Chương 2722
Chương 2722Chương 2722
"Chỉ một tên Lâm Lập không thể đẩy ngã ta. Chờ sóng gió qua đi, ta sẽ trở lại. Được rồi, đừng nói đến chuyện này nữa."
So với Lý Hiểu Đông, sắc mặt Trương Siêu cũng đỏ gay nhưng dáng vẻ lẫn lời nói vẫn đủ tỉnh táo.
Thậm chí hắn còn võ vai đồ đệ trung thành nhất của mình, ngăn đối phương nói tiếp.
"Sư phụ, ta nhận được một tin tức, ngươi nói xem nó có thể giúp ngươi hay không."
Lý Hiểu Đông bị vỗ vai cũng biết là mình đã nói sai. Sau khi châm một điếu thuốc lá, hắn nói lảng sang chuyện khác một cách tự nhiên.
"Chuyện gì?"
Trương Siêu nhíu mày hỏi.
Tuy hắn nói là sóng gió qua đi mình có thể trở lại, nhưng sự thật là mạng lưới quan hệ mà nữ nhân kia có thể huy động nằm ngoài dự đoán của hắn.
Mặc dù người của Giá Thế Đường đã ra sức bảo vệ hắn, nhưng kết quả đánh cờ của thượng tâng không khiến Trương Siêu hài lòng. Tuy không tiến hành lập án điều tra chuyện hắn tra tấn bức cung lần này, nhưng đột nhiên bị cách chức tạm thời vẫn khiến hắn đánh hơi thấy nguy hiểm.
"Ngươi có biết một vụ án xâm nhập vào nhà cướp của giết người xảy ra vào năm ngoái, gây náo động tỉnh Quảng không? Đại án 927 một nhà ba người bị giết sạch ấy."
Lý Hiểu Đông thấp giọng nói.
"Làm sao, ngươi có manh mối à?" Ánh mắt Trương Siêu sáng ngời.
"Ta có tai mắt gần đây móc nối với mấy con sói Tây Bắc, xuất hàng cho những người này."
Giọng nói của Lý Hiểu Đông nhỏ đến độ gần như không thể nghe thấy: "Hắn nói trong mấy con sói này có đồ trang sức bị mất trộm trong đại án 927, rất có thể là bọn hắn gây án."
Bầu không khí trên bàn rượu có phần yên tĩnh.
Mấy người đang ngồi đây đều là cảnh sát lâu năm, không cần nói rõ lợi ích của việc phá được vụ án lớn.
Nghề cảnh sát khác các ngành nghề chính trị khác, dù sao cũng cần có người làm việc.
Những năm qua Trương Siêu tự tin lăn lộn trong cả hai phe chính tà dựa vào đâu?
Mặc dù chỗ dựa sau lưng hắn có thế lực không nhỏ, nhưng điều khiến mọi người phục hắn là năng lực phá án cực kỳ xuất sắc và chiến tích huy hoàng!
"Đội trưởng Trương, nếu tin tức này của Tiểu Lý đáng tin cậy, thì ngài có thể lập công!" Trình Đại Hải vẫn im lặng ở một bên hưng phấn nói: "Nếu phân tích của Tiểu Lý là đúng, đội trưởng Trương bắt người thành công thì ít nhất cũng nhận được chiến công bậc một, vết nhơ nào cũng biến mất, ngay cả Lâm Lập cũng phải nhắm mắt nhắm mũi nhường lại vị trí hiện tại."
Trình Đại Hải dừng lại giây lát rôi bổ sung một câu: "Công lao chói lọi như vậy, Lâm Lập không lấn át được. Tiểu đội chúng ta nhất định sẽ được xây dựng thành tấm gương, đến lúc đó chỉ cần sếp thao tác, chuyện tra tấn ép cung sẽ được giải quyết triệt để."
Mặc dù tướng mạo của Trình Đại Hải thô kệch, nhưng tâm tư luôn tỉnh tế.
