Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1110

Vì chuyện công ty Vĩ Phong, Liễu Tuấn "ngang nhiên" làm bẽ mặt Hàn Húc trên thường ủy, lại lần nữa gây xôn xao, Thai Duy Thanh vừa nghe thấy chuyện này trong lòng đã có dự cảm không lành, cảm thấy trước sau gì cũng dính líu tới mình.

Sự thực chứng minh, dự cảm của hắn rất chính xác, chuyện này mau chóng liên lụy tới tỉnh trưởng đại nhân rồi, hơn nữa còn do Cù Hạo Cẩm đích thân gọi điện tới thông báo với hắn.

Thai Duy Thanh rất tức giận.

Khoảng thời gian này, cuộc sống của Thai tỉnh trưởng rất gian nan, bên Đông Hải vẫn đang điều tra, có một thường ủy thành ủy và một phó thị trưởng bị cuốn vào rồi, đều là cấp dưới cũ được Thai Duy Thanh rất coi trọng.

Trung Kỳ Ủy và bộ giám sát đều không có ý cho qua việc này, sách lược thí xe giữ tướng có thành công hay không còn chưa biết.

Thai Duy Thanh dù đã hạ mình đi tới gặp Liễu Tuấn, hiệu quả cũng không tốt lắm.

Tập đoàn nhà họ Từ cũng rất lo lắng, Từ Hưng Bang ba lần tới thủ đô, thăm một số quan chức cấp cao của TW, đồng thời hừa hẹn rất nhiều, những quan chức cấp cao kia rất khách khí với nhân vật đứng đầu thực nghiệp Hồng Kông, mọi người đều tươi cười đón tiếp, cũng hứa hẹn rất nhiều với tập đoàn họ Từ. Nhưng chỉ có thế thôi, không gì hơn. Từ Hưng Ban có lần không kiềm chế được thăm dò rất khéo léo, các vị kia liền lập tức đề cao cảnh giác, cười ha hả, lảng tránh ông ta.

Từ Hưng Bang ba lần tới thủ đô đều không được việc gì, hơn nữa một số địa phương có đầu tư của nhà họ Từ đột nhiên tăng cường giám sát với chi nhánh của tập đoàn họ Từ, thi thoảng lại có nhân viên chấp pháp của phòng thuế, vật giá, an toàn, vệ sinh, công an tới kiểm tra, đa phần bày ra vẻ làm việc công, tức thì làm trên dưới nơm nớp.

Nhân vật đầu não của Cao hệ lần lượt ra mặt tiến hành hòa giải.

Chính vào lúc này tỉnh D lại liên tục bùng phát những vụ án lớn, liên quan rất nhiều quan cao, đại bộ phận là cán bộ lãnh đạo có liên quan nhất định tới Cao hệ, thế là cục diện càng thêm tồi tệ.

Nguyên nhân gây ra giông tố liên tiếp là gì các đại lão Cao hệ hiểu rất rõ, nhưng vừa buồn bực cũng ngạc nhiên, một đồng chí chưa tới ba mươi tuổi, thường ngày dáng vẻ rất vô hại, không ngờ chọc vào một cái liền phát hiện ra một tổ ong siêu cấp.

Hiên giờ thế cục nguy hiểm, Thai tỉnh trưởng càng thêm cận thân, không muốn gây thêm chút thị phi nào nữa.

Nhưng thị phi nó lại tự tìm tới hắn.

Biết rõ hoàn cảnh của hắn hiện giờ không tốt, Cù Hạo Cẩm còn ném củ khoai bỏng tay tới, nhưng là tỉnh trưởng, hắn không thể không nhận.

Vừa mới bỏ điện thoại của Cù Hạo Cẩm xuống, Thai Duy Thanh liền đi đi lại lại trong phòng, mày nhíu chặt, thầm chửi rủa cả Cù Hạo Cẩm, Hàn Húc và Liễu Tuấn mấy lượt.

Việc này đúng là lạ.

Một vụ đầu tư 24 tỷ, ở đâu chẳng tranh nhau tới vỡ đầu? Tới Tiềm Châu lại bị đẩy đi, đúng là vô cớ gây chuyện.

Đấu tranh như thế thật là quá đáng.

