Ngay lúc Tô Bình Nam định trở về thì điện thoại vang lên. Chuyện của Tô Định Bắc, nói cách khác là Tô Định Bắc bị mời phụ huynh.
Thân phận của Tô Định Bắc ở trường Nhất Trung ở thị trấn Hắc Thổ nhiều đến khiến cho Tô Bình Nam có chút giật mình.
Đại tỷ, đại học bá, hai cái này cũng không có vấn đề gì, nhưng bà chủ cho vay nặng lãi trong trường Nhất Trung, ngay cả Tô Bình Nam nghe cũng vẻ mặt mờ mịt, trong lúc nhất thời có chút không chấp nhận được.
Điện thoại gọi tới Tô Bình Nam thì đây đã là lần thứ ba Tô Định Bắc bị gọi phụ huynh.
Người gặp Tô Bình Nam chính là thầy chủ nhiệm trường Nhất Trung.
Người ta không nói gì cả, dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, ném cho Tô Bình Nam một trang giấy.
Một, tụ tập hút thuốc trong trường. Tô Bình Nam gãi gãi đầu, cái này hẳn là có một nửa công lao của hắn.
Hai, tập kích phòng tắm nam sinh, khiến cho mười mấy nam sinh trần trụi chạy khắp trường học, nghiêm trọng trái với nội quy trường học. Nhìn cái thứ hai, Tô Bình Nam có chút ngồi không yên, cái tên này quá mức hung hãn chứ.
Ba, cho vay nặng lãi. Bạn học Tô Định Bắc cho mượn một đồng, khi trả lại thì phải lấy năm hào tiền lãi, kim ngạch cứ thế mà suy ra. Dựa vào thống kê chưa đủ thì ước chừng có gần 400 học sinh bị lừa.
Bốn, tụ tập ẩu đả với trường học khác, gây ra ảnh hưởng cực xấu.
Tô Bình Nam cảm thấy nếu như không phải nha đầu này thi được đệ nhất thì hẳn là trường học sẽ cưỡng chế cho thôi học, làm gì có chuyện muốn cứu vãn như thế này.
Chủ nhiệm là một giảng viên hơn năm mươi tuổi, tóc có chút hoa râm, nước bọt phun tun tóe, Tô Bình Nam vô cùng xấu hổ.
Lần đầu tiên, người tới chính là phụ thân Tô Định Bắc, uống say mèm, cuối cùng ném cho ta một câu gọi con của hắn, sau đó đi.
Tô Bình Nam gật đầu, lão đầu tử nhà hắn làm được như thế.
Lần thứ hai đến chính là đại ca hắn, thái độ vô cùng tốt, nụ cười nở trên môi, cuối cùng một chút ý kiến cũng không có, nói hắn không quản được, tìm đệ đệ của hắn.
Tô Bình Nam đổ mồ hôi, vội vàng đốt thuốc, nếu để cho những người khác nhìn thấy Tô Bình Nam luôn luôn kiệt ngạo âm lãnh lại như vậy thì hẳn là sẽ kinh ngạc rớt cả tròng mắt.
Thầy chủ nhiệm nói một hơi quá nhiều, uống một hớp nước trà, thở dài: "Ngươi định kêu ta tìm ai?"
Tô Bình Nam thầm nghĩ: "Nếu ta kêu ngươi tìm tỷ nàng thì hẳn là ngươi sẽ phun một ngụm lão huyết."
"Không cần tìm, nhà ta, ta làm chủ."
Tô Bình Nam trả lời.
Thầy chủ nhiệm thầm nghĩ khá lắm, bây giờ tìm được chính chủ rồi.
"Định Bắc, đứa nhỏ này tiềm lực quá lớn, rất có thể nàng sẽ trở thành học sinh đầu tiên của trường Nhất Trung thi được Trạng Nguyên tỉnh Thiên Nam từ trước đến nay. Bây giờ đến thời kỳ mấu chốt, gia trưởng và trường học đều phải cố gắng."
Tô Bình Nam có chút ngạc nhiên, hắn biết lão tứ nhà mình rất lợi hại, không ngờ có thể lợi hại như vậy?
