Chương 2719
Chương 2719Chương 2719
"Trả lại cổ phần trong tay cho công ty, thuộc hạ ở Liên thành thì giao cho Liễu ca, các khoản mục ở bến tàu Hắc thành cũng rất rõ ràng."
Tiết Bảo Thoa xuống taxi, cẩn thận cất chiếc nhẫn kia vào túi quần. Nam nhân cảm thấy mình đã thu xếp ổn thỏa mọi chuyện, trên mặt nở nụ cười thoải mái chưa từng có.
Mười hai mét.
Còn mười hai mét nữa là hắn có thể nhìn thấy nữ hài kia, sau đó cùng nhau đi tới chân trời!
Phập!
Khoảnh khắc một hán tử đội mũ lưỡi trai sượt qua người Tiết Bảo Thoa, trường đao trong tay đối phương đã đâm sâu vào bụng hắn!
Mười hai mét, gần trong gang tấc mà biển trời cách biệt.......
dojo ngồi trên tâng hai chụp ảnh sợ ngây người.
Nữ hài dụi mắt không dám tin, đồng thời điên cuông bấm nút chụp theo bản năng!
Không ngờ nàng lại chụp được một vụ mưu sát!
Mưu sát trắng trợnl
Năm phút trước, một nam nhân bước ra từ xe taxi xuất hiện trong ống kính máy ảnh Lycra kỹ thuật số của .Jojo.
Mặc dù .Jojo đã từng thấy đủ kiểu minh tinh Cảng thành, nhưng ngoại hình và khí chất xuất sắc của nam nhân vẫn thu hút ánh mắt nàng.
Chỉ cần liếc mắt một cái là Jojo đã nhận ra nam nhân này chắc chắn không phải người Cảng thành. So với trai đẹp Cảng thành, nam nhân này có thân hình cao lớn và tướng mạo rắn rỏi anh tuấn, rất hợp gu thẩm mỹ của nữ hài.
"Giá mà bạn trai mình đẹp như vậy thì hay biết mấy!"
dojo cử động đôi chân tê rần vì ngồi quá lâu, lẩm bẩm nói.
Nhưng một giây sau, tất cả động tác của nữ hài đều dừng lại.
Bởi vì nàng bất ngờ trông thấy khoảnh khắc mấy hán tử đội mũ lưỡi trai đi ngang qua nam nhân anh tuấn kia, trong tay bọn hắn có thêm một thanh trường đaol
Thậm chí nữ hài còn trông thấy những thanh trường đao này lóe lên ánh sáng lạnh dưới đèn đường phản chiếu.
dojo thề là mình chưa từng thấy người nào phối hợp nhuần nhuyễn như vậy ngoại trừ trong phim. Ba nam nhân xếp thành hình tam giác một trước hai sau vây nam nhân đẹp trai kia vào giữa.
Động tác vung đao của mỗi người đều rất tàn nhân, nhưng cũng rất tự nhiên.
Đây là cảm giác của .Jojo.
"Góc độ này thật tuyệt! Nhưng quá đáng sợi"
dojo toàn thân run rẩy vì sợ hãi nhưng vẫn điên cuồng bấm nút chụp. Nàng không biết vì sao ba mình lại chọn cho mình địa điểm chụp ảnh thích hợp như vậy.
Mỗi nhát đao đều hiện rõ trong ống kính của nữ hài, thậm chí gương mặt của sát thủ và nạn nhân đều rõ nét.
Nam nhân bị ám sát rất hung hãn, dù toàn thân chảy máu hắn vẫn phản kích cực kỳ dữ dội!
Cướp đao!
Nam nhân vung tay đâm vào bụng một trong những kẻ đội mũ lưỡi trai, xoáy thật mạnh rồi mới rút ra. Cùng lúc đó, trường đao của hai người còn lại đồng loạt đâm vào lưng nam nhân! "Thận!"
dojo rùng mình.
Trước khi làm paparazzi, nàng từng làm y tá, cho nên nàng biết hai nhát đao này đâm vào tương đương với tuyên bố tử vongl
Nữ hài trơ mắt nhìn trường đao sáng như tuyết đâm vào cơ thể kia, sau đó máu phun ra ngoài, vẽ ra một đường vòng cung kỳ lạ giữa không trung rồi rơi xuống đất.
Trận chém giết này kết thúc rất nhanh.