Trong mắt Thai Duy Thanh, 100% là tính khí nha nội của Liễu Tuấn phát tác rồi, không thèm bận tâm tới sách lượng đấu tranh nữa, ngang ngược chống đối bí thư thành ủy.

Tôi không thích đấy thì sao nào?

Tên này không phải bị "thắng lợi" làm cho đầu óc lú lẫn rồi đấy chứ? Làm sằng làm bậy.

Cả Cù Hạo Cẩm nữa, rõ ràng người của ông bị thua thiệt, ông không ra mặt lại đẩy sang cho tôi, lý do rất đường hoàng, lại bắt tôi đi ngăn Liễu Tuấn.

Nhưng Thai tỉnh trưởng tức thì tức, việc người đứng đầu đưa xuống, phải nghĩ câu trả lời.

Thai Duy Thanh đi đi lại lại tới mấy phúc mới dừng lại, hịt sâu một hơi rồi thở ra, tựa hồ hạ quyết tâm gì đó.

... .....

Khi Thai tỉnh trưởng đang vắt hết óc ở trong văn phòng thì Liễu nha nội lại rất thoải mái, đang tiếp đãi một vị khách bất ngờ.

- Giám đốc Cố, hút thuốc đi.

Liễu Tuấn mỉm cười đẩy bao thuốc tới trước mặt Cố Đồng Huy.

Ngồi đối diện với y chính là Cố Đồng Huy tổng giám đốc tập đoàn Nam Thiên, đang cười tươi tình, cám ơn không thôi.

Cổ Đông Huy lần này tới Tiềm Châu là vì việc công, dẫn theo một đoàn khảo sát không nhỏ, tới tận mười mấy người, đều là thương nhân thành đạt ở Giang Khẩu và Nam Phương, những ông chủ lớn thường ngày có quan hệ tốt với tập đoàn Thiên Nam.

Cổ Đồng Huy chuyến này đúng là tốn công sức.

Lần tình cờ gặp mặt ở CLB Trường Thành đó, Cố Đồng Huy biết con trai mình không ngờ lại có quan hệ với cháu gái của Liễu Tuấn, thực sự vui mừng hết sức, sau đó triển khai điều tra , kết quả hơi thất vọng, không phát hiện ra Dư Đan và Liễu Tuấn có quan hệ thân thích. Đoán chừng là nhận thân thôi. Còn về quan hệ giữa Lương Xảo và Liễu Tuấn, với năng lực của Cố Đồng Huy rất khó tra ra. Vừa mới có chút manh mối vị nhân viên bảo vệ của Xảo Nhi phát hiện, không chút khách cảnh cáo Cố Đồng Huy, làm hắn toàn mồ hôi lạnh.

Lương Xảo giờ đây không còn là Lương Xảo mười năm trước, ở một đẳng cấp khác hẳn Cố Đồng Huy, Cố Đồng Huy còn chưa tới gần đã cảm thấy áp lực cực lớn, đành dừng tay tránh chuốc lấy rắc rối.

Tập đoàn Thu Thủy và tập đoàn Hoa Hưng đều là những người khổng lồ, giả sử muốn đối phó với giám đốc Cố thỉ chỉ nói một câu là được. Cố Đồng Huy cũng kinh doanh địa ốc , biết làm tới quy mô như Hoa Hưng không có chỗ dựa lớn không được.

Có điều Cố Đồng Huy thất vọng cũng rất hữu hạn, dù Dư Đan không phải là thân thích trực hệ với Liễu Tuấn, nhưng là cháu ruột của chủ tịch Lương của tập đoàn Thu Thủy, cậu là con rể của Hà phó chủ tịch quân ủy, đang là quan quân cấp sư đoàn trú ở Hồng Kông, tiền đồ vô hạn.

Thân phận này đủ kinh khủng rồi.

Cố Đồng Huy mơ hồ đoán ra, Liễu Tuấn ắt có quan hệ không nhỏ với nhà họ Lương.

Thế là đủ nếu lôi kéo được quan hệ với nhà họ Liễu và nhà họ Lương, nhà họ Cố chắc chắn chấn hưng, cả đời Cố Khải Tú được bảo hiểm vinh hoa phú quý.

