao được nâng lên rồi hạ xuống.

Sau khi cận vệ kiêm tài xế Kim Quán Cửu phản ứng kịp nhảy xuống xe, Trịnh Thịnh Vũ đã nằm trong vũng máu không còn hơi thở, chiếc xe van chỉ còn đèn hậu nhấp nháy phía xa...

Hắn cảm thấy vô cùng may mắn. Không phải đối phương nhân từ nương tay, mà bởi vì thân phận của hắn không quan trọng, thậm chí người ta còn ngại lãng phí thời gian.

Tương tự cảm thấy lãng phí thời gian còn có Hàn Trí Tú và Xa Diên Khánh. Hai đại nhân vật đang giương cung bạt kiếm bên trong khiến hai nàng lặng yên rời đi.

“Xa tỷ, ta sắp chết đói rồi đây.”

Hàn Trí Tú đau khổ phàn nàn. Cũng khó trách, bởi vì nguyên nhân trạng thái và hình thể, các minh tinh ăn rất ít trước khi tham gia các bữa tiệc. Tính đến lúc này, Hàn Trí Tú đã qua tám tiếng chưa được ăn gì.

“Đi ăn thôi, muốn ăn gì ta mời.”

Xa Diên Khánh cảm thấy việc mình tham gia bữa tiệc này hoàn toàn là bị lừa, trong lòng vô cùng chán nản, đồng thời cũng muốn trút giận bằng khẩu vị nên rất vui vẻ đồng ý.

“Thịt nướng và rượu soju là ngon nhất ở các quán ven đường.”

Hàn Trí Tú không chút hình tượng nuốt nước bọt: “Chỗ cũ đi. Ta thích hương vị của thịt nướng và củ cải trắng ở đó.”

“Chính là cái chỗ đã hại ngươi đó à?”

Xa Diên Khánh nhìn nữ hài không tim không phổi, bất đắc dĩ lắc đầu.

“Chỗ đó ngon mà. Hơn nữa, lần đó là do cái tên phóng viên chó chết kia theo dõi ta mà thôi, đâu có liên quan đến quán.”

Nhìn gương mặt cầu khẩn của nữ hài, Xa Diên Khánh gật đầu, sau đó khởi động xe.

Hết chương 1678.
Bình Luận (0)
Comment