“Sau đó thì sao?”
Sắc mặt Gadi càng thêm trắng bệch.
“Chờ.”
Vẻ mặt hung dữ của Nobel trở nên bình tĩnh: “Lão đại sẽ cho người đến cứu chúng ta, mang chúng ta rời khỏi địa ngục này.”
“Lão đại của ngươi? Cái tên Tô Bình Nam kia có lợi hại hơn nữa cũng không có khả năng đến Java cứu chúng ta. Ngươi điên rồi.”
Gadi biết Nobel đang rất sùng bái một người tên Tô Bình Nam ở Hạ quốc nhưng hắn vẫn nhịn không được nói lên nghi ngờ của mình.
“Không, ta không điên.”
Trong mắt Gadi, vẻ mặt của Nobel giống như một kẻ cuồng tín đến phi lý: “Chỉ cần việc gì đó trên thế giới này không vi phạm các định luật vật lý thì ta tin tưởng lão đại có thể làm được.”
…
Xứ sở kim chi, tập đoàn Kim Môn.
Phần tử bạo lực, ngư dân, đồ nhà quê trong mắt giới tinh anh Seoul hiện tại đã khác xưa.
Cuộc khủng hoảng tài chính đã khiến mười chín trong số ba mươi tập đoàn hàng đầu kể cả Daewoo sụp đổ, vô số doanh nghiệp vừa và nhỏ phá sản.
Loạn thế xuất anh hùng.
Nhìn từ góc độ lịch sử, chính cuộc khủng hoảng tài chính này đã tạo thành cục diện bảy tám tập đoàn tài phiệt khổng lồ thống trị xứ sở kim chi. Những tập đoàn này đứng trên xương người chết, có thể nói là được tái sinh.
Samsung, Rakuten, Huyndai, LG...
Không có gì đáng ngạc nhiên khi những cái tên quen thuộc này đã sống sót qua cuộc khủng hoảng tài chính và củng cố sức mạnh của mình, nhưng không ai có thể tưởng tượng con kền kền tập đoàn Kim Môn lại dựa vào quốc nạn để hoàn thành tích lũy ban đầu, cá vượt long môn.
Bây giờ, khi nói đến tập đoàn Kim Môn, tập đoàn được thành lập bởi sự hợp nhất của ba tổ chức bạo lực lớn đã trở thành một trong những tập đoàn tài phiệt mới ở Hàn Quốc.
Có thể thấy điều này qua việc cô con gái lớn nhà Samsung phải đích thân nâng cốc chúc mừng khi chủ tịch Thôi tập đoàn Kim Môn đến dự tiệc chiêu đãi.
Trụ sở chính của tập đoàn Kim Môn đã chuyển đến Gangnam ở Seoul. Thậm chí tập đoàn Kim Môn đã dựa vào dòng tiền áp đảo của mình để buộc tập đoàn LG phải nhường lại trụ sở cũ của tập đoàn Daewoo làm trụ sở mới cho mình.
Phải biết rằng tòa nhà này được thiết kế và hoàn thiện bởi công ty SOM của Mỹ, là một trong những địa danh nổi tiếng của quận Gangnam, Seoul.
Nó cao ba mươi bốn tầng và có ba tầng hầm.
Tòa nhà này có giá trị đặc biệt, bao gồm văn phòng thương mại, căn hộ cao cấp và khách sạn 5 sao Cẩm Tú Chi Tinh. Ngày thường có rất nhiều khách du lịch đến đây.
Nhưng hôm nay, bộ phận quản lý tài sản của tòa nhà Kim Môn đã thông báo cho tất cả các trung tâm mua sắm, cửa hàng bách hóa, kể cả rạp chiếu phim và phòng hòa nhạc phải ngừng hoạt động.
Lý do được đưa ra khiến nhiều người chết lặng.
Kiểm tra an ninh phòng cháy chữa cháy.
Lý do rất rõ ràng nhưng bất kỳ ai trong ngành đều biết điều này là không thể.
