Trên thực tế, luật sư Tô mấy năm qua sống rất bình thường. Thanh danh của hắn xấu, người đứng đắn sẽ không kiện hắn, còn đám lưu manh lại không có tiền để tìm hắn.
Giải quyết chuyện của mấy hồng côn trong một năm không đủ cung cấp tiền thuê nhà cho hắn. Ra ngoài lăn lộn còn không phải vì tiền sao? Thậm chí hắn còn đi bán đĩa lậu trong mấy năm vì không có việc làm.
Tình trạng này chỉ được cải thiện khi Phi Cơ nhận chức đầu lĩnh.
Việc tập đoàn hóa Hòa Ký đã giúp công việc của luật sư Tô phát triển không ngừng. Phi Cơ đồng thời giao rất nhiều công việc pháp lý của các doanh nghiệp thông thường cho hắn. Mấy năm qua, luật sư Tô kiếm được rất nhiều tiền, thậm chí còn thành lập công ty của riêng mình, thuê mấy em trợ lý vóc dáng xinh đẹp về làm việc.
Đây cũng là nguyên nhân hắn trung thành tuyệt đối với Phi Cơ.
Trên đời không có gì là hoàn hảo, mặc dù nhìn bề ngoài thì Hòa Ký và tập đoàn Cẩm Tú không có nhiều liên hệ làm ăn, phần lớn đều là nghiệp vụ chính quy.
Nhưng luật sư Tô biết rằng tập đoàn tài phiệt này và Phi Cơ có quan hệ không đơn giản như ngoài mặt.
Nguyên nhân không có gì khác.
Rất nhiều công việc kinh doanh của tập đoàn Cẩm Tú chính là kiếm một chén canh cho Hòa Ký. Thiên hạ không có bữa trưa nào là miễn phí. Tại sao bọn hắn lại chiếu cố Phi Cơ như vậy? Đối với điều này, một người lăn lộn ngoài giang hồ lâu năm như hắn còn không biết sao?
Nhưng hắn rất thông minh, không hề có ý định hỏi thăm.
Có một số chuyện biết quá nhiều không phải chuyện tốt, ngược lại sẽ hại chết ngươi. Luật sư Tô có thể làm luật sư, hắn tất nhiên đủ thông minh. Cho nên hắn vẫn luôn làm tròn bổn phận của mình.
“Gọi Hỏa Ngưu cho ta, nói với hắn ta ở chỗ cũ chờ hắn.”
Rời khỏi sở cảnh sát, luật sư Tô trở lại trạng thái cà lăm, ném cặp công văn cho nữ trợ lý bên cạnh, sau đó chui vào trong ô tô rời đi.
…
Đám lưu manh Thập Tứ Thủy tập trung ở phố Bát Lan càng lúc càng nhiều. Có vẻ như đám giang hồ không sợ chết đã động tâm tư, muốn lấy hạt dẻ trong lò lửa.
Người đến là Lý Chi Diệp hiện tại có khả năng lên làm đầu lĩnh Thập Tứ Thủy nhất, biệt danh Tứ Nhãn Hổ.
Hắn vẫn luôn cắm rễ ở khu Nguyên Lãng, rất ít khi tham gia vào trận chiến ở các khu vực khác. Có vẻ như tin tức Phi Cơ phát tài, mua đồ cổ rồi quyên tặng đã khiến hắn bị đả kích không nhỏ.
Bốn băng đảng lớn ở Cảng thành có thể trải qua mưa gió không ngã không phải dựa vào sự tàn nhẫn mà là nội tình thâm hậu của tầng dưới chót. Trong thời kỳ cường thịnh, Thập Tứ Thủy đã từng có hai mươi bốn con quái vật.
Giang hồ có thể nói là sóng lớn đãi cát.
Cho dù Thập Tứ Thủy nội tình thâm hậu như vậy, đến cuối thế kỷ 20 cũng chỉ giữ được bốn chữ lót mà thôi, bao gồm Trung, Đức, Dũng, Nghị, những người còn lại không chết thì cũng già, không đề cập đến cũng được.
