Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 76 - Chương 76: Như Trẫm Đích Thân Tới

Chương 76: Như trẫm đích thân tới Chương 76: Như trẫm đích thân tới

Con đường đã được Tô Bình Nam sắp xếp, một đường đi dọc theo địa bàn công ty Cẩm Tú. Ngưu Quảng Phát càng xem càng kinh hãi, trên đường đi, xe hàng lớn gặp được, trong mười chiếc có tám chiếc đều có tên công ty Cẩm Tú, thấy xe việt dã của Tô Bình Nam thì đều thổi còi, khiến cho hắn lập tức cảm thấy người huynh đệ mình mới quen này trâu lên tới trời. Ý muốn từ bỏ quặng mỏ cũng càng ngày càng mãnh liệt.

Đi vào trong thành, Ngưu Quảng Phát bị rung động nói không ra lời.

Trùng trùng điệp điệp, mấy trăm chiếc xe treo biển công ty xe taxi Cẩm Tú dừng ở hai bên đường hoan nghênh, Ngưu Quảng Phát triệt để bỏ ý định về quặng mỏ.

Nhìn Tô Bình Nam sắc mặt như thường lẳng lặng hút thuốc, Ngưu Quảng Phát nghĩ đây mới đúng là bạn mà mình nên có, quá có mặt mũi, quá cao cấp, không được, không thể chỉ làm bạn thôi, phải làm huynh đệ.

Khó trách người ta không thích Classic Benz, không được, ta phải mua cho huynh đệ ta một chiếc xe ngon nhất Hạ quốc.

Ngưu Quảng Phát âm thầm quyết định.

Đến Cẩm Tú Các, xuống xe, đám người Lưu Hải đã không còn chút nhuệ khí nào, mấy yêu tinh bên người hoàn toàn không quan tâm kim chủ của mình đang ở bên cạnh, từng người bày tư thái xinh đẹp, liều mạng hấp dẫn sự chú ý của Tô Bình Nam.

"Quá đàn ông."

Đa số nữ tử phong trần đều thiếu cảm giác an toàn, gặp một nam nhân anh tuấn mang đến cảm giác an toàn cực lớn, lực sát thương lớn không hợp thói thường.

Tay gấu, hổ tiên, các loại sơn trân quý giá được dọn lên đầy bàn, Tô Bình Nam nâng ly lên tiếng: "Các ông chủ, Bình Nam cường thế đã quen, nhập cuộc ăn cơm với các vị, thủ đoạn hơi quá đáng, ly này xem như bồi tội."

Bọn người Ngưu Quảng Phát, Lưu Hải vội vàng đứng lên, nói: "Khách khí khách khí."

Lưu Hải nói rất hay: "Quặng mỏ thì có rất nhiều, nhưng nhân vật như Tô tổng thì lại không có bao nhiêu người, có thể mượn cơ hội này làm quen với Tô tổng, có thể nói là chúng ta may mắn."

Bầu không khí trên tiệc rượu cực kỳ nhiệt liệt, đám yêu tinh lấy hết tất cả vốn liếng ra.

Các ông chủ Tấn Châu tửu lượng rất lớn, Tô Bình Nam cũng biết, nhưng hắn không ngờ là lại lớn đến như vậy.

Nhìn tư thế của Ngưu Quảng Phát không khác gì đang uống nước, Tô Bình Nam bất đắc dĩ kêu cứu binh.

"Quang Diệu, thủ hạ chúng ta ai có tửu lượng lớn nhất, gọi mấy người tới ngay cho ta."

Tô Bình Nam chạy đến phòng vệ sinh gọi điện thoại, sau khi trở về cười khổ, ngoại trừ mình, mấy người dẫn theo đã ngã trái ngã phải, mà mấy người Ngưu Quảng Phát thì hồng quang đầy mặt, không có chút men say nào.

Cứu binh tới rất nhanh, cứu mặt mũi đại lão, nghĩa bất dung từ.

