Thế lực tư bản lâu năm đối đầu với thế lực mới quật khởi dựa vào bạo lực, cách làm việc của hai bên hoàn toàn khác nhau.
Tin tức, truyền thông.
Trước giờ những phương diện này là tiếng nói của tư bản. Về vụ tai nạn xe ở Cửu Long, mục đích của Tăng gia và Hòa Ký hoàn toàn trái ngược.
Tăng gia muốn che đậy, Hòa Ký muốn vạch trần.
Sau khi đàm phán thất bại, hai bên lập tức khống chế quyền phát ngôn truyền thông, bắt đầu mở màn.
Cảng thành có rất nhiều hãng truyền thông, nhưng nói đến hãng truyền thông được yêu thích nhất thì phải kể đến nhật báo PG.
Là tờ báo có lượng tiêu thụ cao nhất, tất nhiên nhật báo PG không thể thiếu mấy nội dung tình dục, bạo lực.
Không còn cách nào khác, dân chúng thích mà.
Lâm Sinh Hữu là tổng biên tập kiêm đối tác của nhật báo PG, có thể nói người này cực kỳ nổi tiếng trong giới truyền thông. Bởi vì nam nhân hơi hói này đã đưa một sạp báo nhỏ ven đường thành tạp chí lớn có lượng tiêu thụ ba trăm nghìn, từ đó có thể thấy năng lực nghiệp vụ của hắn.
Nhưng mấy năm gần đây, nhật báo PG khá ảm đạm.
Scandal của Lý Siêu Nhân bị phơi bày quanh năm khiến hắn giận dữ hủy bỏ toàn bộ quảng cáo, các thương nhân khác cũng hùa theo, không dám quảng cáo trên PG, dẫn tới nguồn thu nhập chính của nhật báo PG không còn.
Đêm đã khuya, nhưng văn phòng của Lâm Sinh Hữu ở Trung Hoàn vẫn sáng đèn.
Nam nhân nhíu mày nhìn hai tập tài liệu, vẻ mặt do dự.
Trước mặt hắn đặt hai bản tin có nội dung chính hoàn toàn khác nhau.
"Khối u ác tính! Đồn cảnh sát Cửu Long bảo vệ trị an bị bao vây? Hãy đặt tay lên ngực tự hỏi, vì sự yên ổn dài lâu của Cảng thành, nên xử lý những tổ chức sinh sôi trong bóng tối như băng đảng như thế nào?"
"Công bằng, con người sinh ra không nên phân chia ba bảy loại. Con của đại gia lừa gạt lấp liếm, lấy thân phận dân thành phố làm lợi thế. Lẽ nào tư bản thật sự có thể làm mưa làm gió?"
Hai bên công khai viết về chuyện tụ tập đông người ở đồn cảnh sát Cửu Long, nhưng nghệ thuật ngôn từ lại giải thích bản chất của sự việc hoàn toàn khác biệt.
Đây chỉ là yếu tố bên ngoài.
Tập tài liệu thứ nhất do phòng viên Lưu của tòa soạn gửi tới, ngoài ra còn có một bản hợp đồng quảng cáo và một cuộc điện thoại từ tổng cục Thông tin.
Tổng biên tập Lâm biết đây là cành ô liu Tăng gia ném cho, vừa đấm vừa xoa. Nếu ngày mai đăng tải bài viết này, tòa soạn sẽ nhận được phí quảng cáo giá trên trời, hơn nữa cục Thông tin sẽ mắt nhắm mắt mở.
Bài viết thứ hai đến từ phóng viên Trương.
So với lợi thế Tăng gia đưa ra, thứ đi kèm với bài viết này đơn giản thô bạo hơn nhiều.
Một hòm tiền mặt, tiền cũ, không có số seri liền nhau. Ngoài ra còn có một bức ảnh gia đình của Lâm Sinh Hữu và một viên đạn vàng lấp lánh.
Có thể nói là hai phong cách hoàn toàn khác biệt đã bày ra trước mặt Lâm Sinh Hữu. Một bên tạo áp lực về tài chính, một bên uy hiếp trắng trợn.
Lâm Sinh Hữu có thể làm đến vị trí tổng biên tập, tất nhiên có mạng lưới quan hệ của mình. Hắn do dự rất lâu, sau đó bấm điện thoại gọi cho một người bạn trong băng đảng.
Trong điện thoại, Lâm Sinh Hữu không che giấu tình huống mình gặp phải. Hắn muốn xác định xem rốt cuộc băng đảng chỉ đe dọa mình hay là sẽ làm thật.
Dù sao mấy năm nay, giang hồ tầng chót cực kỳ hỗn loạn, loại người gì cũng có, không loại trừ khả năng một số kẻ lừa đảo hòng ngồi mát ăn bát vàng.
Người bạn này là nguyên lão của Thập Tứ K, tuy mấy năm nay ít giao du với bên ngoài nhưng tuyệt đối là nhân vật số má. Sau khi điện thoại kết nối, đối phương im lặng vài phút, cuối cùng vẫn đưa ra đáp án chân thành nhất.
"Hòa Ký phô bày thực lực ở đồn cảnh sát Cửu Long là hành động của Phi Cơ."
Bởi vì quan hệ giữa đôi bên không tệ, cho nên người bạn giang hồ của Lâm Sinh Hữu không giấu giếm: "Hiện tại tin tức này đã sôi sục trên giang hồ, lần này Phi Cơ làm thật đó. Huynh đệ à, ngươi có tuổi rồi, đừng vì chuyện này mà mất hết già trẻ trong nhà."
Lâm Sinh Hữu sững sờ một lúc mới cất giọng cay đắng hỏi tiếp: "Ý ngươi là Hòa Ký không dọa người? Bọn hắn sẽ làm thật?"
"Phi Cơ ca muốn xả giận cho đám côn đồ, hắn sẽ không để mất mặt đâu. Lần này thật sự chết người đấy. Lựa chọn như thế nào, ta không thể cho ngươi ý kiến, nhưng ta khẳng định mình không thể bảo vệ ngươi."
Người bạn trong Thập Tứ K thở dài: "Hiện nay Hòa Ký một nhà độc đại, hơn nữa bạn bè trên giang hồ đều ủng hộ. Đừng vì lợi ích mà bỏ mạng."
"Ta biết phải lựa chọn như thế nào."
Lâm Sinh Hữu nhìn viên đạn vàng lấp lánh và nụ cười vô ưu vô lo của vợ con, chậm rãi cúp điện thoại...
Từ chi tiết có thể nhìn ra nhiều điều.
Giờ này đêm khuya, Tăng gia vẫn có thể sử dụng quan hệ của tổng cục Thông tin mà không tốn chút sức lực nào. Hơn nữa, phóng viên viết bài cũng là một người có tiếng trong nghề.
So ra thì Hòa Ký hoàn toàn không làm được mấy chuyện này. Thứ bọn hắn có thể cho không nhiều, vậy thì chỉ có thể dùng biện pháp trái ngược.
Tô Bình Nam biết rõ gốc rễ của Hòa Ký là bạo lực dưới tầng chót. Viên đạn vàng lấp lánh và bức ảnh gia đình kia đã thể hiện thái độ của Hòa Ký.
Tăng gia hứa cho ngươi sự nghiệp và tài phú?
Vậy thì Hòa Ký sẽ nói cho ngươi biết một đạo lý: có đôi khi tiền có thể kiếm, nhưng ngươi phải có mạng mới tiêu được.