Chương 2800
Chương 2800Chương 2800
"Dự án này có lợi nhuận quá lớn, có phải ai đó nảy sinh ý đồ không?"
Tô Bình Nam không so đo với dáng vẻ sợ hãi của đối phương. Từ sau khi giao hết công việc cho Tô Định Bắc, hắn hiếm khi xuất hiện trước mặt cán bộ tầng trung, dần dà hình tượng của hắn có vẻ thần bí, cộng thêm đủ loại tin đồn hỗn tạp, dẫn đến không có mấy cán bộ tầng trung của tập đoàn Cẩm Tú vẫn giữ được bình tĩnh trước mặt hắn.
"Chắc là không có."
Người phụ trách họ Trần trả lời: "Ta đã điều tra nhưng không phát hiện ra vấn đề, chỉ là trùng hợp thôi."
""
Tô Bình Nam gật đầu, mắt nhìn thẳng vào đối phương cứ như trên mặt giám đốc Trần mọc ra một bông hoa.
Trước đây giám đốc Trần rất thích đọc sách.
Hắn đã quên tên sách rồi, nhưng vẫn nhớ rõ một câu trong sách.
"Khi hắn nhìn ta, cả người ta bỗng lạnh run, giống như bị thú dữ theo dõi, hai chân bất giác run lẩy bẩy. Hơn nữa ta có ảo giác dường như một giây sau hắn sẽ nhào lên như báo săn, xé nát ta.'
Hiện tại cảm giác người đứng đầu tập đoàn Tô Bình Nam nhìn hắn giống hệt miêu tả trong sách.
Hắn thấy đôi mắt Tô Bình Nam giống như kền kền phát hiện ra thịt thối, cái nhìn đăm đăm như có thể nhìn thấu nội tâm của hắn. Vào lúc hắn sắp sụp đổ, Tô Bình Nam lên tiếng...
"Ngươi làm việc cẩn thận, không tham công làm liều, đề nghị hợp tác cùng có lợi cũng không nhận lợi ích từ người khác. Ta biết hết những chuyện này." Tô Bình Nam ra hiệu cho Ôn Uyển bên cạnh rót một tách trà xanh cho đối phương rồi mới nói tiếp: "Ở Côn thành ngươi tham dự ba mươi mốt bữa tiệc, cho dù tỉnh thần không còn tỉnh táo thì miệng vẫn kín, đây là ưu điểm."
Ngay lúc giám đốc Trần tưởng rằng mình có thể thở dài nhẹ nhõm, giọng điệu của Tô Bình Nam bỗng trở nên sắc bén.
"Ngươi rất háo sắc, hơn nữa hộp đêm ở Côn thành không tệ, cho nên ngươi chơi tới bến. Mặc dù ngươi đã tiến hành điều tra, nhưng chỉ ghé thăm một số nhân vật theo quy trình của công ty mà thôi."
Giọng nói bình tĩnh của Tô Bình Nam tựa như tiếng sấm dội bên tai giám đốc Trần: "Điểm này ngươi làm rất tệ, bởi vì ngươi cho rằng bốn chữ tập đoàn Cẩm Tú đủ để giải quyết mọi vấn đề ở Thiên Nam. Có muốn xem tập tài liệu này không?"
Nói rồi nam nhân ném một tập tài liệu đến trước mặt giám đốc Trần đang bưng tách trà xanh, đứng cũng không được mà ngồi cũng không xong.
Tài liệu rơi tứ tung dưới chân giám đốc Trần.
"Người tố cáo vấn đề bảo vệ môi trường tên là Tống Tường Quân. Theo quỹ đạo cuộc sống mấy năm trước của hắn, hẳn là hiện tại hắn đang bảo vệ lũ nhạn chết tiệt ở hô Thanh Hải, chứ không phải dẫn theo lũ điên đi giơ biển kháng nghị trên mảnh đất mà chúng ta thu mua, lại càng không có tâm trạng viết thư gửi tới chuyên gia bảo vệ động vật ở Thịnh Kinh!"
"Ta thuê ngươi, ngươi phải làm việc mang đến lợi ích cho tập đoàn Cẩm Tú."