Là thuộc hạ của Trương Siêu, từ lâu bọn hắn đã trói chặt với Trương Siêu. Chuyện Nhiếp Bảo Bảo lần này tuy nhìn có vẻ như được bỏ qua nhẹ nhàng, kết quả xử lý duy nhất cũng chỉ là Trương Siêu bị đình chỉ chức vụ một tháng.
Nhưng sự việc có thật sự đơn giản như vậy không?
Đánh rắm!
Hoạt động chính trị sợ nhất là kết quả lửng lơ.
Hiện tại không truy cứu không có nghĩa là tương lai sẽ không truy cứu. Hồ sơ vụ tra tấn ép cung lần này chỉ bị niêm phong mà thôi, có trời mới biết một ngày nào đó có bị bóc ra hay không. Đến lúc đó, kết quả tuyệt đối không nhẹ nhàng đơn giản như bây giờ.
Nhất định phải quyết triệt đểi
Đây là suy nghĩ chân thật nhất trong lòng Trình Đại Hải.
Trương Siêu hoạt động trong cả hai giới chính tà, dựa vào các thành tích xuất sắc trong quá khứ nên được rất nhiều lão đầu tử bảo vệ, còn có người của Giá Thế Đường ủng hộ.
Nhưng bọn hắn thì sao?
Đừng thấy bây giờ mọi người cùng chung ý kiến, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu mà lầm.
Con người rồi sẽ thay đổi!
Lỡ như tương lai cần có người chịu trách nhiệm cho chuyện này, ai dám đảm bảo Trương Siêu sẽ không bỏ xe giữ tướng?...
Lời nói của Trình Đại Hải đả thông tư duy của mọi người.
Sau khi nghĩ thông suốt cái lợi và cái hại, vẻ mặt ai nấy đều hưng phấn, ngay cả Trương Siêu cũng kích động thấy rõ.
"Ý nghĩ của Đại Hải ca giống hệt ta."
Lý Hiểu Đông tiếp tục đè thấp giọng nói: "Cho nên ta vẫn luôn bảo tên tai mắt kia giữ liên lạc với mấy con sói Tây Bắc, yêu cầu hắn nghe ngóng nơi dừng chân của mấy tên kia. Nhưng mấy tên kia đều là dân liều mạng, nếu chỉ dựa vào tổ chúng ta làm việc thì e là sẽ có nguy hiểm."
"Thủ pháp gây án của vụ án 927 có điểm giống vụ án 116 năm ngoái và vụ án 311 năm nay."
Bắt đầu thảo luận về vụ án, Trương Siêu bộc lộ năng lực nghiệp vụ chuyên môn rất mạnh: "Đều là xâm nhập vào nhà cướp của, đều là không giữ lại người sống."
"Trong vụ án 116, nam chủ nhân chống cự, trúng sáu nhát dao. Dấu vết để lại trong quá trình phản kháng cho thấy nạn nhân chủ động tấn công. Tuy không thắng nhưng một nam nhân nhát gan lại có can đảm chống cự, chứng tỏ mấy người này không đủ sức uy hiếp."
"Vụ án 311 cũng vậy, sau khi thấy vợ bị giết, nam chủ nhân đột nhiên về nhà vì có việc đột xuất đã nổi giận tấn công. Phân tích dựa theo vết máu để lại tại hiện trường, hẳn là có hung thủ bị thương. Mà trong tình huống này, mấy tên hung thủ vẫn không sử dụng súng."
Trương Siêu đưa ra phán đoán của mình.
"Từ thủ pháp giết người có thể thấy mấy tên này hung ác cay độc. Nhưng phân tích từ hành vi phản kháng, ta có thể đưa ra hai kết luận."
Nam nhân duỗi hai ngón tay.
"Thứ nhất, bọn hắn không có súng."
"Thứ hai, thân hình của bọn hắn không quá cao to hung dữ, không tập luyện đánh đấm, chỉ là dân liều mạng tàn nhẫn mà thôi, không khó đối phó."
ebookshop.vn