“Chúng ta đã tiếp tục và chúng ta tuyên bố rằng chúng ta sẽ không trở thành máy ATM của ai đó.”
Người phát ngôn đầu tiên của Cảng thành, Đổng tiên sinh đứng trên thảm đỏ của trung tâm triển lãm và hội nghị quốc tế để nhận lời phỏng vấn. Đằng sau hắn là Tăng Quyền và những người khác cũng tham dự cuộc phỏng vấn.
“Ta nhậm chức lâu như vậy, đây là lần đầu tiên không có ai mắng mỏ ta. Bây giờ tất cả các cuộc điện thoại và fax ta nhận được đều là những lời khen ngợi.”
Đổng tiên sinh cúi đầu, biểu hiện nhẹ nhõm như trút được gánh nặng: “Đây là lần đầu tiên ta hiểu được tầm quan trọng của việc có một tổ quốc vững mạnh ở phía sau, và ta chân thành biết ơn việc Cảng thành trở về với Hạ quốc. Tám triệu người dân Cảng thành rốt cuộc cũng đã có nhà của mình.”
“Có nhà mới không bị bắt nạt.”
Ông chủ Đổng nói một cách chắc chắn.
Khác hẳn với màn ăn mừng điên cuồng ở Cảng thành, nam nhân được lợi nhiều nhất trong trận chiến thế kỷ này lại có vẻ bình tĩnh lạ thường. Hắn không quá vui mừng vì thu được số tài sản khổng lồ như vậy.
Tô Bình Nam nhìn ông chủ Đổng phát biểu trên tivi, nụ cười trên khóe miệng thực sự mang theo một chút châm chọc.
“Lão đại, có muốn uống một ly hay không?”
Lục Viễn cầm một ly rượu bước vào văn phòng, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tô Bình Nam, hắn không khỏi khó hiểu. Tập đoàn kiếm được nhiều tiền như vậy, vì sao lão đại lại không vui?
“Cuối cùng vẫn là lão hồ ly Soros thắng.”
Lời nói của Tô Bình Nam khiến cho Lục Viễn vốn thiếu thốn kiến thức tài chính không hiểu cho lắm.
“Quỹ Quantum Fund dẫn đầu vốn lưu động quốc tế đã mất hết áo giáp và bị đánh bại. Bởi vì thị trường chứng khoán Hồng Kông đóng cửa ở mức 7871 điểm, thiệt hại ước tính của những quỹ này là 6 tỷ đô la Hồng Kông.” Trong chiếc tivi đang bật, nữ MC chương trình đang thông báo kết quả thất bại của kẻ địch.
Đứng càng cao nhìn càng xa.
Tô Bình Nam đã nhìn chằm chằm vào thị trường chứng khoán ở Cảng thành, cho đến khi một chi tiết xuất hiện. Hắn phát hiện cuộc chiến thế kỷ được vô số người thổi phồng ở thời không khác chỉ đơn giản là một trò lừa đảo của thế kỷ!
Có quá ít chip và sức chống cự không đủ, nói cách khác, tất cả mọi người đã bị con cáo già này lừa.
“Gọi điện thoại cho Tần Tử Khâm, bảo nàng ra mặt chúc mừng lão cáo già giả bộ uể oải Soros kia đi.”
Tô Bình Nam đứng dậy, uống một hơi cạn sạch ly rượu trong tay Lục Viễn. Hắn muốn để cho lão cáo già đó biết mình không phải là người thông minh duy nhất trong lần thị trường chứng khoán sụp đổ này.
Lục Viễn có chút khó hiểu lui ra ngoài.
Nam nhân một tay cầm ly rượu đỏ, một tay cầm điếu xì gà, dáng người thẳng tắp đứng trong gió tại nơi cao nhất của Thiên Đô, lộ ra vẻ cô đơn khó tả.
Sau khi chỉnh lại toàn bộ quá trình trong đầu, quá nhiều sự trùng hợp khiến Tô Bình Nam nghi ngờ. Đây là trận phòng ngự cuối thế kỷ hay là một trò lừa bịp thiên hạ, nam nhân nghiêng về cái sau hơn.
Trên thế giới này không thiếu người thông minh.
