Chương 2675
Chương 2675Chương 2675
"Ngươi không hiểu Cẩm Tú, cũng không hiểu Tô Bình Nam."
Kỷ Tây mỉm cười.
"Mọi người đều cho rằng Tô Bình Nam hành sự bá đạo tàn nhẫn vô tình, nhưng ngươi có nhận ra rằng, việc phân bổ của tập đoàn Cẩm Tú ở khắp Thiên Nam thực ra là để cho kẻ khác một đường lui không?”
Ký ức của Kỷ Tây không vì hắn đã gần năm mươi tuổi mà suy giảm, ngược lại hắn tỉ mỉ đọc ra một dãy số dài.
"0212. 0107. 0004. 0104.
Kỷ Tây chậm rãi nói: "Đây là những khu đất hiện tại Cẩm Tú đã có được. Tô Bình Nam hoặc có thể nói là Cẩm Tú đã cố ý bỏ trống những phần đất còn lại. Tại sao lại vậy?”
"Có thể là không thèm để ý đến những khu đất đó."
Bạch Vạn Sơn trả lời.
"Sai."
Kỷ Tây lắc đầu: "Tô Bình Nam rất giỏi giả vờ, hắn rất hiểu đạo lý kinh doanh phải chừa lại một con đường cho kẻ khác mới có thể làm ăn lâu dài, cho nên khi ăn thịt hắn sẽ để lại phần canh cho các ngươi, những nơi khác không nói, mảnh đất 0021 có thể nói là địa giới sinh lời vạn lượng vàng, với đôi mắt của Cẩm Tú làm sao có thể không nắm được? Jhông thể là không thèm để ý."
"ý của ngươi là?"
Bạch Vạn Sơn ngồi thẳng dậy.
"Để lại một miếng thịt cho những kẻ có máu mặt ở Côn thành tranh giành đến chết, như vậy có thể giữ được thể diện, còn không phải rước họa vào thân." Kỷ Tây mỉm cười nhìn Bạch Vạn Sơn: "Hôm qua ngươi đi gặp ông chủ Châu phải không, ngươi muốn hợp tác với Tiểu Dương ở quận Nam để giành lấy mảnh đất 0021 có đúng không? Không nói cho ta biết, là sợ ta ngăn cản ngươi sao?"
Vẻ mặt Bạch Vạn Sơn từ nghiêm nghị chuyển sang xấu hổ, cuối cùng chỉ sờ đầu cười nói: "Chỉ là dùng danh nghĩa của mình ném đi vài đồng bạc cho vui thôi, không xuất đầu cũng không lộ diện, chỉ là lười nói với ngươi."
"Đám người Tiểu Dương quận Nam đang tranh giành với đám người Lão Ngô quận Đông. Lôi ngươi vào chẳng qua chỉ là để sử dụng sức mạnh trong giang hồ và các mối quan hệ của ngươi."
Trong mắt Kỷ Tây hiện lên vẻ khinh thường: "Ngươi nói trong con mắt của Cẩm Tú đám người các ngươi có phải giống lũ chó giành xương không?"
Có đủ sự tin tưởng là cách mà Bạch Vạn Sơn và Kỷ Tây qua lại trong nhiều năm qua.
Kỷ Tây vừa nói ra những lời này, Bạch Vạn Sơn lập tức hiểu được đối phương đã có chút tức giận, hắn lập tức nở nụ cười nói: "Ta sẽ rút lui khỏi nơi đó, ta sẽ nghe lời ngươi, ngươi nói ta phải làm như thế nào."
"Không sợ Cẩm Tú nữa sao?"
Kỷ Tây nuốt miếng bánh bao cuối cùng lau lòng bàn tay, giọng điệu nghiêm túc.
"Cùng lắm là cùng chết. Nếu có chuyện gì xảy ra, Cẩm Tú sẽ không tha cho ta và cũng sẽ không tha cho ngươi."
Bạch Vạn Sơn lộ rõ sự tàn nhãn chỉ thuộc về giang hồ: "Nhưng ta không muốn biến thành chó, ta cũng tin tưởng năng lực của thầy giáo Kỷ, cho nên ta muốn ngồi vào cái bàn kia."
"Sự việc không đáng sợ như ngươi nghĩ đâu. Cường long không thể áp được địa đầu xà."