Vừa nói chuyện chính sự, Tô Bình Nam chậm rãi hiển lộ ra khí thế thường ngày.
"Lý chủ nhiệm, ta hứa, nếu như tạo thành bất kỳ tổn thất nào cho trường học và những học sinh khác, ta phụ trách bồi thường hết thảy."
Tô Bình Nam giọng điệu lạnh nhạt, nhưng hương vị vênh mặt hất hàm sai khiến lại lộ rõ.
Lý chủ nhiệm cẩn thận quan sát Tô Bình Nam, lúc này mới phát hiện không giống như gia trưởng mặc trang phục nông dân hai lần trước, quần áo đắt đỏ với khí thế không giận tự uy đều nói rõ người trước mặt này rất không bình thường, ít nhất là rất có tiền.
Tô Định Bắc nhìn thấy mấy chiếc xe việt dã phía ngoài cửa trường thì biết nhị ca mình tới, bây giờ nàng không sợ trời không sợ đất, chỉ phục nhị ca nhà mình, trong lúc nhất thời trong lòng cũng có chút bồn chồn.
Từ Như Vân là chủ nhiệm lớp Tô Định Bắc, cũng là mỹ nữ giảng viên nổi tiếng thị trấn Hắc Sĩ. Dáng người cân xứng, ngũ quan tinh xảo, xinh đẹp như hoa, tràn ngập phong tình mỹ lệ.
Tô Bình Nam không biết, Từ Như Vân cũng là một nữ tử tầm mắt cao, từ trước tới nay chỉ có một lần chủ động ra mắt duy nhất, còn bị Tô Bình Nam cho leo cây.
"Từ lão sư, ca ta tới."
Tô Định Bắc thấy Từ Như Vân, sau này nàng cũng biết chuyện ra mắt, cho nên lập tức chào hỏi Từ Như Vân.
"Ca của ngươi?"
"Ừm, nhị ca Tô Bình Nam tới."
Tô Định Bắc nhìn mấy chiếc xe việt dã với mười người mặc âu phục đen hút thuốc ở cửa trường, chép miệng.
"Trận thế lớn như thế này, ngoại trừ hắn thì còn có thể là ai?"
Từ Như Vân không giống như Lý chủ nhiệm, lần trước nàng không có gặp Tô Bình Nam, nhưng lại rất quan tâm động tĩnh của Tô Bình Nam.
Vài ngày gần đây, có tin đồn ở huyện Trường Dương là Vật liệu xây dựng Cẩm Tú nhất thống thị trường, tin đồn này nàng nghe không dưới mười phiên bản.
"Đúng là ca của ngươi nên quản ngươi, bây giờ ngươi quá quậy, Lý chủ nhiệm sắp điên rồi."
Không giống như giảng viên trước, tư tưởng Từ Như Vân tiến bộ hơn nhiều, ngoại trừ phản đối chuyện Tô Định Bắc hút thuốc, những chuyện còn lại nàng cũng cẩn thận hỏi thăm Tô Định Bắc, cảm thấy không hổ là muội muội của Tô Bình Nam, tuổi còn nhỏ mà đã không giống bình thường.
"Giảng viên Từ, có một số việc ngươi giúp ta làm chứng với Tô Bình Nam là được."
Tô Định Bắc cảm thấy mình không có vấn đề, mấu chốt là có chút ý nghĩ đúng là không thể tưởng tượng, phải tìm người làm chứng, chủ nhiệm lớp của mình chính là lựa chọn tốt nhất.
"Đi."
Khó mà ức chế sự hiếu kì với nam nhân như mặt trời ban trưa này, Từ Như Vân lập tức đồng ý.
Tô Bình Nam biết trường học sẽ không xử lý Tô Định Bắc, bây giờ khó giải quyết nhất là vấn đề Tô Định Bắc cho vay nặng lãi.
Khi ăn tết, Tô Bình Nam cho Tô Định Bắc năm ngàn đồng tiền làm tiền mừng tuổi, cũng không ngờ được là muội muội hung hãn nhà mình lại chơi trò lãi mẹ đẻ lãi con, đẻ ra tận hơn hai vạn đồng.