Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1823 - Chương 1823. Nhà Máy Trường Phong

Chương 1823. Nhà máy Trường Phong
Chương 1823. Nhà máy Trường Phong

Thiên Nam.

Dưới sự kích thích của của tấm thẻ VIP, hiệu suất làm việc của Sẹo gia có thể so sánh với Sherlock Holmes. Tình huống gần đây của nhà máy Trường Phong đã được hắn thu thập kỹ càng.

Mọi thứ đều rất chi tiết, thậm chí vợ của giám đốc Dương Đại Phúc nhà máy Trường Dương ăn trộm của người khác cũng bị hắn điều tra ra. Cho nên, đừng đánh giá thấp năng lượng của tam giáo cửu lưu.

Kế toán của nhà máy bị giết, xét cho cùng chỉ có hai chữ.

Lợi ích.

Trước khi tái cấu trúc, nhà máy Trường Phong là một công ty chính thức thuộc sở hữu hoàn toàn của Thiên Nam. Với tốc độ cải cách và mở cửa ở Thiên Nam, việc tái cấu trúc các doanh nghiệp nhà nước là cấp thiết.

Việc sắp xếp công nhân và bán đấu giá tài sản đều được thực hiện một cách có trật tự và không thu hút bất kỳ sự chú ý nào.

Sự việc xảy ra khi nhà máy Trường Phong có ba mươi hai mẫu đất ở ngoại ô Thiên Đô. Vì nhà máy nằm ở khu trung tâm nhất của Thiên Đô, cho nên theo ý nghĩ ban đầu của cấp trên, khu đất này sẽ được sử dụng để di dời nhà máy và xây dựng công trình cộng đồng cho công nhân.

Nhưng tình hình thị trường đang thay đổi, nhà máy Trường Phong bất luận sản phẩm hay là quy mô đều bị đào thải, đương nhiên dự án ban đầu trên vùng đất này cũng trở thành lâu đài trên không.

Khu đất không lớn, những kẻ háu ăn có thể coi thường, nhưng đối với những quản lý cấp cao của nhà máy Trường Phong sắp phải đối mặt với phá sản và tái cơ cấu lại, nó là một miếng thịt mỡ lớn.

Một miếng thịt mỡ có thể giúp bọn hắn sung túc cả đời.

Vì vậy, một loạt các hoạt động bắt đầu. Sau đủ loại tài khoản muôn hình vạn trạng và các hành động chói mắt, nhà máy Trường Phong đã chuyển nhượng đất cho một công ty tư nhân tên là công ty đầu tư và phát triển Đại Phát dưới danh nghĩa loại bỏ các tài sản không hoạt động với giá dưới ba mươi ngàn nhân dân tệ một mẫu đất.

Vào thời điểm này, theo giá Thiên Nam công bố, giá trị thị trường của mảnh đất này đã là 1,75 triệu nhân dân tệ mỗi mẫu.

Ai mà chẳng muốn có kiểu phát tài như vậy.

Dương Đại Phúc không keo kiệt, nhưng thế giới này không bao giờ thiếu một nam nhân có chí hướng, nhiệt huyết và chính nghĩa.

Trưởng phòng Trương vừa mới tốt nghiệp và được bổ nhiệm, bởi vì khả năng tài chính và nền tảng giáo dục của mình nên hắn đã trở thành một người như vậy.

Thu phục người khác chẳng qua là cưỡng ép dụ dỗ. Dương Đại Phúc làm thuyết khách cho trưởng phòng Trương. Nhưng hắn đã dùng đủ mọi cách mà trưởng phòng Trương vẫn rất khó chơi.

Con số hàng chục triệu vào năm 1998 đủ khiến cho mọi người liều mạng.

Lúc này, Lý Phong Điền đã lọt vào mắt Dương Đại Phúc.

Tiền tài động nhân tâm. Có suy nghĩ muốn giết người là chuyện không thể bình thường hơn.

Dùng đến Lý Phong Điền là thủ đoạn sau cùng. Cũng không còn cách nào, Dương Đại Phúc hết cách chỉ có thể làm như vậy.