Trong tiếng la hét của người đi đường, khi .Jojo run rẩy hít sâu, mấy đao thủ nhanh chóng ngồi lên một chiếc xe van màu trắng gâm rú chạy tới rồi biến mất dạng. ...
"Cuối cùng vẫn không thoát khỏi số mệnh."
Không có phân nộ, không có sợ hãi.
Tiết Bảo Thoa nở nụ cười đắng chát, cảm thấy cơ thể mình càng lúc càng lạnh, sức lực toàn thân cũng cạn kiệt theo máu chảy ra từ miệng vết thương.
Tâm mắt nam nhân đã hơi mơ hồ, hắn lảo đảo dùng chút sức lực cuối cùng ngồi dựa lưng dưới đèn đường mờ tối.
Tỉnh tỉnh tinh.
Âm báo của chiếc điện thoại di động trước ngực vang lên.
"Sao vẫn chưa đến?"
Sau khi Tiết Bảo Thoa dùng hết sức lực cuối cùng ấn nút nghe, giọng nói của Vương Hữu Thành lập tức vang lên rõ ràng.
Nhưng trong cảm giác của Tiết Bảo Thoa, giọng nói của nữ hài lại xa xôi như một thế giới khác.
Nam nhân muốn nói chuyện, song miệng vừa há ra, máu đỏ thẫm chảy òng ọc ra ngoài. Rõ ràng đám đao thủ rất tàn nhẫn. Để đảm bảo Tiết Bảo Thoa nhất định sẽ chết, mỗi nhát đao đều rất hung ác, dẫn đến nội tạng của nam nhân bị thủng lỗ chỗ.
"Anh yêu, ngươi đang ở đâu?"
Bên kia không có âm thanh khiến giọng nói của Vương Hữu Thành trở nên hoảng hốt.
"Xin lỗi..."
Giọng Tiết Bảo Thoa nhỏ như muỗi kêu.
"Ngươi nói gì cơ? Ta đi tìm ngươi, hãy nói cho ta biết ngươi bị làm sao?"
Hiển nhiên nữ hài không nghe thấy giọng nói của nam nhân, nhưng nữ hài cảm giác được gì đó, giọng nói xen lẫn tiếng nức nở.
Không có ai trả lời. ...
Trong mắt Jojo trên tầng hai, nàng nhìn thấy nam nhân kia lấy điện thoại ra rồi cứ thế ngồi ngây ngẩn dưới đèn đường, xung quanh là người qua đường hoảng sợ nhưng thờ ơ, cuối cùng cơ thể hắn từ từ ngã xuống.
Phơi thây ngoài đường.
Cái chết ở ngay trước mắt khiến .Jojo trước đây chưa từng thấy cảnh giết người vô cùng căng thẳng.
Mãi cho đến khi nữ hài lặng lẽ trở về nhà tắm nước nóng, tâm trạng căng thẳng ấy mới giảm bớt đôi chút.
Nàng thay đồ ngủ, uống một lon bia, sau đó bấm điện thoại gọi cho ba mình.
"Bal"
Ngay giây đầu tiên ba vừa bắt máy, .Jojo lập tức hét lên!
"Con ma cờ bạc chết tiệt kia, ngươi muốn hại chết ta hay gì? Ngươi có biết ta đã chụp được cái gì không hả?" "Một lần cuối cùng, sau này cho dù con ma cờ bạc ngươi có bị người ta chém chết trước mặt ta, ta cũng mặc kệ ngươi!"
"Ta sẽ rửa ảnh nhanh thôi, ngươi mang đi xem như chuyện này chưa từng xảy ra. Nếu ngươi vẫn còn nhận đứa con gái này thì tuyệt đối đừng liên lụy đến ta." Khi dojo vẫn đang lải nhải, giọng nói khàn khàn ở đầu bên kia điện thoại khiến nữ hài ngoan ngoãn ngậm miệng.
"Một paparazzi ngồi canh ở khách sạn Shangri-La chờ minh tinh là chuyện rất đỗi bình thường phải không?"
Giọng nói lạnh lùng trong điện thoại vô cùng bình tĩnh và rõ ràng, thậm chí còn phát ra tiếng cười thoải mái: "Không chờ được minh tinh nhưng lại bắt gặp vụ án giết người man rợ, phản ứng bình thường của paparazzi có phải là chụp lại tất cả những gì diễn ra không?"
Tiếng cười của đối phương lọt vào tai .Jojo.