Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2434 - Chương 2434. Đã Sai Thì Không Còn Đường Để Quay Đầu Lại

Chương 2434. Đã sai thì không còn đường để quay đầu lại
Chương 2434. Đã sai thì không còn đường để quay đầu lại

Giọng điệu của cô gái dần dần tự tin hơn: “Điều quan trọng nhất là thu nhập gia tăng của ngươi có tính quy luật. Theo phân tích từ dữ liệu đưa ra có vẻ như nó hoàn toàn khớp với thời gian giao hàng của hai con tàu vận tải của Kim Môn.”

“Một lần là trùng hợp, mười lần vẫn có thể gọi là trùng hợp?”

Lời nói của Xa Tố Nhã càng lúc càng nhanh, có thể là do thái độ của An Tú Hạo đã kích động cô gái: “Bộ phận của ngươi phụ trách hai con tàu chở hàng vượt biển đó, ngươi giải thích thế nào về việc này?”

Chính vào lúc An Tú Hạo vẫn còn đang định giải thích, Đinh Thanh lên tiếng.

“Tú Hạo, ngươi đã theo ta tám năm.”

Nam nhân đứng dậy đi đến trước thùng dầu, nhét điếu thuốc mới châm vào miệng đối phương: “Ngươi từng đỡ cho ta một dao, cũng vì ta mà vào sinh ra tử, vì vậy ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Nếu ngươi nói thật, ta bảo đảm cổ phần của ngươi sẽ giao cho con trai ngươi thừa kế.”

Lời hứa này khiến An Tú Hạo im lặng.

Trong khoảnh khắc toàn bộ nhà kho trở nên vô cùng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng mưa lớn đập vào mái hiên.

“Ta không phản bội lại tập đoàn.”

Sau vài phút suy nghĩ An Tú Hạo hít thật sâu làn khói do đốt nicotine tạo ra: “Đúng vậy, quả thực ta có dùng mạng lưới của tập đoàn để làm việc riêng. Một năm trước có người đến gặp ta nói rằng muốn ta giúp hắn chuyển một ít hàng, hơn nữa thể tích của những mặt hàng này không lớn, không ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh vận tải biển của tập đoàn."

“Hàng gì?”

Đinh Thanh tiếp tục đặt câu hỏi.

“Một số đồ liên quan đến y tế, cùng với một số người.”

An Tú Hạo trả lời.

“Vậy ta hỏi ngươi, nếu như có chuyện gì xảy ra với số hàng hóa này thì ai sẽ là người chịu trách nhiệm?”

Vẻ mặt Đinh Thanh trở nên lạnh lùng: “Là ngươi hay là tập đoàn?”

“Tập đoàn.”

An Tú Hạo do dự một lúc trước khi trả lời.

“Nếu như sau này ngươi phụ trách chuyến hàng và tuyến đường nhiều hơn, thì ngươi có tham lam hơn không?”

Giọng điệu của Đinh Thanh đã lạnh nhạt đến cực độ: “Gần đây ngươi đã gọi điện cho ta ba lần liên tiếp, lần nào cũng đề xuất muốn phụ trách nhiều chuyến hàng hơn, có phải mục đích là vì điều này?”

“Đúng vậy.”

An Tú Hạo hiểu rất rõ Đinh Thanh, hắn lộ rõ vẻ mặt tuyệt vọng bởi vì hắn đã nhìn ra Đinh Thanh thực sự muốn giết người.

“Ông chủ Tô từng nói, con đập nghìn dặm có thể bị hủy bởi một tổ kiến. Mà ta cũng từng nói sống trong giang hồ làm sai thì phải nhận, bị đánh thì vẫn phải đứng thẳng.”

Đinh Thanh chậm rãi dí súng vào trán của An Tú Hạo: “Hiện tại ta đang quét dọn lại tập đoàn, ngươi nhận hay không nhận?”

Giữa sự sống và cái chết sẽ tạo ra nỗi sợ cực lớn.

Rất ít người có thể bình thản đón nhận cái chết. Cho dù An Tú Hạo là người trong giang hồ đã quen với cảnh phải đối mặt với sống chết, nhưng khoảnh khắc này hắn vẫn gục ngã.

Nam nhân khóc lóc thảm thiết, cố gắng nắm lấy cọng rơm cuối cùng.

