Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 910 - Chương 910: Rất Có Khả Năng Sẽ Phải Ngồi Tù

Chương 910: Rất có khả năng sẽ phải ngồi tù Chương 910: Rất có khả năng sẽ phải ngồi tù

Hồ Quốc Khôn chưa từng gặp lại con gái mình sau lần đó. Hắn đã liên lạc với nàng nhiều lần, cũng gọi điện thoại nhiều lần để hỏi thăm, nhưng nàng chỉ dửng dưng hỏi lại một câu có chuyện gì không?

Không có chuyện gì.

Không đợi hắn mở miệng nói về những chủ đề khác, Hồ Tư Tư đã vội vàng cúp máy. Do đó, Hồ Quốc Khôn không biết về cuộc sống hiện tại của con gái mình, vậy nên hắn đã đến khu chung cư của con gái mình vài lần, nhưng con gái cũng không nói cho hắn biết nàng đang sống ở đâu. Hắn cũng không dám điều tra để con gái không oán giận thêm nữa.

“Thế nào? Con gái đi đâu, ngươi cũng không biết sao?”

Tiểu Trang dừng bước: “Ông chủ Hồ không biết tiểu thư hiện đang bán hàng trong một xưởng may sao? Thu nhập hàng tháng của nàng không đủ để sống trong một ngôi nhà đắt tiền như vậy.”

Tuy rằng Hồ Quốc Khôn lòng dạ sắt đá, nhưng nghĩ đến con gái, vẻ mặt kiêu ngạo thoáng chốc trở nên buồn bã.

“Chỉ cần làm bạn bè, mọi thứ sẽ thay đổi.”

Sau khi Tiểu Trang nghiêm túc nói xong thì quay người rời đi.

Ánh mắt Hồ Quốc Khôn vẫn kiên định như trước: “Người làm trời thấy. Ta không có lỗi với lương tâm của mình.”

Cùng lúc đó.

Hồ Tư Tư mà hai người bọn hắn nhắc đến đang đứng thẫn thờ trước chiếc bếp gas cũ nát trong một căn phòng trọ nhỏ.

Cô gái này đã rời công ty thương mại lúc trước rất lâu rồi. Lâu đến nỗi đôi khi nàng nghĩ rằng, cuộc sống lúc trước của mình giống như một giấc mơ. Bây giờ nàng đang bán hàng cho một xưởng may quần áo.

Không có lương cơ bản, nhưng hoa hồng rất cao. Tiền lương tháng trước nhận được sáu trăm năm chục tệ, ít hơn gấp ba lần so với công việc trước đây của nàng.

Mặc dù vậy, đây là thành quả lớn nhất của khuôn mặt tươi cười ngày đêm của nàng.

Nước trên bếp ga được đun sôi bằng ngọn lửa xanh lam, bọt và hơi nước của nước sôi không hề khiến Hồ Tư Tư đang ngẩn người tỉnh lại.

Sau khi nghỉ việc ở công ty thương mại trước đây, nàng cho rằng với học vấn và lý lịch của mình có lẽ sẽ dễ dàng tìm được công việc tương tự. Dù sao thì ở thời đại này, sinh viên tốt nghiệp ngành thương mại quốc tế cũng không nhiều.

Kết quả đã khiến nàng vô cùng thất vọng.

Sau khi nàng đến tất cả các công ty thương mại ở Quảng thành, nàng vô tình biết được một tin tức. Đó là sếp cũ của công ty nàng trước đây đã vô cùng tức giận vì bị mất một lượng lớn đơn đặt hàng từ tập đoàn Cẩm Tú, nên đã thông báo cho tất cả những người cùng ngành.

Hồ Tư Tư nàng là một con sói mắt trắng. Vẫn còn rất nhiều lời lẽ khó nghe khác, nàng không thể nhắc lại từng chữ một. Nhưng sức mạnh và mạng lưới quan hệ của công ty chắc chắn đã chặn hết mọi con đường của nàng ở trong ngành.

Hồ Tư Tư thừa hưởng một phần tính cách cố chấp của lão Hồ. Thay vì thừa nhận thất bại, nàng quyết định bắt đầu lại từ nhân viên bán hàng.

