Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1106

- Đưa "công ty liên hợp sắt thép Vĩ Phong" vào, có tác dụng tốt rõ ràng với việc phát triển kinh tế của thành phố. Một khi đưa vào đầu tư 24 tỷ, đừng nói chưa từng có trên lĩnh sử Tiềm Châu, nhìn khắp toàn tỉnh cũng không hề có. Tôi ủng hộ hạng mục này, các đồng chí phát biểu ý kiến đi.

Vừa đưa ra ý kiến, người đứng đầu đã hoàn toàn tán đồng là điều vô cùng hiếm thấy, nếu ở nơi khác thì kiến nghị này coi như miễn thảo luận, trực tiếp thông qua là xong. Đây lại chẳng phải là điều chỉnh cán bộ trọng yếu, mà là ý kiến thuần kinh tế, bí thư đã tỏ thái độ, khả năng thành viên trong ban phản đối là rất thấp.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về Liễu Tuấn.

Chưa nói tới Liễu Tuấn phản đối hạng mục này, riêng thân phận thị trưởng, mọi người phải nghe ý kiến của y về vấn đề kinh tế.

Liễu Tuấn cau mày lại, trầm ngâm một chút mới chậm rãi mở lời:
- Hàn bí thư, các đồng chí, tôi nói ý kiến của mình vậy. Về nguyên tắc tôi không phản đối đưa công ty Vĩ Phong vào đầu tư, nhưng quy mô phải khống chế. Tổng đầu tư 24 tỷ, trưng dụng trên 6 nghìn mẫu đất, quy mô này vượt ngoài phạm vi gánh vác của Tiềm Châu, cũng nằm ngoài cực hạn của Cty Vĩ Phong. Trong tay tôi có một bản kế hoạch thư tỉ mỉ về Cty Vĩ Phong đầu tư vào Tiềm Châu, bên trong có một số thông tin cơ bản về công ty này, mời mọi người xem.

Nói rồi Liễu Tuấn đẩy tài liệu ra giữa bàn. Mọi người sớm đã chú ý tới rồi, nhưng Liễu thị trưởng không nói, tất nhiên không ai hỏi, nghe lời của Liễu Tuấn thì xem ra đã chuẩn bị sẵn để phản bác lại Hàn Húc rồi.

Thư ký phụ trách ghi chép vội lấy tư liệu ra chia cho mọi người.

- Căn cư vào kế hoạch đầu tư của Cty Vĩ Phong, dùng ba năm xây dựng nên một công ty sắp theo cỡ lớn, bao gồm cả khu nhiên liệu, luyện thép, cán thép...v...v.. Và các công ty tiêu thụ, tổng kế hoạch 24,3 tỷ. Nhưng tổng tài sản hiện nay của công ty Vĩ Phong chỉ có 1 tỷ đổng. Từ đó có thể thấy, kế hoạch Lạc Vĩ Phong và công ty của ông ta không có năng lực đầu tư này, cái Lạc Vĩ Phong muốn làm là một trò chơi về vốn, dùng ít tài chính khởi động hạng mục, sau đó tiền hành kêu gọi tài chính dân gian và các nhà kiến thiết, lấy tiền hoàn thành quá trình đầu tư. Thưa các đồng chí, như vậy quá nguy hiểm, trong toàn bộ quá trình này không cho phép có chút sơ xuất nào, một khi gặp phải ổn định vĩ mô của TW, con đường thu gom tài chính bị chặn đứng, cả chuỗi tài chính bị chặt đứt, ắt thành một đống sắt vụn, tới khi đó khó giải quyết nổi.

Trong khi mọi người xem qua tư liệu, Liễu Tuấn thong thả nói.

- Thị trưởng phải chăng quá cẩn thẩn?
Liễu Tuấn vừa dừng lại, Hàn Húc lập tức nghiêm khắc nói:
- Mô hình lấy nhỏ duy trì lớn này, không phải một mình Cty Vĩ Phong làm, cả nước có rất nhiều vì dụ thành công...

Hàn Húc đưa liền ra ba ví dụ.

Liễu Tuấn phỏng đoán, ví dụ này là Lạc Vĩ Phong kể cho hắn nghe, chứ hắn sẽ không đi chú ý tới mô hình vận hành vốn xa tít ở đâu đâu.