“Đại ca, ngươi có nhớ năm đó sau khi ta giúp ngươi đỡ một dao, ngươi đã nói gì không?”

An Tú Hạo với vẻ mặt xanh xao run rẩy nói: “Một dao đó khiến ta bị tàn tật. Khi ta được cứu sống ở trong bệnh viện, ngươi đã đích thân nói với ta rằng, ngươi nợ ta một cái chân!”

Kỹ năng diễn xuất của lão giang hồ đều rất tốt, ít nhất thì dưới con mắt của Xa Tố Nhã, An Tú Hạo khá thành thật. Vào khoảnh khắc này, cô gái chưa từng trải qua sự hiểm ác của giang hồ thậm chí còn cảm thấy mình nên cho tên này một cơ hội.

Chỉ đáng tiếc Đinh Thanh không phải là Xa Tố Nhã.

"Ta đã nói rồi."

Nhìn tên đàn em thân cận vẫn đang cố gắng tìm đường sống, trong mắt Đinh Thanh hiện lên vẻ thất vọng.

Tập đoàn Kim Môn càng ngày càng lớn mạnh, các quy tắc của nó cũng càng ngày càng chặt chẽ hơn.

Đinh Thanh đồng ý giữ lại cổ phần cho con của An Tú Hạo đã là vượt quá giới hạn rồi, đây đã là sự nỗ lực lớn nhất của hắn, cũng là sự lựa chọn tốt nhất mà hắn có thể đưa ra.

Và An Tú Hạo của hiện tại rõ ràng đã không còn là thanh niên ngây thơ như lúc trước nữa, mà đã trở thành một lão giang hồ tham lam lợi nhuận chỉ nghĩ đến bản thân mình, hoàn toàn không suy nghĩ đến việc khi mình làm điều này thì sẽ phải chịu hậu quả như thế nào!

Thứ mà ông chủ Tô coi trọng nhất chính là quy tắc! Mà An Tú Hạo lại phá vỡ đi quy tắc!

“Con dao đó chém vào chân trái của ngươi đùng không?”

Đinh Thanh chậm rãi nói rồi thu lại ​​khẩu súng lục đang đặt trên đầu đối phương, động tác này khiến An Tú Hạo lộ ra vẻ mặt vui mừng. Nhưng động tác tiếp theo của Đinh Thanh đã khiến hắn hoàn toàn đông cứng.

Nam nhân quay họng súng chĩa vào chân trái của mình và không chút do dự bóp cò!

“Pằng!”

Tiếng súng trầm đục vang lên kèm theo tiếng rên rỉ của Đinh Thanh!

“Hãy giống nam nhân một chút đi.”

Đinh Thanh không quan tâm đến dòng máu từ chân trái đang điên cuồng chảy ra, xua tay ngăn đám người Lý Tử Thành đang vội vàng chạy tới, sau đó nhìn thẳng vào An Tú Hạo nói: “Đã sai thì nhất định phải nhận, nếu như ngươi có oán hận thì hoan nghênh kiếp sau đến tìm ta.”

Pằng!

Tiếng súng lại vang lên lần nữa.

Lần này Đinh Thanh không cho An Tú Hạo bất kỳ cơ hội nào để nói. Hắn từ từ vuốt mắt cho An Tú Hạo.

“Giang hồ, đã sai thì không còn đường để quay đầu lại.”

Nam nhân lẩm bẩm: “Điều này ta cũng đã nói qua, nhưng ngươi lại không nhớ.”

Có thể là An Tú Hạo đã khiến Đinh Thanh hoàn toàn thất vọng, quá trình sau đó Đinh Thanh trở nên cực kỳ trầm mặc.

Cũng chính vì sự trầm mặc của nam nhân mà hành động quét dọn lại tập đoàn trở nên cực kỳ nhanh chóng. Mỗi lần gỡ băng dính khỏi miệng một giám đốc, Đinh Thanh đều ra hiệu cho Xa Tố Nhã đến trước mặt. Mà sức mạnh từ phần mềm phân tích của cô gái khiến các lãnh đạo cấp cao của Kim Môn được trực tiếp chứng kiến phải choáng váng.

Hết chương 2434.
Bình Luận (0)
Comment