Đã gần ba năm hội Sanno không phát sinh xung đột với bất kỳ tổ chức nào. Giờ hắn lại bảo đám wakatou đã sống yên ổn từ lâu đi đối mặt với Otomo tàn ác?
Bọn hắn không có can đảm đó.
Những người này nhận thức rõ điều gì đã xảy ra với tổ chức Fukusan giỏi đánh nhau nhất. Bây giờ bị Kato thúc ép, cục diện này xuất hiện cũng chẳng có gì lạ.
“Các ngươi đều là đám hèn nhát. Các ngươi nên chặt tay để xin lỗi vì sự hèn nhát của mình.”
Kato nổi điên. Hắn đột nhiên rút ra con dao dài trên giá đựng dao trong góc rồi ném nó trước mặt mọi người.
“Hoặc cắt đứt ngón tay của các ngươi hoặc nghe theo mệnh lệnh của ta mà làm việc.”
Kato thể hiện sự tàn nhẫn đã lâu không thấy: “Đầu tiên, hãy tiêu diệt căn cứ của hội Hanabishi ở Kyoto. Sau đó tìm tên khốn Otomo cho ta.”
“Ta đảm bảo trong thời gian tới, mọi hoạt động kinh doanh của tổ chức sẽ quay trở lại mô hình phân phối khi Kannai-kun còn nắm quyền.”
“Vâng.”
Vừa đấm vừa xoa luôn là phương pháp hữu hiệu nhất trong tổ chức yakuza, ai cũng phải cúi đầu.
…
Cùng một thời gian.
Hội Hanabishi.
Fuse Yamashige nhìn Kazuo Nishino và Sansei Nakata với vẻ mặt nghiêm túc: “Tất cả các tay súng của chúng ta đã bị giết. Bây giờ, hội Sanno đã biết chúng ta nhúng tay vào, bọn hắn nhất định sẽ phản kích.”
Hai người cúi đầu, vẻ mặt Nishino tràn đầy tự tin: “Hội Sanno đã không còn là hội Sanno năm năm trước. Bọn hắn không dám toàn diện khai chiến với chúng ta. Kato hắn chỉ muốn thể diện mà thôi.”
“Ta đồng ý với phán đoán của ngươi.”
Fuse Yamashige chậm rãi nói ra nghi vấn trong lòng: “Không có tay súng nào của chúng ta trở về. Điều này rất bất thường.”
“Ta hoài nghi tổ chức Otomo qua cầu rút ván. Bọn hắn cố gắng thúc đẩy một cuộc chiến giữa chúng ta và hội Sanno để ngồi làm ngư ông đắc lợi.”
Với tư cách là quân sư của hội Hanabashi, Sansei Nakata phản ứng nhanh chóng: “Hắn đã lừa chúng ta. Chúng ta nên giải thích với Kato.”
“Chuẩn bị ứng chiến đi.”
Fuse lắc đầu: “Chúng ta không thể xin lỗi. Nếu không, chúng ta sẽ thấp hơn hội Sanno một cái đầu. Cho dù sau này chúng ta tiếp quản Kyoto, chúng ta cũng không thu được lợi ích bao nhiêu.”
Lão nhân tóc bạc này không hề mất đi sự quyết đoán trong việc lãnh đạo hội Hanabishi nổi dậy ở Kansai: “Người đứng đầu Kansai không thể cúi đầu trước người Kyoto.”
“Huy động đội Chiba đến Kyoto, đồng thời tìm người giết Otomo luôn.”
Fuse quyết định: “Không ai có thể lừa gạt chúng ta. Nếu có, bọn hắn sẽ phải trả một cái giá rất lớn.”
…
Trong giang hồ, người có thể cười đến cuối cùng đều là người thông minh. Những mưu mô đằng sau luôn lớn hơn những gì thu được từ một cuộc tấn công trực diện.
Cuộc họp lớn nhất của hội Sanno trong những năm gần đây đã nhanh chóng kết thúc. Kato là người đầu tiên rời khỏi địa điểm trước ánh mắt háo hức của đám cảnh sát bên ngoài.
Cảnh tượng kỳ quái về một cuộc gặp gỡ giữa yakuza và cảnh sát duy trì trật tự rất thường xuyên xảy ra ở đất nước hoa anh đào, đất nước mà thế giới ngầm được hợp pháp hóa. Ngay cả khi rời đi, Kato vẫn lịch sự gật đầu chào Kataoka trước khi lên xe.
