Vua nói không suy nghĩ sẽ mất đi sự tin tưởng của thần, thần nói không suy nghĩ sẽ rước họa vào thân, việc lớn không cẩn thận sẽ gây ra tai họa. Một kiêu hùng như Tô Bình Nam không nói cho Otomo Sanwa biết ý đồ thực sự của mình khi đến quận Arakawa.
Nhìn từ góc độ tổng thể, trận chiến giữa tổ chức Otomo với hội Sanno và hội Hanabishi này chắc chắn sẽ khác với cuộc chiến ở Shinjuku.
Đây là trận chiến chỉ có thể được định nghĩa là sự trả thù của yakuza.
Bởi vì trong sâu thẳm trái tim Tô Bình Nam, trong tương lai sau khi tổ chức Otomo nuốt chửng hội Sanno và hội Hanabishi sẽ trở thành một gã khổng lồ xưng bá ở Kansai, hơn nữa còn có thể bén rễ ở Kyoto, là một tổ chức có thể ngồi ngang hàng với tổ chức Yamaguchi.
Với tầm cỡ như vậy, sau này chắc chắn sẽ bị chú ý rất nhiều, nếu như chỉ nhúng tay vào để khống chế giới yakuza Nhật, nam nhân này sẽ không cần phải cẩn thận như vậy.
Tham vọng của một kẻ trời sinh kiêu ngạo như Tô Bình Nam khiến người ta phải kinh ngạc. Đối với chính trị của Nhật, Tô Bình Nam cũng có những tham vọng khiến người ta phải há mồm.
Vì vậy nam nhân cho rằng sự trỗi dậy của tổ chức Otomo ngay từ đầu phải được định nghĩa là sự trỗi dậy của thế lực địa phương Nhật, mà không phải là có bóng dáng của bất kỳ thế lực nào khác. Hay cũng có thể nói là ngoại trừ những thời điểm quan trọng, sức mạnh của Quốc tế Cẩm Tú không được thể hiện quá nhiều.
Đồng nghĩa với việc tổ chức Otomo bắt buộc phải phát triển thật nhiều lực lượng.
Còn về sức mạnh chiến đấu của những kẻ nghèo khổ này?
Có quan trọng không?
Trong thâm tâm của nam nhân, mạng sống của đám người Nhật này cũng chỉ là một con số mà thôi, không khác việc nuôi côn trùng là mấy.
Cách thức giải quyết vấn đề của Cẩm Tú tại quận Arakawa có thể tóm tắt trong một câu.
Muốn tranh đấu thoát ra khỏi địa ngục, có thể.
Cho ngươi cơ hội, đem mạng đến lấy...
Đối với việc dùng người ở quận Arakawa, Tô Bình Nam còn có một dụng ý khác. Trong tương lai, những con côn trùng được moi ra từ bãi rác này sẽ không bị tổ chức Otomo thu nạp toàn bộ, sẽ có một bộ phận được chuyển vào Nộ La Quyền.
Tổ chức càng lớn, muốn kiểm soát được thì càng phải chú ý đến một điểm.
Sự cân bằng.
Sau này Cẩm Tú trong bàn cờ Nhật, người kiểm soát thực sự chỉ có thể là Quốc tế Cẩm Tú, còn tổ chức Otomo và Nộ La Quyền chỉ là thứ yếu.
Hơn nữa bất luận là Nộ La Quyền hay là tổ chức Otomo đều không được phép phát triển lớn mạnh từ cơ cấu ban đầu, bọn hắn sẽ bị chia cắt phân tán thông qua hiệp hội hữu nghị Nhật-Trung, từ đó Tô Bình Nam có thể nắm trong tay tất cả các thế lực.
Bất kể thành viên nào gây trở ngại đến quyền lợi của nam nhân, dĩ nhiên kết cục sẽ chỉ có một.
Biến mất.
Otomo Sanwa là một lão già không có vợ con, lòng trung thành của Tô Văn Văn đương nhiên cũng không có vấn đề gì. Nhưng còn những đàn em của bọn hắn thì sao?
Để phòng ngừa trước khi có chuyện xảy ra, đây cũng là lý do tại sao Tô Bình Nam cần phải làm mọi thứ một cách chi tiết cẩn thận.
Ngô Khởi hút mủ cho lính có thể khiến toàn quân nguyện chết để báo đáp, Tô Bình Nam đương nhiên cũng có thể cúi đầu làm cho những kẻ khổ sở này bán mạng cho mình.
Chẳng qua cũng chỉ vì quyền lực và tài phú mà thôi.
Câu nói này có thể rất tàn nhẫn, nhưng đối với những kẻ sinh ra ở khu ổ chuột sống ở dưới đáy xã hội này, Tô Bình Nam với quyền lực và tài phú của mình có thể thỏa mãn tất cả những gì bọn hắn cần.
...
Mọi việc trên thế giới không thể tồn tại một cách độc lập.
Rất nhiều người chỉ nhìn thấy yakuza Nhật hoành hành khắp các con đường ngõ phố. Nhật Bản đã đưa ra rất nhiều luật lệ để kiểm soát hành vi và ngăn chặn tội ác mà những kẻ này gây ra.
Đặc biệt vào những năm sáu mươi bảy mươi, yakuza gần như phát triển đến đỉnh cao tại Nhật.
Trong mắt những người dân bình thường trong xã hội, những kẻ toàn thân đầy hình xăm này thường được gọi là đại ca. Nhưng những kẻ có tiếng tăm chỉ là thiểu số, mà những kẻ có thể thấy sự tàn khốc thực sự của thế giới ngầm thì lại càng ít.
Có một nhóm người như vậy, bọn hắn không bao giờ được coi trọng, thậm chí không đủ tư cách bị ghét bỏ.
Tên gọi chung của nhóm người này là gia quyến yakuza.
Phải biết rằng những thành viên cấp thấp của yakuza có cuộc sống rất bấp bênh, vợ con của bọn hắn sau khi mất đi trụ cột như sống trong địa ngục. Rất nhiều trẻ em từ khi sinh ra đã sống trong môi trường cực kỳ hỗn loạn đầy rẫy các tệ nạn như ma túy, bạo lực, khiêu dâm...
Nếu như ba của đám trẻ đó còn sống, thì vẫn có đủ cơm ăn áo mặc. Một khi ba của chúng xảy ra chuyện, những đứa trẻ này sẽ không nhận được bất cứ sự giúp đỡ nào từ xã hội, chỉ có thể trôi theo dòng nước mà sống, rồi rơi vào trong địa ngục đến lúc chết.
Yoshiko Matsuda chính là một sản phẩm của xã hội hiện thực tàn khốc.
Khi nàng tám tuổi, ba của nàng bị giết chết trong một trận đấu súng của yakuza, từ lúc đó cuộc đời của nữ hài rơi vào địa ngục. Mẹ nàng chỉ có thể dựa vào số tiền quỹ cứu trợ ít ỏi để sống, dẫn theo nàng đến sống ở khu ổ chuột tại quận Arakawa.
Yoshiko Matsuda năm nay vừa tròn mười tám tuổi, thậm chí nàng còn không biết mình đã làm như thế nào mà có thể sống sót cho đến tận bây giờ. Đặc biệt cơ thể ngày càng nở nang lại là nguồn gốc gây ra cho nàng rất nhiều phiền phức.
Nếu như những con nghiện hay những kẻ lang thang đó có hứng thú tìm đến thì phải làm sao, luật pháp?
Thứ này căn bản không tồn tại trong nhận thức của bọn hắn.