Tô Bình Nam biết rất rõ cấp bậc của Tô Trung Hòa đại diện cho Hạ quốc như thế nào.
Trên thực tế, ở cấp độ này, cuộc đấu tranh giữa hai bên sẽ không bao giờ giống như cuộc đấu tranh trong mấy bộ phim truyền hình trên tivi, ngươi một chiêu ta một chiêu. Trông có vẻ thú vị nhưng hoàn toàn phi thực tế.
Một kích trí mạng.
Giống như bão tố.
Trước khi cơn bão thực sự bắt đầu, những đám mây chỉ là mây mù tích tụ, không có sấm sét hay gió gào vang dội. Nó yên tĩnh đến mức không ai có thể nhìn thấy năng lượng chứa đựng trong đó.
Sau đó vào thời điểm không ai ngờ tới, một tia sét đột nhiên xẹt ngang qua đám mây, bắt đầu màn dạo đầu xé nát màn trời như điên cuồng.
…
Máy bay đã lăn bánh trên đường băng, Tô Trung Hòa đang cẩn thận đọc thông tin về chuyến đi nước ngoài này.
Bởi vì ông chủ Chu dẫn đội nên lần này có rất nhiều lĩnh vực để đầu tư và hợp tác.
Từ quần áo, năng lượng đến công nghệ cao, bao trùm hầu hết mọi thứ mà Tô Trung Hòa có thể tưởng tượng.
Không cần nhìn tham khảo, Tô Trung Hòa cũng có thể tưởng tượng được tình hình dự trữ ngoại hối của đất nước đã trở nên tồi tệ như thế nào.
Nếu không, ông chủ Chu một ngày trăm công nghìn việc sẽ không thành lập một phái đoàn ngoại thương quy mô lớn như vậy.
Đáng tiếc hắn không phải người trùng sinh.
Nếu không, ông chủ Tô nhất định sẽ cảm khái một câu thế sự vô thường.
Hiện tại, toàn bộ Hạ quốc đang lo sợ trước cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á. Tất cả các quan chức cấp cao đều nhận ra tính cấp thiết của việc tăng dự trữ ngoại hối.
Kết quả lại có chút uốn cong thành thẳng, để rồi hai mươi năm sau cả nước sẽ phải gánh một gánh nặng vô cùng nặng nề do dự trữ ngoại hối khổng lồ.
Nhưng không thể không thừa nhận chính nhu cầu này đã đưa toàn bộ Hạ quốc bước vào thời kỳ hoàng kim nhất.
Mười ba ngày, hành trình sáu nước với gần trăm hạng mục.
Mục đích của Tô Trung Hòa trong các dự án này rất rõ ràng. Mục tiêu của hắn ngay từ khi bắt đầu tham gia đoàn đàm phán ở nước ngoài này là dự án điện gió Hà Lan.
Cải cách Thiên Nam là cấp thiết, nhưng Tô Trung Hòa không hài lòng với những thành tựu đạt được chỉ nhờ chỉnh hợp tài nguyên nội bộ.
Chìm nổi trong quan trường nhiều năm như vậy, hắn hiểu rõ hơn ai hết việc tiến xa hơn khó khăn như thế nào.
Hắn không thiếu các mối quan hệ nhưng điều hắn thiếu là một bảng đáp án làm hài lòng tất cả mọi người.
Tô Trung Hòa đã thực hiện rất nhiều nghiên cứu, cuối cùng đặt mục tiêu vào năng lượng gió vì hai lý do. Thứ nhất là nó có thể lấp đầy khoảng trống về năng lượng công nghệ mới của Thiên Nam, có thể coi đây là viết nên một chương sử mới cho sự hợp tác với ủy ban Khoa học và Công nghệ.
Thứ hai, hắn đánh giá dự án điện gió 30 gigawatt là một dự án mang lại lợi nhuận cực lớn từ cả góc độ chính trị và kinh tế.