Những chiếc xe lần lượt rời đi.
Kataoka lặng lẽ quan sát mọi thứ bằng đôi mắt lạnh lùng đột nhiên đưa tay ra chặn chiếc xe Mercedes-Benz màu đen vừa rời đi cuối cùng.
Toriyama hạ cửa kính xe ô tô xuống, vẻ mặt hung dữ cố gắng mỉm cười: “Kataoka-kun, tìm ta có việc sao?”
“Có vài lời muốn nói.”
Kataoka nói với đối phương: “Hội Sanno bây giờ không phải là hội Sanno năm năm trước. Tổ chức Hakusan ngoài Kato ra chỉ có thể trông cậy vào tổ chức Toriyama các ngươi.”
Toriyama im lặng không nói.
“Nhưng ngươi là người thông minh, ngươi hẳn biết được nguy hiểm mà mình gặp phải.”
Kataoka cúi xuống nói nhỏ vào tai Toriyama: “Ta nghe được một tin tức, nghe nói cái chết của Kannai tiên sinh có liên quan đến hội trưởng Kato. Nếu chuyện này được chứng thực, hội trưởng Kato nhất định sẽ nhận lỗi và từ chức. Việc bảo toàn quyền lực trong tay mình ở thời điểm này là một lựa chọn sáng suốt.”
Không nói thêm gì với Toriyama, Kataoka mỉm cười đứng thẳng người, ra hiệu cho đi.
Đôi khi ngươi không cần phải nói quá nhiều, ngươi chỉ cần đâm một cái gai vào lòng người khác, cái gai này sẽ trồi ra vào thời điểm thích hợp nhất.
Nhìn Toriyama chậm rãi rời đi, Kataoka bấm số điện thoại của Otomo: “Ta đã chuyển lời rồi.”
“Hợp tác vui vẻ.”
Giọng điệu của Otomo rất bình tĩnh: “Ta sẽ cho ngươi chuyển thù lao cho ngươi đến nơi mà ngươi quy định.”
“Ngươi là người hợp tác hào phóng nhất mà ta từng gặp.”
Kataoka cười rất vui vẻ.
…
Shinjuku.
Trong khoảng thời gian thập kỷ cuối cùng của thế kỷ 20, ấn tượng đầu tiên của người Đông Doanh khi nhắc đến nơi này chỉ có một từ.
Loạn.
Ở đây có một số lượng lớn người nhập cư bất hợp pháp, đủ loại băng nhóm ở khắp mọi nơi, mùi rượu và nội dung khiêu dâm tràn ngập trong không khí và dường như không bao giờ biến mất.
Nơi này là thiên đường, nơi này cũng là địa ngục.
Không có tổ chức nào dám vỗ ngực nói rằng mình có thể thống nhất được Shinjuku, trong đó có tổ chức Yamaguchi và hội Sumiyoshi đang hoạt động mạnh mẽ.
Không phải bọn hắn không sử dụng đầu óc.
Lấy cựu Yamaguchi làm ví dụ. Vào thời điểm đó, Yosuke Yamaguchi, người được coi là kẻ độc ác nhất đã bước lên bục danh giá sau khi nhận được sự ủng hộ của Yoshinori Watanabe thế hệ thứ năm.
Yosuke Yamaguchi quả thực rất hung dữ.
Với binh tướng hùng mạnh, hắn vừa ra tay đã đánh rớt ba địa bàn của bang Tohoku và Dainan, thậm chí còn lấy được một nửa quyền lực của phố Hokashi.
Nhưng Yosuke Yamaguchi rõ ràng không hài lòng với kết quả này.
Mất một tháng mới có được chỗ đứng, hắn dùng đòn phục kích đẹp mắt đánh bại người nước N đang kinh doanh máy đánh bạc.
Yosuke Watanabe vui mừng khôn xiết trước thành tích của Yosuke Yamaguchi, thậm chí còn nói một câu với lãnh đạo cấp cao trong tổ chức.
“Nếu Yosuke Yamaguchi có thể thắng được Shinjuku, ta sẽ đề xuất hắn trở thành ứng cử viên cho chức hội trưởng đời tiếp theo.”