Cuối cùng Tô Bình Nam cũng hiểu được cái gì gọi là trăm sự quấn thân, hội nghị sắp xếp Tiểu Linh Thông (*) vừa mới kết thúc, ông chủ Ngưu đã chờ ở cửa từ sớm, tập đoàn Cẩm Tú cần ra mặt liên hệ ngân hàng để vay tiền, một loạt chuyện này làm hắn bận rộn đến lúc lên máy bay.
(*)Tiểu Linh Thông (tiếng Anh là PHS Personal Handy-phone System) là thương hiệu của một mạng di động hệ thống hoạt động ở dải tần 1880–1930 MHz, được sử dụng chủ yếu ở Nhật Bản, Trung Quốc, Đài Loan và một số quốc gia và khu vực châu Á khác.
Bây giờ vòng quay vốn của Tấn Châu đang thắt chặt, ông chủ Ngưu không lấy ra được nhiều tiền như vậy, cửa hàng của tập đoàn Cẩm Tú quá lớn, tiền trên sổ sách cũng không đủ dùng. Muốn trực tiếp đi vào xí nghiệp than Tuyền Thủy, bất kể điều kiện có cường điệu ra sao, Tô Bình Nam cũng biết không thể thiếu tiền bạc được.
Tô Bình Nam gọi điện thoại cho hai chủ ngân hàng lớn, khách sáo tán gẫu vài câu rồi quăng cho chưởng quỹ, chuyện tiếp theo tự nhiên có cấp dưới và ông chủ Ngưu làm.
Tô Bình Nam mang theo đoàn người chậm rãi lên máy bay, nhưng hắn lại không biết trong lúc vô tình hai cuộc điện thoại của hắn đã dẫn đến phản ứng cực lớn của giới thương mại Thiên Nam.
Ở Hạ quốc, người có thể ngồi vào vị trí chủ tịch ngân hàng có năng lực làm tài chính cao hay thấp không bàn tới, nhưng mỗi người đều là nhân vật khôn khéo mẫn tiệp, có thể nói là đã thành tinh.
Nhận điện thoại của Tô Bình Nam xong, hai ngân hàng lớn ở Thiên Nam lòng tỏ như gương.
Tô Bình Nam là ai?
Có thể đáng để hắn gọi điện thoại tới bám vào quan hệ nói chuyện khách sáo như vậy chứng tỏ số tiền đối phương cần tuyệt đối không phải là một con số nhỏ.
Nhưng nghĩ lại, hai ngân hàng cũng hơi sợ hãi. Ngay cả Tô Bình Nam cũng phải vận dụng tài lực lớn như vậy thì đây nhất định là muốn đầu tư vào một dự án cực kỳ lớn, vậy dự án này có cái gì mà khiến hắn phải huy động số tiền lớn như vậy?
Rất nhiều người cho rằng mình không đủ sức để tham gia hoàn toàn vào dự án đó, nhưng kiếm chút tiền râu ria chắc là cũng được. Trong lúc nhất thời những kẻ tự cho là có chút mặt mũi có thể nói mấy câu trước mặt Cẩm Tú đều bắt đầu hỏi thăm chung quanh về quyết định mới nhất của Tô Bình Nam tập đoàn Cẩm Tú.
...
Tô Bình Nam còn ở trên máy bay nhưng đại công tử Nobel còn chưa phong lưu đủ ở Tinh Điều quốc đã đóng gói xong hành lý định chạy về Cảng thành.
Nữ tử tóc vàng gì đó, em gái nóng bỏng Bohemian gì đó Nobel không còn hứng thú nữa, bây giờ hắn chỉ có một ý nghĩ. Cách lão đại của mình càng xa càng tốt.
Từ khi bị yêu nghiệt kia chỉnh đốn một trận, hắn liền vội vàng làm mai, sau khi phục hồi tinh thần, ngay lập tức Nobel hiểu được mình đã gây họa rồi. Hắn biết nếu như một khi lão đại biết chuyện này, tuyệt đối sẽ không tha cho hắn, kết cục nhất định rất là thảm.