Hiện nay, tình trạng thiếu điện ở các khu công nghiệp phía Nam của đất nước trầm trọng đến mức cần phải giải quyết, có thông tin đáng tin cậy là ủy ban Cải cách và Phát triển quốc gia đang chuẩn bị một kế hoạch dự án khổng lồ mang tên chuyển hướng điện từ Bắc vào Nam.
Nếu dự án điện gió này được xây dựng, năm năm sau, khi nhiệm kỳ đầu tiên của Tô Trung Hòa kết thúc cũng là lúc đạt được thành quả.
Theo ước tính phát triển Thiên Nam của Tô Trung Hòa, GDP của Thiên Nam sẽ tăng gấp hai đến ba lần trong năm năm.
Với những nền tảng cơ bản tốt như vậy và một dự án thành tựu lớn như thế, hắn có thể đạt được vị trí đó với sự hỗ trợ của các thế lực phe phái.
Dù sao, hiện tại Hạ quốc không có công nghệ năng lượng gió. Nếu có thể lấy được công nghệ từ Hà Lan, không chỉ có thể lấp đầy khoảng trống về công nghệ cao, còn khiến báo cáo kinh tế Thiên Nam đặc biệt đẹp mắt.
Đây là lý do tại sao Tô Trung Hòa phải rời đi ngay khi nắm quyền kiểm soát Thiên Nam.
…
Cảm giác không trọng lượng khiến Tô Trung Hòa thu lại suy nghĩ. Hắn nhìn về phía Bắc Thiên Đô. Hắn đã đưa ra chính sách trong hội nghị thường vụ, đó là hắn sẽ không thảo luận về bất kỳ quyền ra quyết định quan trọng nào liên quan đến việc bổ nhiệm hoặc bãi nhiệm cán bộ khi hắn ở nước ngoài.
Điều duy nhất hắn lo lắng bây giờ là Hậu Đại Khánh đừng gây ra vụ án nào lớn nữa.
Khi quyền lợi được lấy lại, sự ổn định trở thành nhu cầu số một.
Vì thế, trước khi đi Tô Trung Hòa còn cố ý ăn một bữa cơm rau dưa với Quý Hưng Thịnh. Hắn tin tưởng vị đồng chí kỳ cựu giàu kinh nghiệm trong hệ thống giám sát mấy chục năm này sẽ thay hắn lo liệu bước cuối cùng.
…
“Máy bay đã cất cánh.”
Khi tin tức này xuất hiện trong điện thoại di động của Lục Viễn, nam nhân nhìn người trẻ tuổi thấp thỏm trước mặt mình: “Một chuyện ngoài ý muốn thôi mà, đừng căng thẳng như vậy.”
Người trẻ tuổi gật đầu.
“Hãy làm tốt công việc của mình.”
Lục Viễn cười ha hả vỗ vai đối phương: “Mọi thứ ngươi có được ngày hôm nay đều là nhờ có sự giúp đỡ của chúng ta. Làm xong việc này nghĩa là chúng ta nợ ngươi một ân tình. Vụ làm ăn này rất thích hợp.”
Người trẻ tuổi hiểu được lợi ích mà Cẩm Tú nợ mình có thể mang lại cho mình cái gì, ánh mắt của hắn hiện lên sự tàn nhẫn. Sau đó hắn gật đầu thật mạnh.
…
Trong hệ thống giám sát, tất cả mọi người đều biết ông chủ Quý có một thói quen. Đó là mỗi ngày trước khi đi làm buổi chiều, chỉ cần không có việc gì quan trọng hắn sẽ đến đơn vị sớm nửa tiếng. Sau đó, hắn mang một bình trà dưỡng sinh việt quất đi vòng quanh cầu thang rồi quay trở lại văn phòng của mình.
Nhiều người cho rằng nguyên nhân là do ông chủ Quý quá bận nên chỉ có thể tập thể dục theo cách này.
Có người còn nói rằng ông chủ Quý sắp về hưu. Hàng ngày đi loanh quanh như thế là để hồi tưởng về quá khứ huy hoàng.
Nhưng không biết vì lý do gì mà thói quen của ông chủ Quý đã gần như không thể bỏ được trong bốn năm năm qua.
Hôm nay cũng không ngoại lệ.