Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2259 - Chương 2259. Đây Mới Chỉ Là Khởi Đầu

Chương 2259. Đây mới chỉ là khởi đầu
Chương 2259. Đây mới chỉ là khởi đầu

Phải biết rằng một hoạt động lớn như thế đòi hỏi phải có chỉ thị từ cấp này đến cấp khác. Cho dù Tô Trung Hòa không ở Thiên Đô, những quan chức địa phương như ông chủ Nghiêm, ông chủ Liễu vẫn chưa chết.

Bốn phòng lớn đều không báo cáo với bọn hắn. Hệ thống giám sát cũng không tổ chức họp để thống nhất suy nghĩ. Có lẽ người bình thường sẽ thắc mắc tại sao một hành động đúng quy định như vậy lại khiến những thanh niên không sợ gì này trở nên tái mặt. Trên thực tế, những người không ở trong hệ thống khó có thể hiểu được mức độ chấn động mà cách tiếp cận của Hậu Đại Khánh mang lại.

Đúng, hệ thống giám sát và ủy ban kỷ luật có thể bắt người nếu bọn hắn có bằng chứng theo quy định, nhưng chỉ cần ngươi lăn lộn trong quan trường, ai mà chẳng biết những quy định này thật ra rỗng tuếch.

Thời buổi này, cho dù muốn bắt một quan chức cấp bảy cũng phải trải qua vô số cuộc họp của ủy ban kỷ luật, ủy ban giám sát và các cuộc họp nội bộ khác để nhất trí thông qua trước khi xin phép cấp trên.

Bây giờ nhìn vào những cái tên ở đầu dữ liệu, những cái tên đó ai mà không nổi tiếng chứ.

“Các ngươi đang sợ cái gì?"

Hậu Đại Khánh đã sắp xếp xong mọi việc, nhìn đám nhân viên sắc mặt khó coi bên dưới, hắn hít sâu một hơi, giọng đột nhiên cao lên: “Không ai có thể bỏ qua luật pháp quốc gia, đây là nguyên tắc cơ bản nhất, các ngươi cái gì cũng không hiểu.”

“Gần đây, mỗi người các ngươi đều có tham gia tiệc rượu.”

Ánh mắt của Hậu Đại Khánh sắc bén nhìn cốt cán dưới trướng mình: “Từ khi nào thì ngươi cho rằng tùy tiện uống rượu của người khác là chuyện đương nhiên? Từ khi nào ngươi cảm thấy khi chống tham nhũng và chống tội phạm phải cân nhắc sự cân bằng ở chốn quan trường, liệu nó có gây ra tác động xấu hay không?”

Không ai dám nói, kể cả Kỳ Đồng Ủy chỉ im lặng hút thuốc.

“Trương Tiểu Ba ra khỏi hàng.”

Hậu Đại Khánh lạnh lùng gọi một thành viên chủ chốt của phòng số 2. Người kia vội vàng đứng dậy.

“Ngươi đã làm gì vào ngày 20 tháng 5?”

Ánh mắt của Hậu Đại Khánh có sự sắc bén mà Lâm Hoa Hoa quen thuộc.

“Một người họ hàng ở quê của ta đến Thiên Đô. Ta mời hắn ăn một bữa cơm để trả ơn.”

Trương Tiểu Ba trả lời rất lưu loát. Xét theo sự bình tĩnh dần dần lấy lại của hắn, rõ ràng hắn không cảm thấy mình đã phạm sai lầm gì.

“Người họ hàng của ngươi đã vận chuyển một lô mạch điện, bị cục Quản lý thị trường tịch thu. Tuy ngươi không giúp đỡ gì nhưng ngươi cũng mời trưởng phòng Trương cục Quản lý đến tham gia bữa tiệc. Đây đã là lơ là trách nhiệm nghiêm trọng rồi.”

Sự lạnh lùng và thiết diện vô tư của Hậu Đại Khánh một lần nữa được thể hiện trước mặt những người trẻ tuổi trong hệ thống giám sát: “Huống chi, sau đó người thân của ngươi còn lấy danh nghĩa đầy tháng của con ngươi mà tặng cho ngươi một chiếc chìa khóa vàng, đúng hay không?”