Đến cuối cùng, Ngưu Quảng Phát vẫn đứng vững không ngã, nói lớn: "Huynh đệ, chuyện quặng mỏ không thành vấn đề."

Tô Bình Nam cố dằn cơn choáng xuống, nở nụ cười.

Một bữa rượu, quặng mỏ mười ức của Lý Xương Hải gần như đã thành họ Tô.

Tiệc rượu kết thúc, Ngưu Quảng Phát trở về thì lập tức làm hai chuyện.

Chuyện thứ nhất, tất cả người của mỏ than đá Quảng Phát đều đổi sáng mặc đồ vét. Quy củ và đồng phục của thủ hạ của Tô Bình Nam khiến cho hắn rất rung động.

Chuyện thứ hai là mua xe, ông chủ Ngưu cảm thấy không tặng cái xe này thì hắn không ngủ được.

Ông chủ Ngưu không có nhiều bạn, nhưng đều dễ dùng. Với vốn văn hóa không cao của hắn thì đương nhiên không biết nên mua xe gì, trực tiếp hỏi người biết chuyện.

"Lão Hướng, xe gì ngon?"

Lão Hướng là chủ biên toà soạn, trong suy nghĩ của ông chủ Ngưu thì chính là người có kiến thức rộng rãi.

"Vậy phải xem là ai lái, nam nhân hay nữ nhân, thân phận gì. . ."

Ngưu Quảng Phát ngôn ngữ tinh luyện, lập tức ngắt lời đối phương: "Nam nhân, một nam nhân cực kỳ trâu bò."

"Rolls-Royce đi."

Ông chủ Ngưu lập tức cúp điện thoại, chính nó. Uy thế của ông chủ Ngưu thể hiện rất đủ ở phương diện này.

Đêm khuya, Tô Bình Nam nhận được điện thoại, tiếng chuông đột ngột vang lên, cầm điện thoại lên thì nghe được giọng của Ngưu Quảng Phát: "Huynh đệ, biết cái gì là huynh đệ không?"

Tô Bình Nam yên lặng, trầm mặc chờ đối phương nói tiếp.

"Chiếc xe này chính là của huynh đệ, hẳn là đã đến Ô Thành, ta cúp."

Ông chủ Ngưu tặng quà tặng ra cảm tình. Sau khi cúp điện thoại, bị sự thâm hậu, trượng nghĩa của mình làm cho cảm động lệ rơi đầy mặt, hại yêu tinh bên cạnh còn cho là hắn gặp chuyện khó xử lắm.

Tô Bình Nam nhìn thấy chiếc xe thì cũng bị đại thủ bút của Ngưu Quảng Phát làm cho sợ ngây người.

Rolls-Royce Silver Spur. Thân xe hơn sáu mét, hơi thở phú quý đập vào mặt, đúng là một chiếc xe sang trọng.

Tô Bình Nam đoán chừng bây giờ toàn Hạ quốc, ngoại trừ Lý Xuân Bình thì có lẽ chiếc của mình là chiếc thứ hai.

Ngày thứ hai, Tô Bình Nam sai Đỗ Cửu đưa một tấm danh thiếp đặc biệt cho Ngưu Quảng Phát.

Danh thiếp làm bằng kim loại nguyên khối, phía trên ngoại trừ ba chữ Tô Bình Nam rồng bay phượng múa ra thì không còn gì khác.

Lão Ngưu mờ mịt cầm danh thiếp, nhìn Đỗ Cửu đã đổi thái độ cung kính rất nhiều trước mặt: "Thứ gì vậy?"

Đỗ Cửu khom người trả lời: "Ở tỉnh Thiên Nam, gần 400 xí nghiệp dưới quyền Cẩm Tú, Ngưu ca ngươi cầm nó, ngươi chính là Tô Bình Nam."

Ngưu Quảng Phát phát hiện đời này cho dù mình có bao nhiêu tiền thì sẽ phục Tô Bình Nam sát đất.

Quá trâu.

Ngưu Quảng Phát đột nhiên nghĩ đến một từ: "Như trẫm đích thân tới."

Bình Luận (0)
Comment