Tô Bình Nam không biết liệu có ai trong ban lãnh đạo cao nhất của Cảng thành biết điều này hay không? Liệu có chuyện nội bộ trong việc giải cứu thị trường của Cảng thành hay không? Tô Bình Nam có quá ít thông tin trực tiếp để đánh giá.
Nhưng con số sẽ không gạt người.
Cảng thành thực sự đã sử dụng 120 tỷ quỹ cứu trợ vào ngày này và hầu hết số chip mà bọn hắn lấy được là cổ phiếu của sáu cổ phiếu blue-chip.
Điểm mấu chốt nhất là vốn lưu động quốc tế đầu hàng quá nhanh.
Điều này đại diện cho cái gì?
Trong mắt người khác, đó có thể là quyết tâm không sợ kẻ thù hùng mạnh của Cảng thành và sự hy sinh của ban lãnh đạo cấp cao, nhưng ở vị trí của Tô Bình Nam nhìn thấy là Cảng thành đã sử dụng một số tiền khổng lồ để cưỡng chiếm tất cả các con chip của vốn lưu động quốc tế.
Đừng quên một điều, chỉ số chứng khoán của Hồng Kông đã ở mức 16000 điểm một năm trước. Quỹ Quantum Fund không thể bố cục vào thời điểm đó được.
Không có khả năng.
Với hàng trăm tỷ đô la dự trữ ngoại hối, Cảng thành là bữa ăn thịnh soạn nhất trong cuộc khủng hoảng tài chính lần này. Tư bản sẽ không bao giờ thiếu kiên nhẫn khi đối mặt với lợi nhuận đủ cao, huống hồ tên xảo ra như Soros?
Có một điểm khiến Tô Bình Nam vô cùng nghi hoặc.
Mọi người đều biết một lẽ thường, đó là muốn có được chỉ số ngắn hạn thì thị trường chứng khoán cần phải hạ xuống.
Chỉ số chứng khoán dựa vào cái gì?
Đó là đủ blue chip!
Khả năng chống lại áp lực của thị trường chứng khoán Hồng Kông vô cùng khủng khiếp. Bởi vì vị trí độc đáo của bến cảng và hệ thống thương mại đủ tự do, nền tảng của bọn hắn không phải những quốc gia nhỏ ở Malaysia hoặc Thái Lan có thể so sánh.
Do đó, rất nhiều chip trong vốn lưu động quốc tế đều là hàng cao cấp, và số chip bọn hắn lấy được đủ khiến các loại vốn lưu động quốc tế hùng mạnh phải tê liệt.
Lãi suất của những vốn phòng hộ này từ Goldman Sachs, bao gồm cả Morgan Stanley đều cao đến đáng sợ. Nếu Soros muốn kiếm được lợi nhuận thực sự, hắn phải tìm một vị trí thích hợp cho những con chip này khi giành được thắng lợi lớn trên thị trường tương lai.
Nếu nó được vận chuyển chậm trong bốn hoặc năm năm, chi phí sẽ đủ để khiến những vốn lưu động quốc tế tự sát từ từ.
Cảng thành đã thể hiện rất tốt vai trò này, lợi nhuận khổng lồ trùng hợp thậm chí khiến Tô Bình Nam phải nghi ngờ rằng một số nhân vật quan trọng đang hát đôi với Soros!
Quantum Fund đã biến việc bán chip thành một cuộc tấn công sống động và hoảng sợ bỏ chạy sau khi cuộc tấn công thất bại. Ngược lại, Cảng thành vừa biến sự phục hồi từ 6600 điểm lên 7871 điểm thành chiến thắng đậm nhất!
Về phần 16000 điểm rơi xuống 7871, tất cả các cơ quan ngôn luận chính thống đều không đề cập đến một chữ nào về hợp đồng bán khống gần 10000 điểm!
Đây là thắng lợi?
Nhảm nhí.
Tô Bình Nam cười khẩy. Hắn thậm chí không tiếc dùng ác ý lớn nhất để suy đoán sẽ có nhiều người chiếm đoạt lợi nhuận của quỹ Hồng Mông lần này một cách có đạo đức để chuyển hướng sự chú ý của những người bình thường.
Cho nên, nam nhân cần Tần Tử Khâm đến vén tấm băng gạc đẫm máu đó.