Trương Tiểu Ba há to miệng, giọng điệu bắt đầu cà lăm: “Ta bị oan mà. Tặng khóa vàng là tập tục trong thôn chúng ta. Còn trưởng phòng Trương là do tam thúc của ta chủ động gọi đến. Ta còn đặc biệt dặn dò hắn công việc quan trọng. Về sau giữa hai người phát sinh chuyện gì, ta thật sự không biết.”

“Ngươi đại diện cho người bảo vệ trật tự, nhưng ngươi lại làm trái quy định. Đây là những gì mà ta nhìn thấy.”

Hậu Đại Khánh khinh thường nhìn cấp dưới của mình đang không ngừng kêu oan: “Tặng khóa vàng là tập tục xấu, vì sao ngươi lại không từ chối? Khi trưởng phòng Trương đến, vì sao ngươi không lập tức rời đi? Ngươi đừng giảo biện nữa, ta không chấp nhận lý do của ngươi.”

Hiển nhiên Hậu Đại Khánh đã hạ quyết tâm sử dụng cấp dưới đi theo mình đã lâu để tế cờ. Hắn vừa nói xong, hai nhân viên khác của ủy ban kỷ luật mặt mày vô cảm bước tới trước mặt Trương Tiểu Ba.

“Theo chúng ta đi một chuyến để tiếp nhận điều tra.”

“Khoan đã.”

Trương Tiểu Ba giằng tay khỏi hai người, giọng điệu cao lên: “Trưởng phòng Trương là bạn của ta, vì sao sau khi tan làm ta không thể ăn một bữa cơm với hắn? Huống chi, ta cũng đã nói rõ tình huống. Ta không phải họ Hầu ngươi, ta phải có phạm vi xã giao của mình. Ta không sống tách biệt trong vòng xã hội của chính mình.”

Hiển nhiên hắn đã có chút vò đã mẻ không sợ rơi.

“Về phần người tặng chìa khóa vàng, đó là tam thúc của ta. Bây giờ hắn là người tài ba trong thôn, đừng nói là ta, ngay cả khi con của anh trai ta đầy tháng, hắn cũng tặng. Đây là tập tục của trưởng bối đối với con cháu nhà họ Trương, ta không cảm thấy có glà không đúng. Cha mẹ của ta còn ở trong thôn, còn cần hắn chăm sóc. Nếu ta từ chối, chẳng khác nào không nhận bà con.”

“Đừng thấy việc ác nhỏ mà làm. Mang đi.”

Hậu Đại Khánh khoát tay, ánh mắt không hề có chút ba động.

Hắn từ trước đến nay đều ngậm thìa bạc trong miệng, tất nhiên không hiểu được sự khổ cực của người dân phía dưới. Hiện tại, hắn cần giết gà dọa khỉ, cho nên hắn sẽ không hề có bất kỳ do dự nào.

Quả nhiên, người bên dưới đều im lặng.

“Không ai được phép phạm sai lầm trong bất cứ hành động nào về sau.”

Hậu Đại Khánh nói tiếp: “Nếu chúng ta muốn giúp Thiên Đô có một bầu trời trong sạch, ta phải dọn dẹp thế đạo và lòng người Thiên Đô. Ta hy vọng ta sẽ làm kịp.”

“Hành động đi.”

Hậu Đại Khánh đưa ra mệnh lệnh sau cùng.

Nhìn Hậu Đại Khánh hăng hái không sợ hãi, Kỳ Đồng Ủy dưới đài chỉ có thể cảm khái một câu.

“Chỗ dựa tốt đúng là có lợi.”

Những tiếng còi chói tai gầm lên trên đường phố Thiên Nam, xuyên qua bầu trời và chia cắt hoàn toàn quan trường Thiên Nam.

Nửa tiếng sau, ông chủ Lưu Lương đang chủ trì cuộc họp đã sa lưới.

Bốn mươi lăm phút sau, ông chủ Vũ khu vực khai thác mỏ cũng bị bắt đi…

Theo thống kê sau này từ những người tham gia, hành động này bắt đầu lúc 3h45 chiều và kết thúc lúc 5h15 chiều năm 1998.

Bảy mươi sáu quan chức đã bị bắt ở Thiên Nam, đây mới chỉ là khởi đầu...

Hết chương 2259.
Bình Luận (0)
Comment