Trước đó, trong lòng Nobel còn tồn tại một chút may mắn, hắn hy vọng yêu nghiệt kia sẽ không coi là thật, dù sao các điều kiện của Tô Bình tuy rất tốt nhưng không phù hợp với lợi ích của Lâm gia.
Lâm gia yêu cầu ở rể, đứa bé sinh ra phải mang họ Lâm.
Vậy mà mình lại bảo lão đại tới nhà người ta ở rể? Nghĩ tới đây Nobel chịu không nổi rùng mình một cái.
”Lúc đó nhất định là mình bị điên rồi.”
Nobel lẩm bẩm, động tác sửa sang lại quần áo bất giác lại tăng nhanh thêm một chút.
Mấy ngày đầu sau khi Nobel nói bậy bạ, quả thật tiến trình sự việc giống như phân tích của Nobel, Lâm gia và Lâm Thiên Chân không có động tĩnh gì, Nobel lại triệt để an phận vài ngày, Lâm gia vẫn không có một chút động tĩnh, cuối cùng hắn hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, xem ra phân tích của mình không sai.
Tô Bình Nam có thân phận địa vị tiền bạc như vậy không phải là đối tượng thích hợp để Lâm gia lựa chọn. Kết quả trong khi hắn yên lòng chuẩn bị cuồng hoan ở một quán bar cực kỳ nổi tiếng ở Manhattan thì mấy tên đại hán vạm vỡ xung quanh Lâm Thiên Chân xuất hiện trước mặt hắn, Nobel lập tức cực kỳ sửng sốt...
”Lão đại của ngươi rất lợi hại.”
Lâm Thiên Chân đã tìm hiều được một số chi tiết của tập đoàn Cẩm Tú, vẻ mặt nàng kiêu ngạo: “Rất xứng đôi với ta.”
Lúc đó đầu óc Nobel biến thành một đống bột nhão.
…
”Được chưa anh yêu?”
Có một nữ tử Tinh Điều quốc tóc vàng óng mượt và dáng người kiêu hãnh mỉm cười với Nobel đang luống cuống tay chân nhưng không hiệu quả: "Ta rất nóng lòng muốn đến phương Đông huyền bí để đi mua sắm du lịch đấy."
”Được rồi.”
Đại công tử Nonel phong lưu không giảm, đau đầu phiền lòng đồng thời vung tiền mà mang về một người mẫu hạng ba trong tay.
Hắn vừa lung tung đáp ứng vừa mở cửa phòng: “Xe đã chờ ở phía dưới, tin ta đi, ngươi sẽ yêu..."
Lời nói của Nobel đột nhiên dừng lại, cả người sững sờ ở cửa, sắc mặt hơi tái nhợt: ”Có chuyện gì vậy?”
Nữ tử Tinh Điều quốc phía sau Nobel tò mò nhìn lại, ngay lập tức nhìn thấy một nữ nhân mang thần vận phương Đông nở nụ cười như có như không đứng ở cửa phòng, phía sau còn có mấy người châu Á sắc mặt rất hung ác.
”Ngươi trốn rất bí mật, đáng tiếc là ta đã tìm được.”
Câu tiếp theo của Lâm Thiên Chân trực tiếp làm cho trái tim Nobel chìm xuống đáy cốc: “Nghe nói chiều nay lão đại ngươi sẽ đến đây? Là cấp dưới mà ngươi không đi đón thì không ổn, đúng không?”
Tin tức này đến rất ngẫu nhiên, gần đây Lâm gia và gia tộc Corleone có qua lại bàn chuyện làm ăn, kết quả lại tạm thời thay đổi thời gian, Lâm gia sợ có vấn đề gì khác, kết quả vừa hỏi thăm thì biết người mà Nobel khoa trương đến thiên hạ hiếm thấy sắp tới Tinh Điều quốc? Quá kinh ngạc, Lâm Thiên Chân lập tức phát động quan hệ tìm được Nobel đang định chạy trốn.
Nhìn Nobel nói không nên lời, Lâm Thiên Chân cười vui vẻ: “Vậy ta là bạn tốt nhất của ngươi, ta đi cùng ngươi cũng không có gì quá đáng phải không?”
Nobel vẫn không nói gì, có điều hắn bỗng nhiên muốn chết.