Chương 2759:
Chương 2759:Chương 2759:
"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
Sắc mặt Vương Kiến Xuân tái nhợt, giọng nói run rẩy.
"Kết bạn mà thôi, ta muốn ngươi giúp ta một việc."
Hán tử đặt một bản tài liệu trước mặt Vương Kiến Xuân, sau đó tiện tay đưa một tờ một trăm tệ cho nhân viên phục vụ nghe thấy động tĩnh nên đi tới, rồi mới nói tiếp: "Giúp ta đưa bản tài liệu này cho chủ tịch Tây Môn."
"Được."
Vương Kiến Xuân thở hổn hển, cố gắng dẹp yên tâm trạng căng thẳng.
"Ngươi giúp ta, tất nhiên ta phải trả thù lao."
Thấy Vương Kiến Xuân đã nhận tài liệu, nam nhân dúi một chiếc phong bì dày vào túi áo của hắn.
"Bên trong có danh thiếp của ta, hơn nữa số tiên này có thể giúp tình nhân của ngươi, hình như gần đây nàng gặp chút rắc rối."
Hán tử cúi xuống lau sạch đôi giày da của mình, sau đó vẫy tay với Vương Kiến Xuân, xoay người đi ra khỏi quán cà phê, biến mất trong đám đông.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, cuối cùng thư ký Vương đã hoàn hồn, sờ vào túi áo của mình.
Trong phong bì có một xấp tiền Hạ quốc dày cộp cùng với một tấm danh thiếp.
"Trang Tử Cường, Long Đằng Tứ Hải."
Vương Kiến Xuân mờ mịt, không biết hán tử này muốn làm gì, cũng không biết trong tài liệu đưa cho Tây Môn viết gì.
Nhưng hắn biết một điều. Mình đã vô tình bước vào ván cờ, một ván cờ rất cao cấp và cũng vô cùng nguy hiểm.
"Chắc là mình có giá trị lợi dụng nhất định, đây chưa chắc là chuyện xấu."
Vương Kiến Xuân vừa nhìn chằm chằm xấp tiền kia vừa lẩm bẩm.
Trong lòng nam nhân đã làm thư ký gần hai mươi năm này bỗng trào dâng một cảm giác mãnh liệt mách bảo hắn rằng rất có thể đây là một cơ hội, cơ hội cuối cùng giúp cuộc đời hắn xoay chuyển!...
Một tiếng sau, hai bản tài liệu trong tay thư ký Vương đã đặt trên bàn trong phòng làm việc của Tây Môn ở đảo Thái Dương.
Thường ngày Tây Môn không bộc lộ cảm xúc ra mặt, nhưng lúc này nét mặt hắn vô cùng phức tạp.
Gần nửa tiếng rồi, ánh mắt Tây Môn không rời khỏi hai bản tài liệu, như thể tài liệu sẽ đột nhiên nở hoa.
Bản tài liệu thứ nhất liên quan đến Uông công tử đã bị Tây Môn ném sang một bên.
Hiện tại toàn bộ tâm tư của hắn đều đặt trên bản tài liệu thứ hai có nguồn gốc thần bí.
Người giao tài liệu cho hắn là đàn em của hắn, nhưng người gửi tới là thư ký thân cận của ông chủ Diêm.
Tây Môn đã hỏi rõ quá trình sự việc xảy ra.
Tại địa điểm mình hẹn gặp, một kẻ lạ mặt tìm tới thư ký Vương, để lại một bản tài liệu nhờ giao cho mình, sau đó rời đi. Vì sao phải giao đến tay mình bằng con đường kỳ lạ như vậy? Mục đích gửi tài liệu là gì?
Đối phương không đề cập đến.
Hiển nhiên đối phương muốn tung hỏa mù với mình. "Tập đoàn Cẩm Tú."
Tây Môn rất ít khi hút thuốc. Hắn châm một điếu thuốc lá, phả ra từng vòng khói, sau đó gắn ra bốn chữ này từ kế răng.
Hắn đã đọc bản tài liệu kỳ lạ này.
Từ đầu tư chứng khoán đến tình hình tài vụ của địa bàn ở Thượng Hải, thậm chí cả quá trình cụ thể khai phá đảo Thái Dương, tất cả đều nằm trên tài liệu. Có thể nói ngoại trừ bản thân Tây Môn, bên cạnh hắn không có bất kỳ ai có thể nắm giữ tài liệu về tài vụ chi tiết như vậy.
Điều khiến Tây Môn rợn tóc gáy là ngay cả bản thân hắn muốn xử lý rõ ràng dữ liệu khổng lồ như vậy cũng không thể hoàn thành trong ngày một ngày hai.
Nói cách khác, đối phương đã điều tra triệt để tình hình kinh tế của hắn , cũng biết làm như vậy sẽ khiến việc làm ăn của hắn hoàn toàn đổ vỡ. Mặc dù tất cả chỉ là tài liệu lạnh băng, đối phương không để lại bất kỳ câu nói nào, nhưng chỉ với mấy đường được tô bằng bút đỏ trên dữ liệu cũng thể hiện rõ ý đe dọa trên giấy.
Bởi vì Tây Môn biết mấy con số bị đánh dấu đỏ trùng hợp là điểm then chốt trong việc kinh doanh của hắn!
Một khi mấy điểm then chốt này xảy ra vấn đề thì hậu quả khó lường.
Mặc dù Tây Môn không thích xã giao, nhưng lăn lộn ở Thượng Hải nhiều năm như vậy, hắn tự cho rằng mình đã tạo dựng hình ảnh, thể diện và danh tiếng đến cực hạn. Tuy rằng có lúc sơ sót đắc tội người khác, nhưng những kẻ địch đó không một ai có thủ đoạn và thực lực đưa ra một bản tài liệu như thế này.
Không nói những cái khác, chỉ xét đến hành vi tìm thư ký Vương, những khó khăn và nhân lực vật lực cần dùng tuyệt đối không phải chuyện một kẻ tâm thường có thể làm được.
Do đó, đáp án rất sống động.
Người từng có mâu thuẫn với mình, mà lại có năng lực thông thiên như vậy chỉ có thể là Tiểu Hồng Bào Thiên Nam - Tô Bình Nam.
Tây Môn hiểu ẩn ý của Tiểu Hồng Bào, người mà hắn chưa gặp một lần.
Hiển nhiên đối phương biết hắn không muốn đứng trước mũi giáo, cho nên cũng đưa ra một đáp án mờ mịt.
"Ngươi lùi một bước này, ta sẽ không đuổi cùng giết tận."...
"A Thúc, trước hết đừng động vào khoản tiền kia của Liễu Tiên Khai. Hiện tại toàn bộ tài chính đã bị đóng băng, một khi động đến số tiền này, việc làm ăn của chúng ta sẽ cực kỳ nguy hiểm."
Tây Môn dùng ngón tay kẹp điếu thuốc, khi thuốc cháy đến đầu lọc, rốt cuộc hắn cũng đưa ra quyết định. Hắn bấm số điện thoại của giám đốc tài chính mà hắn tin tưởng nhất.
Giang hồ vĩnh viễn không chỉ là các cuộc xung đột bạo lực và máu tanh giết chóc.
Hiện tại Tô Bình Nam tiện tay vẽ ra hai đường là có thể ép một trong số tứ đại mỹ nhân của Giá Thế Đường là Tu Hoa phải nuốt xuống mọi sỉ nhục từ hắn.
Đây cũng là giang hồi!