Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1992 - Chương 1992. Katayama

Chương 1992. Katayama
Chương 1992. Katayama

“Ta muốn tất cả các nghiên cứu thị trường về áo giáp ống, nhanh lên.”

Sau khi Lữ Khai Minh rời khỏi văn phòng khoảng một giây, Tô Bình Nam đã ấn nút gọi Văn Tiểu Địch.

Kinh nghiệm của Văn Tiểu Địch cùng với lực chấp hành của tập đoàn Cẩm Tú cho phép nam nhân này đạt được điều mình muốn trong vòng mười phút.

“Thật thú vị, đáng để tiến hành.”

Tô Bình Nam gật đầu, rất nhanh đưa ra quyết định.

“Thông báo cho Hạng Tiểu Bình lập tức mang người của hắn đến Phúc thành, ta cần hắn lấy phần kỹ thuật đó.”

Tô Bình Nam nói với Lục Viễn: “Nói cho Hạng Tiểu Bình biết, mặc kệ dùng phương pháp gì, nhất định phải lấy cho bằng được.”

Tô Bình Nam chưa bao giờ tưởng tượng một thứ mà hắn không coi trọng lại thực sự chứa đựng một khoản lợi nhuận khổng lồ đến như vậy. Nếu hắn có được công nghệ này, vượt qua sự bảo vệ của các rào cản nghề nghiệp, không còn nghi ngờ gì nữa, tập đoàn Cẩm Tú sẽ có một ngành công nghiệp sinh lãi khác.

“Làm việc nhất định phải tỉ mỉ, nhớ kiểm tra chỗ thiếu sót, bổ sung chỗ trống.”

Tô Bình Nam xoa mi tâm, dặn dò Lục Viễn một câu: “Lần này để mọi chuyện trở nên phức tạp chính là vấn đề bí mật của chúng ta. Ngươi nhớ phải nhắc nhở ta.”

Nam nhân không bao giờ né tránh lỗi lầm của mình.

Không ai có thể từ chối món lợi khổng lồ như vậy, có lẽ là do vận mệnh của chính mình, Phúc thành nhất định trở thành nơi hai siêu thế lực va chạm với nhau.

Như thường lệ, Kazuo Katayama đến một quán ăn khuya để uống rượu sau khi tan làm.

Hắn không thích những nơi náo nhiệt. Mặc dù Kazuo Katayama không thiếu tiền, nhưng hắn thích một nơi yên tĩnh hơn.

Không chỉ hắn, rất nhiều người Đông Doanh đều không thích loại nhà hàng hoành tráng với quảng cáo hoa lệ bay đầy trời. Bọn hắn thích quán ăn nhỏ dựa vào truyền miệng hơn.

“Trứng gà và cơm mèo.”

Katayama gật đầu với Kobayashi - chủ cửa hàng kiêm đầu bếp bán thời gian lúc nào cũng lạnh lùng, rồi tìm một góc im lặng ngồi xuống.

Tâm trạng của Katayama hôm nay không được tốt.

Katayama được hưởng lợi rất nhiều từ sự thay đổi của hội Sanno năm năm trước. Đặc biệt là sau khi Kato lên nắm quyền, sự hợp tác giữa hai bên không chỉ cho phép hội Sanno mở rộng rất nhiều lãnh thổ mà còn gia tăng đáng kể quyền lực của Katayama trong sở cảnh sát thủ đô.

Thời kỳ trăng mật có tốt đẹp đến đâu cũng sẽ có ngày kết thúc.

Khi tham vọng của hội Sanno ngày càng lớn, bọn hắn đã tham gia vào tranh chấp lợi ích giữa các đại nhân vật, thậm chí còn dám nhúng tay vào hệ thống cảnh sát!

Hai ngày trước, một chiếc ô tô rơi xuống nước đã được trục vớt, người chết bên trong là đồng nghiệp Kawakino Takeshi.

Một trưởng khu bị giết, mặc dù không có bằng chứng về việc ai đã làm điều đó, nhưng không khó để bất cứ ai có con mắt sáng suốt suy ra từ những sự kiện gần đây.

Nhất thời, Katayama có mối liên hệ chặt chẽ với hội Sanno đã khiến rất nhiều người đứng đầu sở cảnh sát thủ đô không hài lòng.