Hắn do dự rất lâu, nhưng bảo hắn tự mình đi giết người, hắn không có lá gan đó.

Mấy nhân vật chủ chốt trong toàn bộ nhà máy Trường Phong tất nhiên cũng nhúng tay vào chuyện này. Bây giờ, chưa nói bọn hắn phải trơ mắt nhìn miếng thịt mấy chục triệu để sát bên miệng mà không lấy được, thậm chí còn có nguy cơ bị trưởng phòng Trương đưa vào tù.

Nếu như vậy, cả đời này xem như không còn gì nữa.

Đừng đánh giá thấp bản chất xấu xa và độc ác của con người trước lợi ích.

Mặc dù ai cũng không dám tự mình ra tay, nhưng mọi người đã nghĩ ra được một cách.

Thuê sát thủ giết người.

Cuộc sống thực tế không phải trong phim. Những sát thủ chuyên nghiệp ở Thiên Đô như Hải Đông Thanh hoàn toàn không cùng một phạm vi với bọn hắn.

Lý Phong Điền giết người không chớp mắt trong lời đồn tất nhiên lọt vào mắt Dương Đại Phúc. Sau khi cân nhắc liên tục, bọn hắn đã nghĩ cách thông qua một người bạn định ngày hẹn với Lý Phong Điền. Địa điểm gặp mặt là một hộp đêm cao cấp.

Thực sắc tính dã, phải nhìn vào hầu bao của mình, cùng với việc xây dựng văn minh “dạ dày” cũng phải theo kịp thời đại.

Mặc dù đám người ông chủ Dương không phải người trong giang hồ, nhưng khẳng định có vài người bạn trên giang hồ giúp đỡ giải quyết phiền phức. Cho nên, hắn đã nhờ những người bạn ngày thường miệng lưỡi lưu loát này mời Lý Phong Điền đến uống rượu.

Nói thật, nếu không phải mấy chuyện giết người nhất định phải tìm người tài giỏi, đám người ông chủ Dương chưa chắc muốn tìm một người xa lạ làm việc cho mình.

Dưới ánh đèn ấm áp, mấy em tiếp viên bồi rượu bên cạnh có sức mê hoặc lạ thường. Vòng eo uốn éo và làn da trắng nõn vô tình lộ ra khiến đám người ông chủ Dương cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Lúc này, bọn hắn vẫn còn giữ được chút lý trí sau cùng.

Mọi người đã đồng ý với nhau, nếu bọn hắn cảm thấy Lý Phong Điền không đáng tin cậy thì coi như làm quen thêm một người bạn mới. Mấy chuyện giết người này khó mà quyết định lắm.

Lý Phong Điền đến rất nhanh.

Hắn vẫn mặc chiếc áo khoác độn màu xanh bộ đội rách nát, đầu tóc bù xù như một lão nông, có vẻ không phù hợp với môi trường sang trọng này.

Nhưng cũng chính vì vậy, từ lúc hắn bước vào cửa, đám người ông chủ Dương phát hiện những người đang huyên thuyên bên cạnh mình lập tức tắt tiếng.

Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh quỷ dị. Bầu không khí khó hiểu này khiến cho đám người ông chủ Dương cảm thấy hơi lo lắng.

Lý Phong Điền ngồi xuống, nheo mắt nhìn một vòng những người trong phòng: “Các ngươi thông qua Đại Nhãn tìm ta à?”

Ông chủ Dương rất biết cách nịnh nọt, am hiểu giao tiếp. Nếu không, hắn không ngồi lên được vị trí này. Nhưng hắn cảm giác tên gia hỏa giống lão nông kia nheo mắt nhìn hắn giống như đồ tể nhìn miếng thịt heo trên thớt.

Ông chủ Dương cảm thấy như sắp tắt thở.

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng gần như nảy ra một ý tưởng giống nhau. Đây mới thật sự là người trong giang hồ, việc có thể làm rồi.

Hết chương 1823.
Bình Luận (0)
Comment