Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 727 - Chương 727: Bạo Lực Là Thủ Đoạn, Không Phải Mục Đích

Chương 727: Bạo lực là thủ đoạn, không phải mục đích Chương 727: Bạo lực là thủ đoạn, không phải mục đích

Khi Gaye đang vô kế khả thi, hắn ngạc nhiên phát hiện luật sư của đối phương thường xuyên tiếp xúc với một số đại lý bất động sản nổi tiếng.

Muốn mua nhà?

Mua nhà chắc chắn sẽ đi xem nhà, đó là lẽ thường cơ bản, đặc biệt nhà giàu lại càng phải có những yêu cầu cực kỳ khắt khe về sinh hoạt. Đây chính là cơ hội để tấn công.

Gaye quyết định điên cuồng một lần. Nghĩ đến hậu quả dẫn phát khi thực hiện một cảnh tượng hoành tráng, hắn càng thêm sợ hãi ánh mắt thâm độc khi Hắc Quả Phụ nhìn hắn. Hắn có thể thoát khỏi Tinh Điều quốc, nhưng lại trốn không thoát tình nhân Guzman tin tưởng nhất.

Thời gian trôi qua, bao điều vô tình đã thay đổi. Mèo Già đã chết.

Khi các ban ngành liên quan tìm thấy hắn, tim của hắn đã ngừng đập. Cái xác bị mất nửa đầu khiến hắn trông hơi kinh hãi, nhưng vẫn có thể từ hình xăm mà nhận ra hắn là ai.

Một nhân viên điều tra đã mở bàn tay mà hắn nắm chặt đến chết, trong đó có một số tiền có thể nói là lớn đối với cái khu quảng trường này.

Ba trăm đô la cũng là tài sản duy nhất mà hắn để lại.

Tất nhiên, cuộc sống nhạt nhòa của hắn chỉ để lại cho cõi đời này vài đứa con và một người vợ sắp bị cuộc sống vùi dập. Hoàn cảnh này không gây ra bất kỳ sự biến động nào về mặt tình cảm cho những người còn lại trong quảng trường. Thậm chí không có một người bạn nào khi còn sống đến thăm gia đình nghèo rớt mùng tơi của hắn.

Cái việc không có ai đến cũng cho thấy thực trạng xã hội đẫm máu hiện ra trước mặt một số đứa trẻ hiểu chuyện.

Ngoại trừ AZ.

Sau khi đưa đến hai trăm đô la, hắn cũng không an ủi vợ của Mèo Già đang khóc thút thít, chỉ thở dài bước đến trước đứa con trai của hắn.

Đưa tay sờ mái tóc xoăn của đứa nhóc đã cao tới vai, hắn nói: “Nghe nói ngươi chơi bóng rổ rất tốt, ta có quan hệ không tệ với huấn luyện viên cấp ba, nếu ngươi có lòng tin, đây là cơ hội để thay đổi số phận của ngươi.”

Cấp cứu không cứu được cái nghèo. Một đứa trẻ ở độ tuổi này có thể được mọi người biết đến trong khu ổ chuột, AZ không muốn lãng phí tài năng thiên phú đó.

“Cảm ơn, ta sẽ nói khi cần.”

Allen Iverson sốt sắng gật đầu nhận lấy thông tin liên lạc của nam nhân duy nhất đến nhà bày tỏ lòng tốt sau khi ba của hắn qua đời. Ngay lập tức, ánh mắt hắn dán chặt vào những kẻ đang cười khúc khích ở một góc phố khác. Tên khốn giết ba của hắn cũng đang ở trong đám người đó.

Đại Cẩu và TK vì muốn gia nhập vào vòng tròn của Joe Troy mà đã ra tay giết chết ba của hắn. Nguyên nhân chủ yếu chính là đối phương có tiền. Đây là lần đầu tiên Iverson nảy sinh khát vọng đối với tiền tài.

Bóng rổ thật sự sẽ thay đổi vận mệnh của hắn sao?

Những người của tập đoàn Cẩm Tú đã ở Quảng thành ba ngày.

