Trong thời gian ở nước ngoài, Tô Trung Hòa gắng gượng xốc lại tinh thần, không chỉ giành được dự án ngoại thương cực kỳ cần thiết với Thiên Nam, mà hàng đêm đều tái hiện lại thế cục Thiên Nam trong đầu.
Hiện giờ độ bất mãn của hắn đối với Hậu Đại Khánh đã đạt đến độ núi lửa sắp phun trào.
Bởi vì trong lúc tái hiện lại mọi chuyện, Tô Trung Hòa ngạc nhiên phát hiện ra hai chuyện là điểm mấu chốt khiến thế cục Thiên Nam mất kiểm soát.
Một là bản thân hắn không thể khống chế hoàn toàn con dao giải phẫu Hậu Đại Khánh mà hắn đích thân đưa tới Thiên Nam.
Hắn đã đánh giá thấp lực sát thương của chàng rể nhà họ Chung này.
Hai là trùng hợp.
Mọi chuyện đều trùng hợp.
Tô Trung Hòa tranh đấu chốn quan trường cả đời, nhưng vẫn kinh ngạc vì lần nào Hậu Đại Khánh cũng lấy được chứng cứ mấu chốt.
Lẽ nào những kẻ tinh ranh lăn lộn chốn quan trường cả đời như ông chủ Lưu Lương và ông chủ Cố thật sự dễ đối phó? Nhiều sơ hở hoặc là nói chứng cứ chẳng khác nào tự dâng tới cửa.
Cực kỳ bất thường!
Nếu không phải trùng hợp thì sao?
Trong đêm khuya, ông chủ Tô sững sờ bởi ý nghĩ thoáng qua trong đầu mình.
Nhưng khi hoàn toàn tỉnh ngủ, ông chủ Tô vắt óc suy nghĩ cả đêm cũng không lần ra bất kỳ manh mối nào.
Nhà họ Chung?
Không thể nào! Ở Thiên Nam hà họ Chung không có mạng lưới quan hệ đáng sợ như vậy, cũng không có nội tình thâm hậu như vậy.
Phe phái địa phương?
Không hợp lý. Tô Trung Hòa đã thuộc nằm lòng cơ cấu của phe phái địa phương Thiên Nam. Bất kể là ông chủ Lưu hay là ông chủ Nghiêm đều là kẻ khôn khéo trong phe phái địa phương.
Lợi dụng Hậu Đại Khánh đối phó với hai người này hoàn toàn không phù hợp với lợi ích của những người khác.
Từ đầu đến cuối, tư duy quán tính của giới chính trị khiến một nhân vật lớn thông minh như Tô Trung Hòa không hề nghĩ tới Tô Bình Nam tập đoàn Cẩm Tú.
Dù sao ở Hạ quốc, thương nhân là thương nhân, có lăn lộn tốt đến mấy cũng phải phục vụ cho quyền lực!
Giàu nhất cả nước? Độc ác nham hiểm?
Tuy thế lực của Cẩm Tú khổng lồ đến đáng sợ, tuy Tiểu Hồng Bào Tô Bình Nam như mặt trời ban trưa trong tam giáo cửu lưu, tuy Tô Bình Nam được mọi người xếp ngang hàng với Tô Trung Hòa trong câu Thiên Nam hai Tô.
Nhưng trong sâu thẳm tâm hồn Tô Trung Hòa chỉ coi Tô Bình Nam là tên nhà quê quật khởi trong làn sóng cải cách mà thôi, không đáng nhắc tới!
Có lẽ chính vì nguyên nhân này nên phủ Thái Thú mới ngó lơ tập đoàn Cẩm Tú trong hai lần khảo sát tập đoàn Cẩm Tú và bản thảo chấn hưng phát triển nền kinh tế Thiên Nam, trắng trợn đặt tập đoàn Cẩm Tú - một doanh nghiệp dân doanh đứng đầu Thiên Nam - vào vị trí vật hi sinh!
Tô Trung Hòa quên mất một đạo lý.
Con thỏ nóng lên cũng cắn người, huống chi là một tên nhà quê từ tầng chót dựa vào giết chóc máu tanh đứng vững gót chân? Hiển nhiên Cẩm Tú khiêm tốn đã có tác dụng, phương pháp tỏ ra yếu thế khiến Tô Trung Hòa hoàn toàn đánh mất cơ hội lật ngược tình thế cuối cùng!
…