Tiếng gõ bàn dừng lại.
Tô Bình Nam phục hồi tinh thần nhìn nữ tử hẹn hò ngày đầu tiên, gương mặt giống như điêu khắc của nam nhân lộ ra một nụ cười làm cho Ninh Khả mê say nhất.
Nụ cười đầy kiêu hãnh và độc tài.
Tô Bình Nam đã đưa ra quyết định. Không ai có thể ngăn cản con đường phía trước của Cẩm Tú.
"Aston!”
…
Tình hình của Don Victor Corleone thực sự không tốt, theo lời bác sĩ thì hắn có thể tỉnh dậy là một phép lạ trong lịch sử y học.
Sau khi hắn tỉnh nửa tiếng, Michael và Sonny cùng nhau đến bệnh viện.
Hai anh em đã từng thân thiết giờ lạnh lùng nhìn nhau, sau đó dời mắt, cũng không nói gì cả.
Giáo phụ coi trọng sự đoàn kết của gia tộc, cả hai đều hiểu rằng tình hình hiện tại giữa hai người không thích hợp để tiết lộ trước mặt giáo phụ.
Toàn bộ gia tộc Corleone đã nhận được tin tức giáo phụ bình an. Nếu giáo phụ bình yên vô sự, như vậy bất kỳ sự thỏa hiệp nào của cả gia tộc cũng không được tính, kẻ chủ mưu sau màn cũng thu tay và lựa chọn duy nhất là duy trì danh dự của gia tộc.
Don Victor Corleone dựa vào tấm chăn nhung, sắc mặt tái nhợt, tuy vẻ mặt mệt mỏi nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời: "Sonny, ngươi ra ngoài trước đi, ta muốn nói chuyện với Michael.”
Mặc dù giọng của giáo phụ yếu ớt nhưng lại rất chân thật đáng tin.
Sonny dậm chân do dự vài phút, cuối cùng vẫn không dám vi phạm mệnh lệnh của ba mình.
"Ta sắp trở về trong vòng tay của Chúa rồi, Michael.”
Câu đầu tiên của giáo phụ đã làm cho Michael Corleone khiếp sợ ngẩng đầu lên.
“Ta vẫn luôn thích ngươi nhất, cho nên ta muốn ngươi kế thừa gia tộc Corleone.”
Giáo phụ nhìn Michael với đôi mắt đầy sát khí: “Sonny sẽ không phục nhưng hắn không thích hợp để duy trì gia tộc. Vì vậy, ta đã vì gia tộc Corleone mà loại bỏ một đứa con trai.”
Lời nói của một thế hệ kiêu hùng vào giờ phút cuối cùng vẫn máu lạnh tàn nhẫn đến cùng cực.
...
Michael Corleone bước ra khỏi phòng bệnh với vẻ mặt phức tạp, lời nói của giáo phụ khiến hắn vô cùng sốc: "Hãy nhớ rằng gia tộc Corleone của chúng ta sẽ không bao giờ làm con rối cho bất kỳ nhân vật lớn nào.”
Sắc mặc giáo phụ tiều tụy, nói với Michael lý do của mình : “Sonny nóng nảy, vội vàng, nhưng ta nghĩ rằng hắn là một đứa trẻ ngoan ngoãn, ta đã tin tưởng hắn, nghĩ rằng hắn ngày càng trưởng thành, nhưng chuyện này hắn làm ta thất vọng nặng nề.”
"Sonny chính là nguyên nhân dẫn đến việc ta gặp chuyện không may.”
Trong ánh mắt của giáo phụ hiện lên vẻ tức giận: "Hắn đã phơi bày sự mất đoàn kết của gia tộc trước mặt người ngoài, ta nghi ngờ hắn đã bị mê hoặc và bị một nhân vật lớn ẩn trong bóng tối thao túng, vì vậy gia tộc không thể để lại cho hắn.”
Lão Corleone một hơi nói nhiều như vậy khiến khuôn mặt nhợt nhạt hơn: “Nhưng hắn là người Sicilia và là anh trai ruột của ngươi, vì vậy ta sẽ cho hắn một thử nghiệm.”
Khi giáo phụ tỉnh lại, các mối quan hệ phức tạp như mạng nhện trong thế giới khác của New York đã bắt đầu hoạt động, phút chốc đã kích hoạt dòng chảy ngầm.
…
"Hãy cẩn thận, xong việc nhớ gọi cho ta.”