Điều duy nhất làm Cố Đồng Huy lo lắng là Quách Phàm cũng có ý với Dư Đan, suy bụng ta ra bụng người, nhà họ Quách đoán chừng cũng điều tra bối cảnh Dư Đan. Trái quả thơm ngon như thế ai chả thèm? Nếu hắn là Quách Như Bác, dứt khoát khích lệ con trai bất chấp thủ đoạn giành bằng được Dư Đan.

Dù sao Cố Đồng Huy là kẻ làm ăn, không hiểu chính trị cao tầng, không biết Quách Nhữ Bác thực chất không thể quy phục Liễu Tuấn hay nhà họ Lương được.

Cố Đồng Huy muốn giao hảo với hai nhà Lương Liễu, song lại không muốn đắc tội với địa đầu xà như Quách Nhữ Bác, vận mệnh của tập đoàn Nam Thiên có một nửa nắm trong tay Quách sở trưởng.

Hắn đang suy tính thiệt hơn, ở vào thế khó xử thì sét đánh ngang trời, Quách Nhữ Bác bị kỷ ủy mời đi uống trà, không lâu sau bị tuyên bố song quy. Cổ Đồng Huy kinh hãi, nhưng khúc mắc trong lòng được cởi bỏ, không để ý tới nữa, dù sao hạng bất lương như thế, ngã ngựa chỉ là sớm hay muộn.

Cố Đồng Huy lập tức quyết chạy tới Tiềm Châu, chuyện quan trường hắn không giúp được, nhưng đầu tư hắn có thể ra sức.

Liễu Tuấn chẳng ngạc nhiên, Cố Đồng Huy không tới y mới lạ.

Liễu Tuấn cười nói:
- Hoan nghênh giám đốc Cố tới Tiềm Châu khảo sát đầu tư.

- Nên mà, nên mà... Tuấn thiếu gia.... À không, Liễu thị trưởng, đều do tôi kiến thức kiém cỏi, nếu sớm biết ngài ở tỉnh A, tôi đã đến từ lâu rồi, theo đuôi Liễu thị trưởng để thơm lây... Ài, tôi đúng là quá đần độn...

Cổ Đồng Huy nói liền một tràng, tựa như hối hận vô cùng.

Lời của giới làm ăn Liễu Tuấn tất nhiên chẳng coi là thật, mỉm cười:
- Giám đốc Cố hiện giờ tới cũng không muộn mà, Tiềm Châu chúng tôi đang rất cần các nhà đầu tư tới cùng nhau kiến thiết.

- Nhất định, nhất định! Thị trưởng ngài nói chúng tôi đầu tư cái gì, tôi đầu tư cái đó, tuyệt đối không hàm hồ.

Cố Đồng Huy vỗ ngực bồm bộp.

Liễ Tuấn cười lắc đầu:
- Giám đốc Cố, đầu tư thế nào còn phải do các nhà kinh doanh các vị làm chuẩn, chúng tôi sẽ ra sức dọn đường giứp đỡ.

- Vâng vâng...

Liễu Tuấn khoát tay, ngăn những lời nịnh bợ không có hồi kết mà Cố Đồng Huy sắp tuôn ra, nói:
- Giám đốc Cố, mọi người là bạn bè cũ cà, không cần khách khí. Ông là tinh anh thương trường, ông hay nói ý đầu tư của mình đi.

Cố Đồng Huy liên tục gật đầu, trầm ngâm một chút nói:
- Thị trưởng biết đó, chúng tôi ở Nam Phương chủ yếu kinh doanh giải trí và địa ốc, các sản nghiệp khác có nhưng quy mô không lớn. Tôi nghe nói thị trưởng đang làm một khu công nghiệp kỹ thuật cao, tôi nghĩ, liễu có thể tới tham gia... Tôi không chỉ đơn thuần là thầu công chỉnh, mà kiến thiết chỉnh thể cả khu, bao gồm nhà xưởng, chợ, nơi giải trí v...v...v đều do tôi đầu tư, sau đó cho các xí nghiệp nhỏ trong khu thuê sử dụng, như thế tôi có thể kiếm được tiền thuê, thành phố có chi phí cô định, ngài thấy có thích hợp không?

Liễu Tuấn mỉm cười.

Xem ra Cố Đồng Huy đã nghiên cứu thấu đáo sách lược của y ở Tiềm Châu, có điều Liễu Tuấn cũng thừa nhận đây đúng là mô hình ba bên cùng có lợi.
Bình Luận (0)
Comment