Đừng nói đến quy trình kiểm tra an toàn phòng cháy chữa cháy vào ngày thường, không có công ty bình thường nào sẵn sàng bù đắp tổn thất khổng lồ do ngừng hoạt động để làm một việc như vậy.
Nhưng ban lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Kim Môn lại kiên quyết một cách đáng ngạc nhiên.
Dù là vị chủ tịch Thôi thần bí hay là giám đốc quản lý Đinh Thanh, giọng điệu cực kỳ thống nhất.
Không có thương lượng.
“Thật là một đám người bạo lực. Tài sản khổng lồ và địa vị cao không thể thay đổi được sự ngu ngốc trong xương cốt của bọn hắn.”
Đây là đánh giá được đưa ra bởi nhiều người trong giới thượng lưu.
Nhưng bọn hắn không biết, tòa nhà Kim Môn được dọn dẹp sạch sẽ, thậm chí cả việc cử hàng trăm người mặc đồ đen để duy trì trật tự, lý do chỉ có một.
Chủ nhân thật sự đã đến.
Việc tập đoàn Kim Môn từ một doanh nghiệp bạo lực hạng hai trở thành như hiện tại hoàn toàn là nhờ một người. Khi hắn đến tuần tra giang sơn của mình, các thần tử của hắn phải thể hiện sự chân thành lớn nhất.
Tập đoàn Cẩm Tú từ trước đến nay không phải là người làm ăn thật sự. Tương tự, tập đoàn Kim Môn cũng giống vậy…
…
Tiền hô hậu ủng chỉ dùng để miêu tả cảnh tượng, nhưng nhiều khi nó lại mang nghĩa xấu.
Những quan điểm khác nhau dẫn đến thái độ khác nhau đối với mọi việc.
Khi một người bình thường bị ngăn lại trên đường phố, nhìn một đại nhân vật giữa đoàn người chen chúc biến mất trước mắt, cảm giác thật sự không tốt.
Sự khác biệt quá lớn về địa vị tự nhiên sẽ tạo ra cảm xúc phản kháng hoặc phục tùng trong tiềm thức của những người bình thường.
Nhưng với sự kiên cố hóa giai cấp và môi trường giải trí, hiện tại Hàn Quốc đã không còn bao nhiêu nam nhân sinh ra là nam nhân đích thật, hùng tâm tráng chí. Đương nhiên, bọn hắn cũng đã mất đi sự kiêu ngạo.
Những người bình thường chỉ biết phàn nàn về cuộc sống sẽ không bao giờ cảm nhận được sức mạnh kiểm soát mọi thứ.
Đỗ Cửu đi theo sau lưng Tô Bình Nam bỗng nhiên hiểu được vì sao lão đại lại cố gắng sống cuộc sống như nhà tu khổ hạnh.
Hai chữ “quyền lực” quả thực đã khiến biết bao anh hùng phải khom lưng.
Quách Quang Diệu đã chứng minh lực lượng mà mình có thể có ở Hàn Quốc cho ông chủ của mình thấy.
Từ lúc được chào đón bằng hai làn đường ở đoạn đường nối sân bay cho đến khi được cảnh sát dọn đường, bốn chữ quyền thế ngập trời đã được thể hiện một cách đầy đủ.
Một đoàn tám chiếc ô tô màu đen phóng nhanh về phía tòa nhà Kim Môn. Trong chiếc Rolls-Royce yên tĩnh, Quách Quang Diệu đã báo cáo tất cả những kế hoạch bí mật của tập đoàn Kim Môn.
“Hiện tại, Phác Thái Nhật đang phụ trách phòng chiến lược 2. Bốn trong số những sinh viên nghèo mà chúng ta đầu tư đã gia nhập hệ thống công tố. Chúng ta đã đổ rất nhiều nguồn lực vào đó.”
“Những người này ngay từ đầu đã được tập đoàn Kim Môn giúp đỡ mới có ngày hôm nay. Đừng lo lắng về lòng trung thành của bọn hắn. Bọn hắn có không ít nhược điểm, cho nên chúng ta khống chế bọn hắn rất dễ dàng.”