Trong phòng tổng thống của khách sạn Biden, Ninh Khả chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng lộ ra vóc dáng hoàn hảo của nữ tử, nàng dịu dàng cẩn thận giúp nam nhân của mình sửa sang lại quần áo.
"Yên tâm đi.”
Tô Bình Nam thần thái rạng rỡ.
"Ta sẽ để lại một người giúp ngươi giải quyết những chuyện vặt vãnh, rất nhiều chuyện đừng từ chối.”
"Vâng.”
Vẻ mặt Ninh Khả dịu dàng quyến rũ.
Lúc này đây nữ tử không hề biết rằng từ giây phút mình gật đầu, cuộc sống của nàng sẽ thay đổi hoàn toàn.
Tô Bình Nam ôm lấy thân hình mềm mại ngọt ngào, xoay người sải bước rời đi. Hắn phải lập tức quay về New York. Hình như sau khi lão Corleone tỉnh lại thân thể hơi không ổn, Michael Corleone rất lo lắng, thông qua Aston Dell hẹn gặp hắn hai lần. Đối với một người lòng mang sơn hà như Tô Bình Nam mà nói, nhuyễn ngọc ôn hương cũng chỉ là điểm nhấn trong cảnh đẹp cuộc đời hắn mà thôi, hắn vĩnh viễn sẽ không vì đó mà dừng bước.
Ninh Khả đứng lặng lẽ trước cửa sổ, đôi má xinh đẹp bừng lên ánh sáng hạnh phúc.
Nàng lưu luyến nhìn theo Tô Bình Nam cho đến khi nam nhân được mấy người vệ sĩ vây quanh, leo lên chiếc xe Dodge màu đen biến mất khỏi tầm mắt mới lưu luyến thu lại ánh mắt.
Đến cuối cùng Tô Bình Nam cũng không trả lời câu hỏi của Ninh Khả, nhưng Ninh Khả biết bộ dạng nam nhân khi nghe điện thoại trong nháy mắt đó mới thật sự là nam nhân của mình.
"Nhưng ta cứ thích đấy.”
Nữ tử lẩm bẩm: “Ngay cả khi yêu sai ta cũng không hối tiếc.”
…
Chiếc xe việt dã Dodge màu đen chạy băng băng trên con đường quốc lộ từ California đến New York, trong xe rất yên tĩnh.
Sau hai mươi phút lái xe, điện thoại của Tô Bình Nam bắt đầu bận rộn.
"Lão Corleone đã trao tài nguyên của gia tộc cho Michael, chỉ trong một buổi sáng hắn đã đến thăm bốn nhân vật thượng viện và hai thẩm phán, người của chúng ta cũng không bị bài xích nhưng có những gương mặt mới của Sicilia gia nhập.”
Mọi điều về động thái của Michael Corleone liên tục được báo cáo tới Tô Bình Nam, thuận tiện cho hắn đưa ra phán đoán đầu tiên.
Đỗ Cửu ngồi ở ghế phụ, khuôn mặt trầm ổn cương nghị, ngay cả hít thở cũng cực kỳ cẩn thận, hắn sợ ảnh hưởng đến phán đoán của Tô Bình Nam.
"Tại sao lại vội vàng như vậy? Don Corleone đã tỉnh lại thì tại sao Michael lại vội vàng như vậy?”
Ánh mắt trầm ổn của Tô Bình Nam càng ngày càng sáng: “Trừ phi lão Corleone đang hồi quang phản chiếu, cho nên Michael Corleone phải làm mọi thứ trong thời gian ngắn nhất có thể.”
Không ai có thể biết tình hình cụ thể về tình trạng sức khỏe của Don Corleone ngoại trừ những người gần gũi hắn nhất. Nhưng trực giác của Tô Bình Nam mách bảo rằng Michael Corleone vội vàng như vậy chứng tỏ giáo phụ không còn nhiều thời gian nữa.
Tô Bình Nam nghĩ thông suốt búng tay một cái, Đỗ Cửu lập tức đưa xì gà đã cắt xong cho hắn.
Tô Bình Nam châm điếu xì gà, thả lỏng thắt lưng tựa vào lưng ghế sau, thoải mái phả ra một làn khói xanh rồi chậm rãi nói: "Ván bài đã tiến hành đến bước cuối cùng, thời gian phân thắng bại sẽ không còn lâu, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta.”