Nhưng làm rồi mới biết được vất vả thực sự là gì. Đôi khi nàng cũng nghĩ nếu lúc đó ba mình đồng ý thì sẽ thế nào?

Mọi thứ có lẽ sẽ khác.

Cuối cùng, tiếng nước sôi cắt đứt suy nghĩ của Hồ Tư Tư. Cô gái đứng dậy, bỏ mì vào nồi.

Lão Hồ gọi điện thoại.

Có rất nhiều ồn ào và tranh chấp trong chín tiếng đồng hồ, khiến Nhậm Hồng hao tâm tổn sức. Điều này là do nàng vẫn không đủ kiên trì, vậy nên dưới sự bám riết không tha của đám người chứng kiến, nàng đã thừa nhận cố ý làm hư chiếc vòng quý giá để giữ sự bình tĩnh cuối cùng.

Hai chữ cố ý này sẽ khiến nàng gánh chịu nỗi đau mà một cô gái sinh ra trong gia đình bình thường không thể chịu đựng được.

Số tiền đã vượt qua con số năm ngàn. Chuyện này đã cấu thành tội cố ý hủy hoại tài sản tại điều hai mươi bảy của bộ luật hình sự. Hơn nữa, con số mười hai vạn có khả năng sẽ khiến nàng phải đối mặt với mức án ba năm thậm chí là bảy năm tù giam.

Phải biết rằng đây là Lâm Hải, đây là Thiên Nam. Nhậm Hồng hiểu rằng tập đoàn Cẩm Tú chắc chắn sẽ giẫm lên nàng một cách tàn nhẫn. Vụ va chạm kỳ lạ hôm nay rất có vấn đề.

Những người khác không biết rõ, nhưng Nhậm Hồng và Kiều Phi Vũ lại rất rõ ràng. Bọn hắn đến đây không danh chính ngôn thuận, nên mọi chuyện rất khó giải quyết. Hiện tại, nữ nhân gửi gắm tất cả hy vọng vào lão Hồ đã từng vô cùng uy quyền trong cuộc chiến với tội phạm.

...

“Nhậm Hồng, luật sư của đối phương muốn gặp ngươi.”

Vì vẫn đang trong quá trình hòa giải tranh chấp dân sự, vậy nên Nhậm Hồng rất tự do. Lúc nàng được mời vào phòng riêng, vị luật sư còn rất trẻ bên phía đối phương nhìn nàng cười nói.

“Ta biết Nhậm tiểu thư tới đây là để giải quyết việc chung, vậy nên không cần làm khó dễ lẫn nhau. Ta đến đây với thành ý muốn thương lượng một điều kiện với Nhậm tiểu thư.”

“Ta xin nhắc lại, hai bên đều có lý do, ta sẽ đợi các bộ phận liên quan cho ta kết quả điều tra công bằng.”

Nhậm Hồng lạnh lùng đáp.

“Ngày mai, phóng viên của tờ báo Thiên Đô lớn nhất Thiên Nam sẽ đến. Ngươi đoán xem mọi việc sẽ bị thổi phồng đến mức nào?”

Vị luật sư trẻ tuổi vẫn bình thản cười nói: “Hơn nữa, chứng cứ vô cùng xác thực. Một khi khởi kiện, đến lúc đó ngươi có chắc mình gánh được hậu quả không?”

Nhậm Hồng im lặng, chỉ trừng mắt nhìn đối phương.

“Nhậm Ngoan Cường, công nhân tại nhà máy sửa chữa ô tô Tam Lý Trang ở Quảng thành. Chu Lệ Hồng, thợ may trong một doanh nghiệp thị trấn. Còn có hai người anh trai, một người đang làm nông, người còn lại thì mở một tiệm cắt tóc.”

Sau khi luật sư trẻ tuổi kể hết gia cảnh của Nhậm Hồng thì lạnh lùng nói: “Ngươi không trả nổi số tiền này. Nếu như làm lớn chuyện, ngươi sẽ không giữ được công việc của mình, và rất có khả năng sẽ phải ngồi tù.”

Luật sư trẻ tuổi nghiêng người về phía trước, ánh mắt mang theo cảm giác áp bức: “Ngươi vẫn chưa kết hôn đúng không? Ngươi không muốn cuộc đời mình kết thúc như vậy chứ?”

Bình Luận (0)
Comment