“Người lần trước nói với ta những lời tương tự tên là Trương Đồng, ta luôn cho rằng hắn là một đứa trẻ không chịu lớn.”
Trong mắt của Tô Bình Nam hiện lên một chút hoài niệm.
Nam nhân thở dài: “Nhưng hiện tại sau khi hắn nắm quyền một phương, hắn đã bắt đầu sợ ta, thậm chí bởi vì vấn đề hiệu suất công việc, hắn còn không dám chủ động đến gặp ta, ta nghĩ hắn sẽ không dám đưa ra chủ ý như vậy với ta nữa, nhưng ta không ngờ rằng những lời đó lại phát ra từ miệng của một cô gái, thật bất ngờ.”
Tô Bình Nam châm điếu xì gà mỉm cười nói với Xa Tố Nhã: “Ngươi rất dũng cảm, cũng dám đặt cược.”
Xa Tố Nhã cúi đầu.
Ông chủ Tô rất thần bí này không hề tức giận, điều đó có nghĩa là nàng lại đặt cược đúng một lần nữa. Sở dĩ cô gái dám đánh cược là vì trong bộ não thông minh nàng luôn có một quan điểm rất kỳ lạ, đó chính là trên thế giới này, tiền bạc và quyền lực đều có sinh mạng riêng của mình.
Khi tiền bạc đạt đến một số lượng đủ lớn, thì sinh mạng của loại vật chất này mới bắt đầu thức tỉnh.
Cô gái thậm chí còn cho rằng đồng tiền thức tỉnh còn mang theo đạo đức riêng của nó, đó chính là khơi dậy lòng tham và dã tâm không thể kiềm chế của kẻ sở hữu!
Việc này thật đáng sợ. Khi tiền bạc có sinh mạng, nó sẽ trở nên rất khó kiểm soát. Cho dù là kiêu hùng muốn kiểm soát được tiền bạc và quyền lực trong tay mà không bị nó ảnh hưởng, thì bắt buộc phải đi ngược lại lòng tham và bản tính hưởng thụ của con người.
Điều này cực kỳ khó.
Vì vậy mặc dù những gì Tô Bình Nam thể hiện ra ngoài rất khó nắm bắt, nhưng cô gái vẫn phát hiện ra sự mệt mỏi ẩn chứa trong cơ thể hắn. Vì vậy khi cô gái phát hiện ra cơ hội đã dứt khoát đặt cược! Xa Tố Nhã có đủ tự tin vào dung mạo và tài hoa của mình, mà cho đến hiện tại, nam nhân này là người xứng đáng nhất để nàng đánh cược tất cả.
Có những lúc kinh doanh cũng giống như cuộc đời con người.
Vì vậy Xa Tố Nhã - một kẻ đã trở thành một trong những nhà quản lý chuyên nghiệp hàng đầu, chắc chắn không thiếu can đảm và dũng khí thực hiện một bước đi liều lĩnh.
“Kế hoạch của ngươi rất hay.”
Tô Bình Nam không nhận ra sự nhiệt tình ẩn chứa trong mắt của Xa Tố Nhã, nên nam nhân đã thay đổi chủ đề.
“Câu hỏi đầu tiên ta muốn biết là làm thế nào mà ngươi xác định được tập đoàn Kim Môn hoàn toàn thuộc về ta, một thế lực tư nhân? Ta cảm thấy bộ phận tài chính của mình đã làm cho quyền cổ đông của tập đoàn Kim Môn trở nên rất phức tạp.”
“Câu hỏi thứ hai là ngươi đã thông qua điều gì để phân tích ra quy mô sản nghiệp của ta?”
Sắc mặt của Tô Bình Nam trở nên sắc lạnh theo từng câu hỏi: “Thậm chí ngươi còn biết rằng tất cả công việc kinh doanh của ta đều liên quan đến chuỗi vận tải biển. Ta muốn biết sự thật về những câu hỏi này.”
“Giả sử phần mềm phân tích xây dựng mô phỏng của ngươi thực sự có thể giúp ta kiểm soát được toàn bộ tập đoàn, nhưng ta trước giờ không tin tưởng vào máy tính. Đặc biệt là phần mềm mà quyền kiểm soát hoàn toàn ở trong tay ngươi. Dựa vào cái gì mà ta phải tin tưởng ngươi hoàn toàn?”
“Thậm chí trong bản kế hoạch của ngươi, ngươi cho rằng kiểm soát được đại bộ phận quyền phát ngôn trên mạng mới chính là chìa khóa bất bại trong tương lai? Dựa vào cái gì ngươi cho rằng mình có thể khoa tay múa chân trước mặt ta? Nói cho ta biết!”
Trong câu cuối cùng, giọng điệu của Tô Bình Nam gần như là đang tra hỏi!
Trong mắt Xa Tố Nhã, Tô Bình Nam đã thay đổi rồi.
Nam nhân không còn mang vẻ bình tĩnh như vừa rồi, cũng không còn lộ ra chút dễ gần. Dường như vào khoảnh khắc này, Tô Bình Nam đã biến thành một con mãnh thú bị mạo phạm, sẵn sàng nuốt chửng bất cứ ai!
Mặc dù Xa Tố Nhã đã chuẩn bị xong các đáp án từ lâu, nhưng lúc này sắc mặt của nàng vẫn tái đi dưới áp lực như núi đè của Tô Bình Nam.
...
Trên tầng năm của công ty vận tải biển Kim Gia này, các giám đốc điều hành cấp cao của toàn tập đoàn Kim Môn đang đứng vây kín, đám người Quách Quang Diệu, Đinh Thanh cũng nằm trong đó.
Tất cả mọi người đều lặng lẽ nhìn thang máy dẫn lên tầng trên cùng, không ai biết được Tô Bình Nam và Xa Tố Nhã ở trên đó đang nói chuyện gì. Nhưng cuộc trò chuyện kéo dài tới bốn tiếng đồng hồ rõ ràng đó là việc cực kỳ quan trọng, dù sao tình huống này rất ít phát sinh trên người Tô Bình Nam.
Mặc dù mọi người đều biết Tô Bình Nam và Xa Tố Nhã là cô nam quả nữ ở cùng nhau, nhưng điều kỳ lạ là không có ai nghĩ đến sự mập mờ trong vấn đề nam nữ.
Thái độ nghiêm túc, không biết tận hưởng.
Bao gồm cả Quách Quang Diệu cũng cảm thấy khí chất lạnh lùng mạnh mẽ của đại ca mình càng ngày càng lớn, cảm giác kính trọng của hắn đối với Tô Bình Nam cũng càng ngày càng mãnh liệt! Trong toàn bộ đế chế Cẩm Tú, Tô Bình Nam trong suy nghĩ của những kẻ này chính là một cỗ máy bằng sắt không mệt mỏi, không biết hưởng thụ!
Chính vào lúc Quách Quang Diệu châm điếu thuốc thứ bảy, cửa thang máy mở ra.
Xa Tố Nhã với sắc mặt tái nhợt đi tới trước mặt Quách Quang Diệu, sau khi nhìn mọi người xung quanh, nàng nói nhỏ vào tai Quách Quang Diệu: “Ông chủ muốn ngươi dẫn ta đi làm việc, là đi giết một người.”
Quách Quang Diệu nheo mắt lại.
“Ngươi phụ trách giải quyết những việc phía trước, sau đó ta sẽ đích thân ra tay.”
Giọng điệu của Xa Tố Nhã run rẩy.
Vào khoảnh khắc từ trên tầng thượng đi xuống, cô gái đã nhận ra một sự thật.
Mình đã rơi vào địa ngục rồi!