Trong ba ngày qua, công ty ML gần như phát huy hết thế mạnh, các loại phương pháp đều lần lượt được sử dụng, ngay cả giám đốc Lý ngày thường luôn vân đạm phong khinh cũng gia nhập, nhưng những người kia vẫn có vẻ không được mặn mà cho lắm.

Nhưng mấy ngày qua cũng không phải không có kết quả, ví dụ như Hồ Tư Tư của công ty đã thành công mời đối phương ăn tối, hơn nữa còn là người phụ trách giám đốc Trang.

Ở đâu có người ở đó có giang hồ.

Câu nói này cũng không ngoại lệ ở công ty ML, ánh mắt của những người trong công ty đều kỳ quái khi nhìn về phía Hồ Tư Tư, có vẻ như hai bên đã đạt được một thỏa thuận nào đó không thể miêu tả.

Lý Tuệ không tin Hồ Tư Tư là loại người đó. Nàng tận mắt nhìn thấy sự cố gắng trong công việc ngày thường của Hồ Tư Tư. Nếu chịu làm mấy chuyện bỉ ổi như vậy, nàng cần gì phải sống cuộc sống khó khăn trong thời gian qua? Nhưng là một người bán hàng có kinh nghiệm, nàng cũng nhìn ra được thái độ của vị giám đốc Trang kia đối với Hồ Tư Tư hoàn toàn khác. Điều này khiến cho nàng sinh ra một suy nghĩ hoang đường.

“Tư Tư.”

Lý Tuệ lên tiếng gọi Hồ Tư Tư đang cố gắng làm quen với tài liệu. Trầm ngâm một chút, nàng mới nói: “Làm nghề của chúng ta, đặc biệt là phụ nữ, có rất nhiều lời đồn đại, ngươi đừng để trong lòng.”

Hồ Tư Tư gật đầu. Nàng thừa hưởng sự cứng rắn của ba mình, hai năm kinh nghiệm khiến nàng trưởng thành hơn, nhưng nàng vẫn lễ phép giải thích với cấp trên của mình: “Ta không phải loại người như vậy, tùy bọn hắn muốn nói thế nào thì nói.”

“Chính là như vậy.”

Lý Tuệ nhìn chung quanh, cũng không có ai chú ý đến cuộc nói chuyện giữa hai người, lúc này mới ngượng ngùng nói: “Ta biết rõ ngươi là người thế nào, nhưng…”

Dừng lại, ánh mắt Lý Tuệ nhìn nữ hài quật cường còn mang chút thanh thuần trước mặt, có chút không đành lòng nhưng vẫn quyết định nói ra.

“Nhưng cái nghề này chính là lấy thành bại luận anh hùng. Đa số thời điểm kết quả quan trọng hơn quá trình.”

Lý Tuệ nhìn ánh mắt kinh ngạc của nữ hài, nói tiếp: “Ban giám đốc đã quyết định, nếu ngươi có thể lấy được đơn hàng này, vị trí giám đốc khu vực phía Bắc ngoại trừ ngươi thì không còn ai khác.”

Hồ Tư Tư ngây ra như phỗng. Lý Tuệ thở dài, vỗ vai đối phương nói: “Ngươi hãy suy nghĩ cho thật kỹ. Thời gian còn sớm, tối nay hãy ăn mặc cho thật xinh đẹp.”

Nhìn theo bóng lưng vội vã rời đi của Lý Tuệ, Hồ Tư Tư nhăn mày, ngay cả đầu ngón tay cũng lạnh buốt vì tức giận.

“Bạo lực là thủ đoạn, không phải mục đích. Lạm dụng bạo lực sẽ chỉ làm cho sự tình trở nên phức tạp hơn mà thôi.”

Tô Bình Nam tự mình hiểu được mối liên hệ quanh co với Hồ Tư Tư. Qua điện thoại, hắn nói với Tiểu Trang nghiêng về xu hướng giải quyết tai họa ngầm bằng bạo lực: “Là người thì phải có nhược điểm. Chết hoặc cám dỗ cực lớn cũng có thể đánh xuyên phòng tuyến trong lòng.”

“Hơn nữa…”

Giọng điệu của Tô Bình Nam trong điện thoại rất lạnh: “Khống chế một người còn thú vị hơn nhiều so với tiêu diệt một người.”

Bình Luận (0)
Comment