Người có bối phận cao, có khí chất trở thành đầu lĩnh nhất là Hồng Hãn Nghĩa chết thảm trong con hẻm nhỏ trước cửa nhà mình. Hồng côn đánh giỏi nhất Xuy Thủy Mẫn đã gia nhập Hòa Ký. Hắn xem như về hưu, mức độ hoạt động trong showbiz còn nhiều hơn trong các băng đảng xã hội đen.
Duy Ni Tử vẫn luôn được người trong giang hồ bàn luận say sưa bị Minh Vương đánh chết. Đương nhiên, nguyên nhân khiến cho Thập Tứ Thủy trở nên hết thời là những người còn lại bị Phi Cơ hù doạ, không ai muốn trở thành đầu lĩnh.
Đám nguyên lão đã từng mời Tứ Nhãn Hổ Lý Chi Diệp làm đầu lĩnh nhưng đều bị hắn từ chối.
Không phải hắn không muốn mà là hắn đang đợi. Lý Chi Diệp cho rằng Phi Cơ cây to đón gió nhất định xảy ra chuyện. Hắn đang chờ cơ hội thích hợp nhất.
Hiện tại, tin tức Phi Cơ ngày thu đấu vàng đã kích thích Lý Chi Diệp, đồng thời toàn bộ lãnh đạo cấp cao của Hòa Ký bị mang đi điều tra rốt cuộc đã khiến cho Lý Chi Diệp có ý định bước vào khu vực phong vân Du Tiêm Vượng.
“Người đã đến đông đủ chưa?”
Sau khi xuống xe, Lý Chi Diệp hỏi lưu manh dẫn đầu tên Kê Đông: “Quản lý tốt đám đàn em của mình. Ta có cảm giác không bình thường. Vì sao Hào Mã Bang và Tân Ký không một ai xuất hiện thế?”
Bảo Lý Chi Diệp hắn một mình đi quét địa bàn của Hòa Ký, hắn cảm thấy không đủ niềm tin. Cho nên, ban ngày hắn mới gửi tin cho Đại Nhãn Hào của Tân Ký và Quý Lợi Phi của Hào Mã Bang.
Lúc đó, đối phương vỗ ngực cam đoan nhất định sẽ đồng sinh cộng tử với hắn. Nhưng bây giờ, rõ ràng đây chỉ là đòn nhử, khiến cho Lý Chi Diệp cực kỳ tức giận, đồng thời trong lòng dâng lên cảm giác bất an.
Một chiếc xe ô tô lao vào đường Bát Lan. Hỏa Ngưu thân hình vạm vỡ miệng ngậm điếu thuốc xuất hiện trước mặt Lý Chi Diệp.
“Lão đại bảo ta truyền lời giùm. Hắn nói hôm nay Diệp ca có rảnh đến phố Bát Lan uống rượu, Hòa Ký rất hoan nghênh. Nhưng nếu làm việc thì ngại quá, hôm nay Hòa Ký vẽ cho ngươi một đường. Bất luận là ai, chỉ cần bước qua đường này thì không chết không thôi.”
Hỏa Ngưu nhếch miệng với Lý Chi Diệp xem như chào hỏi. Ngay sau đó, trước mặt rất nhiều người, nam nhân chỉ vào một đường vạch dưới chân mình.
Mặc dù đối mặt với rất nhiều người nhưng Hỏa Ngưu vẫn phách lối như cũ.
Lý Chi Diệp không hề tức giận, ngược lại biểu hiện càng thêm căng thẳng. Hắn mang theo khoảng ba trăm người, trong khi số người của Hòa Ký nhìn không quá năm mươi.
Dù vậy, không ai cảm thấy tính cách ngang ngược của Hỏa Ngưu là quá đáng cả. Từ đó có thể thấy uy phong của Hòa Ký trên giang hồ như thế nào.
“Lực lượng của Phi Cơ rốt cuộc là gì?”
Địa vị quyết định tầm mắt.
Theo quan điểm của Lý Chi Diệp, cảnh sát đã dám gióng trống khua chiêng bắt đi nhiều lãnh đạo cao cấp của Hòa Ký như vậy, có nghĩa là bọn hắn đã có được bằng chứng nào đó.
Căn cứ theo lệ cũ, nếu không có bằng chứng vững chắc, cảnh sát sẽ không dễ dàng phá vỡ sự ăn ý của hai bên.