- Chính Liễu thị trưởng khi ở khu Trường Hà kỳ thực cũng đã dùng phương thức này, vay vốn xây dựng con đường Trường Hà, quảng trường nhân dân, đều dùng khả năng đất tăng giá làm thế chấp. Từ đó có thể thấy mô hình này hoàn toàn khả thi. Còn về ổn định vĩ mô mà Liễu thị trưởng nới tạm thời còn chưa có mà, chúng ta không thể vì một cái thứ suy luận vô căn cứ, để cản trợ một hạng mục cực lớn.
Hàn Húc càng nói càng nghiêm khắc.

Liễu Tuấn vẫn thàn nhiên như không, các thường ủy khác vẻ mặt nghiêm túc, Yêu Hải Anh cau mày lo lắng nhìn Liễu Tuấn.

Yêu Hải Anh lo lắng gì Liễu Tuấn rất hiểu, nhìn bề ngoài thì Hàn Húc nói rất có lý, chính phủ TW ổn định vĩ mô đã tiến hành trước đó rồi, đương nhiên khi ấy không phải nhắm vào nghề thép. Sự thực chứng mình, một số chính phủ địa phương âm thầm làm trái, đợi làn sóng ổn định vĩ mô đi qua, những công trình tái quy định còn sinh lời. Điều này khiến cho rất nhiều chính phủ địa phương mang theo tâm lý may mắn tương tự, thậm chí là tâm lý chống đối.

Hiện giờ ổn định vĩ mô chưa có, chỉ là suy đoán của Liễu Tuấn, lấy nó làm lý do từ chối một vụ đầu tư trên 24 tỷ thì thật đúng là quá gượng ép, truyền ra sẽ định chắc thanh danh ngang ngược và hẹp hòi cả Liễu Tuấn.

Anh có không hòa hợp với người đứng đầu, cũng không thể lấy cả tưong lai của thành phố ra làm công cụ đấu tranh chứ?

Đây chính là nguyên nhân mà Hàn Húc dù biết rõ Liễu Tuấn phản đối vẫn kiên trì đưa ra thường ủy thảo luận, bất kể được thông qua hay không, kết quả vẫn bất lợi cho Liễu Tuấn.

Giả sử kiến nghị này được thông qua, chắc chắn có nghĩa là Hàn Húc được đại bộ phận thường ủy tán đồng, ít nhất là được tán đồng ở việc này, là một sự đả kích với uy vọng của Liễu Tuấn. Để mọi người biết Liễu nha nội không phải hùng mạnh như trong tưởng tượng, vẫn có thể bị đánh bại; nếu không thể thông qua dưới sự phản đối kiên quyết của Liễu Tuấn, thì y trở thành "ngang ngược".

Hàn Húc có thể lấy kết quả này báo lên cho Cù Hạo Cẩm và các lãnh đạo tỉnh ủy, xem đi, một chuyện tốt như thế mà bị Liễu Tuấn phá hỏng, các vị không tỏ thái độ thì tôi còn làm bí thư thành ủy thế nào.

Cù Hạo Cẩm ông đưa tôi đến Tiềm Châu làm "vợ bé" à? Người đích thân ông điểm danh bị ngư ta chèn ép mà một chút phản ứng cũng không có, sau này còn có ai theo ông nữa?

- Hàn bí thư, tôi thừa nhận các địa phương khác có ví dụ thành công, nhưng trong sự thành công đó có rất nhiều thao tác vi phạm quy định, cũng ẩn chứa nguy hiểm cực lớn, nói thẳng ra là mang nhân tổ "ăn may" rất lớn. Tôi nhắc một lần nữa, kiến thiết thành thị, kiến thiết kinh tế là phải gây dựng trên cơ sở vững vàng thỏa đảng, đi theo trình tự, không thể tham công mạo hiểm. Nếu như công ty Vĩ Phong có thể có thể điều động được không ít hơn 15 tỷ, tôi sẽ sẽ suy nghĩ đồng ý hạng mục này. Dù sao có tiền đề tài chính sung túc, nguy hiểm sẽ có hơn nhiều, cho dù gặp phải ổn định vĩ mô của chính phủ, vẫn có khả năng kiên trì. Ít hơn số tiền này thì nguy hiểm quá lớn, bằng với việc trói tiền đố phát triền của Tiềm Châu mấy năm sau vào công ty Vĩ Phong, một khi Vĩ Phong sập, Tiềm Châu cũng chết cùng, một đống đổ nát lớn như thế xử lý thế nào?
Liễu Tuấn không để ý tới giọng điệu nghiêm khắc của Hàn Húc, thong thả nói.