Tô Bình Nam xua tay: "Bởi vì ngươi không gian dối, kín miệng, cũng có chút công lao, cho nên lần này ta bỏ qua chuyện cũ. Nhưng nếu có lần sau thì ngươi cút khỏi Cẩm Tú cho ta."
Giám đốc Trân còn chưa đặt tách trà trong tay xuống đã run rẩy quỳ xuống.
Hắn là người Thiên Đô bản địa, tất nhiên đủ hiểu Tô Bình Nam.
Tuy Tô Bình Nam không nổi giận, nhưng những tin đồn hiện ra trong đầu cũng đủ dọa hắn sợ vỡ mật.
"Trên đời này không có sự trùng hợp, ta muốn biết người tên Tống Tường Quân kia rốt cuộc lấy được tin tức từ đâu. Bắt tay điều tra từ mọi chỉ tiết, ta muốn biết toàn bộ thông tin về hắn!"
"Ngươi phải giải quyết xong tất cả trong vòng ba ngày!"
Từ đầu đến cuối Tô Bình Nam không nổi giận, nhưng sau khi giám đốc Trần đã sợ mất mật rời đi, bầu không khí trong văn phòng vẫn cực kỳ áp lực.
Ôn Uyển rón rén đi ra ngoài, ngay cả Văn Tiểu Địch phụ trách báo cáo công việc cũng không còn sự năng động thường ngày, chỉ nhanh chóng báo cáo xong rồi ra khỏi văn phòng.
Giống như thường ngày, trong văn phòng rộng lớn chỉ còn lại một mình Tô Bình Nam.
Sếp lớn khó làm.
Tô Bình Nam châm xì gà, đi tới trước cửa sổ sát sàn lớn, khung cảnh Thiên Đô bên dưới vẫn cực kỳ huyên náo.
Thật ra từ đầu đến cuối Tô Bình Nam toàn diễn kịch.
Thậm chí ngay cả việc gặp giám đốc Trần cũng là vì trong tài liệu tổng hợp được gửi đến hôm nay, biểu hiện trong công việc của vị cán bộ tầng trung này bị Tô Định Bắc khoanh tròn bằng bút đỏ mà thôi.
Ký hiệu này tượng trưng cho người cần cảnh cáo.
Hiện nay tập đoàn Cẩm Tú đã giống như một đế quốc.
Mà trong đế quốc của mình, Tô Bình Nam chỉ cần làm một việc duy nhất.
Giữ quyền uy của mình.
Thần bí, ít lộ diện là một biện pháp. Mà thỉnh thoảng nổi giận để thể hiện mình đang khống chế tất cả cũng là một biện pháp. Chỉ có điều hiện giờ Tô Bình Nam không biết rằng trong tương lai không xa, nhờ hành động này mà hắn sẽ phát hiện hóa ra có kẻ mưu đồ khiêu chiến tập đoàn Cẩm Tú. ...
Đây là lần đầu tiên Lâm Hiếu Sơn đến Thiên Đô. Mặc dù câu nói Nam có Thiên Đô, Bắc có Thẩm thành đã tồn tại rất nhiều năm, nhưng nhiều năm trước nền kinh tế trì trệ và tài nguyên khoáng sản nghèo nàn của Thiên Đô dẫn đến nơi này không có sức hấp dẫn lớn đối với dân giang hô.
Thế lực bản địa cùng hung cực ác, tất nhiên người vùng khác không muốn xông vào đánh nhau vỡ đầu chảy máu.
Nhưng những năm qua, Thiên Đô được kiến thiết khá tốt.
Bất kể là xanh hoá hay là hiện đại hóa đều áp đảo Thẩm thành, điều này làm cho Lâm Hiếu Sơn ít nhiều gì cũng hơi bất ngờ.
Vốn dĩ trong nhận thức của hắn, Thiên Nam có thể sinh ra nhân vật như Tiểu Hồng Bào chắc hẳn là một nơi tài nguyên tập trung cao độ và trị an hỗn loạn.
Nhưng từ mức độ bình yên và phồn hoa ở nhà ga có thể thấy phán đoán của hắn không chính xác.