Katoyama đã tìm gặp Kato, thủ lĩnh của hội Sanno đề xuất ý tưởng mọi người đứng ra chịu trách nhiệm để dập tắt vụ việc. Kết quả là giọng điệu cao ngạo và câu trả lời thiếu hiểu biết của Kato khiến Katoyama ngửi thấy một chút nguy hiểm.

“Năm năm trước, ta có thể đùa bỡn ngươi trong lòng bàn tay, cho nên lần này ngươi vẫn sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”

Katayama xoay ly rượu, vẻ mặt dữ tợn.

Nam nhân với mái đầu đã hói này rất nóng nảy và xảo quyệt, không tương xứng với vẻ ngoài của hắn. Việc một chàng trai trẻ chỉ là một cảnh sát bình thường lại dám lấy hạt dẻ ra khỏi đống lửa trong cuộc hỗn loạn nội bộ của hội Sanno năm năm trước đã cho thấy bản lĩnh của hắn.

“Một nhà độc đại không phải chuyện tốt.”

Ánh mắt Katayama trở nên âm trầm: “Mình cần lực lượng bên ngoài để khiến những kẻ này tuân theo và một số kẻ sẽ xuống địa ngục.”

“Đã lâu không gặp.”

Một giọng nói đột ngột cắt ngang suy nghĩ của Kazuo Katayama. Nam nhân đầu trọc ngẩng đầu lên khi nghe thấy giọng nói quen thuộc. Otomo với khuôn mặt tái nhợt đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Đằng sau Otomo là hai nam nhân có gương mặt xa lạ.

Năm năm trước, Katayama cố ý tạo cho Otomo một lối thoát. Hắn muốn lưu lại một con tốt có thể phá vỡ ván cờ vào những thời điểm quan trọng.

Chỉ là hắn không ngờ Otomo thích tranh đấu tàn nhẫn trong ấn tượng của hắn lại biến mất lâu như vậy. Điều này khiến cho rất nhiều hậu chiêu của hắn trở nên vô ích.

Đúng lúc này, Otomo xuất hiện trước mặt Katayama, khiến Katayama cảm thấy vận may của mình vẫn luôn ở đó.

Katayama nghĩ đến đây, nụ cười giả tạo đặc trưng xuất hiện trên khuôn mặt hắn.

“Otomo-kun, đã lâu không gặp.”

Katayama làm một cử chỉ mời.

“Ta phải cảm ơn Katayama-kun vì đã cứu mạng ta năm năm trước. Vì vậy ta quyết định gặp Katayama-kun ngay khi trở về.”

Mặc dù Otomo vẫn giữ khuôn mặt vô cảm đó, nhưng giọng điệu của hắn vẫn đủ tôn trọng.

Điều này khiến Katayama mỉm cười.

“Ta luôn nghĩ rằng tổ chức Otomo là ứng cử viên thích hợp nhất để tiếp quản Kannai-kun. Cực đoan nhưng vẫn có lòng trung thành và quy củ. Đây chính là nguyên nhân vì sao ta tha cho ngươi.”

Hai con cáo xảo quyệt bắt đầu vờn nhau.

“Bây giờ ta đã trở lại, ta muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về mình, không biết Katayama-kun có thể giúp ta không?”

Otomo cung kính rót đầy ly rượu cho Katayama, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy hắn đã điều tra chi tiết về tình hình của Katayama trước khi gặp mặt.

Katayama không nói gì.

Quan Siêu đứng phía sau Otomo đặt chiếc hộp trong tay xuống trước mặt Katayama rồi lặng lẽ rút lui.

“Đây là thành ý của ta.”

Otomo Sanwa mở chiếc hộp trước mặt Katayama. Katayama bị phân tâm trong giây lát bởi những tờ đô la xanh.

Nhìn thấy Katayama chậm rãi đóng hộp lại, đặt ở dưới chân mình, Otomo Sanwa lộ ra một nụ cười hung ác: “Vậy thì Katayama-kun, xin hãy tỏ rõ thành ý.”

“Ồ?”

Kazuo Katayama ngả người ra sau, dựa vào mấy chiếc ghế gỗ cũ kỹ trong quán ăn, liếc mắt nhìn ba người Otomo: “Ngươi đã trở nên thông minh hơn, ta cần làm gì?”

Otomo nhìn đầu bếp Kobayashi đứng sau tấm sắt, rút súng và bóp cò.
Pằng!

Tiếng súng trầm muộn quanh quẩn trong quán ăn nhỏ hẹp.

Hết chương 1992.
Bình Luận (0)
Comment