Kỷ Tây cười nói: "Tập đoàn Cẩm Tú có lớn đến đâu cũng không thể trấn, á Côn thành cứng rắn như làm với Thiên Đô và Lâm Hải, đi đấu giá đất. Ta hiểu đạo lý cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước."
Nói xong Kỷ Tây viết ra một loạt con số.
"Những mảnh đất này sẽ được bán ở cuộc đấu giá tiếp theo. Không cần biết ngươi dùng phương pháp nào, ba mảnh đất này phải lấy bằng được."
Thấy vẻ mặt Bạch Vạn Sơn vẫn có chút do dự, Kỷ Tây đang đi ra ngoài liền dừng lại nói: "Yên tâm đi, tài liệu đấu thầu của tập đoàn Cẩm Tú không có xung đột với chúng ta.'
"Không có xung đột?"
Bạch Vạn Sơn nhìn những con số còn sót lại trên bàn, nheo mắt lại.
Hắn không phải là kẻ ngốc, phải biết rằng mặc dù tập đoàn Bạch Thị phát triển như ngày hôm nay, mặc dù có thời điểm mọi hoạt động đều có bóng dáng của Kỷ Tây, nhưng Kỷ Tây thực sự không can thiệp nhiều.
Hay nói cách khác, nó có thể phát triển như vậy là do năng lực của chính Bạch Vạn Sơn.
Làm sao một người như vậy có thể tâm thường được?
"Mảnh đất 0211 này cũng không nhúng tay vào chứ?"
Bạch Vạn Sơn hỏi.
"Cẩm Tú từ trên đi xuống, chúng ta từ dưới đi lên."
Giọng Kỷ Tây nhỏ dần: "Vì vậy ta sẽ cho bọn hắn thấy những điều chúng ta muốn bọn hắn thấy.'...
Tô Bình Nam không hề biết có người đang định cướp thức ăn từ trong miệng con hổ Cẩm Tú.
Kỷ Tây nói đúng, sự kiểm soát của tập đoàn Cẩm Tú đối với Côn thành và những nơi khác ở Thiên Nam kém hơn nhiều so với Thiên Đô và ba quận Lâm Hải. Đúng là kẻ hiểu rõ ngươi nhất không phải là ngươi, mà là kẻ thù của ngươi. Hiện tại phần lớn trọng tâm công việc của Tô Bình Nam đều liên quan đến giới kỹ viện cấp cao của Hạ quốc, bởi vì mới hai tiếng đồng hồ trước, nam nhân này vừa gặp lại Nhiếp Bảo Bảo.
Mà lần gặp mặt này cũng mở màn cho Cẩm Tú chính thức bước vào giới kỹ viện Hạ quốc.......
Ấn tượng ban đầu của Nhiếp Bảo Bảo đối với Tô Bình Nam đều liên quan đến giang hồ.
Thần bí, ra tay cực kỳ tàn nhẫn, thuộc hạ giỏi dưới quyền nhiều vô kể.
Đây là đánh giá của rất nhiều người khi nói về Tô Bình Nam, trong ngành của Nhiếp Bảo Bảo, hầu như không có ai nói về tài kinh doanh của Tô Bình Nam, tất cả những lời bàn tán đều liên quan đến sự bá đạo hung hãn của con người này.
Nếu phải bổ sung thêm những bình luận khác, thì Nhiếp Bảo Bảo sẽ thêm từ giàu vào đó, không chỉ giàu, mà còn là rất giàu.
Bao gồm cả lần gặp mặt trước, thứ mà Nhiếp Bảo Bảo cảm nhận được từ Tô Bình Nam chỉ gói gọn trong hai từ.
Mạnh mấ, tự tin.
Dưới vẻ mặt của nam nhân đó, ngươi vĩnh viễn không thể đọc được hắn đang nghĩ gì, mọi lời nói đều phản ánh sự tự tin tuyệt đối của nam nhân này.
Một lãnh đạo rất có trình độ thậm chí có thể được mô tả là xuất sắc.
Đây là đánh giá của Nhiếp Bảo Bảo về Tô Bình Nam cho đến thời điểm hiện tại.
Nhưng lần gặp mặt này, Nhiếp Bảo Bảo cuối cùng cũng thấy được Tô Bình Nam ở một phương diện khác, cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao trên giang hồ có nhiều kẻ máu mặt như vậy mà chỉ có nam nhân này đứng đầu chuỗi thức ăn.