Hàn Húc cảm thấy bực bội vô cùng, cau mày nói:
- Thị trưởng, sao có thể khẳng định, công ty Vĩ Phong đầu tư ở thành phố ta nhất định sẽ hỏng?

May mà đây là cuộc họp thường ủy, nếu là ở chốn thương trường, nói không chừng Lạc Vĩ Phong đã nổi giận đùng đùng chỉ trích Liễu nha nội "mồm quạ" rồi, người làm ăn rất chú ý điềm may.

- Hàn bí thư, các đồng chí, tôi không khẳng định nó sẽ hỏng, mà đây là điều có thể dự đoán được. Dùng có 1 tỷ đổng đi thao tác hạng mục đầu tư 24 tỷ, nguy hiểm quá lớn, tôi nghĩ người ngoài nghề cũng có thể cảm thấy được? Ông ta vận hành thành công, tất nhiên có thể làm kinh tế thành phố chúng ta tiến thêm một bậc, lỡ thất bại? Thì biến thành vấn đề xã hội cực lớn, toàn bộ hai ban thành ủy Tiềm Châu sẽ phải gánh tránh nhiệm cho quyết định đưa ra ngày hôm nay, kinh tế Tiềm Châu chúng ta sẽ bị hủy diệt. Hàn bí thư, nếu như Tiềm Châu là một công ty, tôi sẽ lựa chọn hợp tác với công ty Vĩ Phong, lợi ích đi đôi với nguy hiểm mà, vì lợi ích cực lớn đáng để mạo hiểm, dù có sập, cùng lắm làm lại. Nhưng Tiềm Châu có hơn 6 triệu nhân khẩu, chúng ta không thể mạo hiểm! Là thị trưởng, tôi phải nghĩ cho tiền đồ cả thành phố, tôi thà làm chắc, kinh tế phát triển chậm một chút, nhưng tuyệt đối không phát sinh nguy hiểm thua trắng bàn còn hơn. Nhanh quá sẽ không thành, mong Hàn bí thư và các đồng chí cân nhắc kỹ càng.
Liễu Tuấn nói vừa thành khẩn mà kiên định.

Hàn Húc cau mày không nói.

- Tôi ủng hộ ý kiến của Liễu thị trưởng, cứ nên ổn thỏa một chút thì hơn, tôi không tán thành lấy cả Tiềm Châu ra đánh cược và hợp tác với thương nhân đầu cơ.

Cuối cùng Yêu Hải Anh hạ quyết tâm tỏ thái độ rõ ràng, giọng nữ bén nhọn và ngôn từ kịch liệt làm các thường ủy đang trầm mặc phải giật mình.

Mắt Hàn Húc co rút lại như gai đâm vào, ánh lửa phẫn nộ thoáng qua trong mắt, hít sâu một hơi chậm rãi nói:
- Các đồng chí khác có ý kiến gì không?

- Tôi cũng tán thành ý kiến của Liễu thị trưởng, phát triển thành phố phải đi chắc từng bước, không nên hi vọng vào một miếng ăn lớn lên được.

Lê Mẫn Huy bình tình bày tỏ quan điểm của mình.

Tiếp đó trưởng phòng tổ chức Phùng Huyền Huy, trưởng phòng tuyên truyền Nông Sĩ An, phó thị trưởng Triệu Sư Phạm đều lên tiếng ủng hộ quan điểm của Liễu Tuấn. Những thường ủy khác, kể cả Đổng Xương đều không nói một lời.

- Được rồi, đề tài này thảo luận tới đây thôi.
Hàn Húc mặt lạnh tanh, nói rất lãnh đạm
Bình Luận (0)
Comment