Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1516

Tạ Viện xen lời vào không khí trên cuộc họp càng trở nên nghiêm trọng, một số thường ủy vốn định lên tiếng ủng hộ Phiền Chi Vĩ lại đóng chặt miềng vào.

Trong mắt người thường phó bí thư thành ủy và bí thư chính pháp ủy thành ủy không khác nhau mấy, đều là sự tồn tại cao vời. Thậm chí trong mắt người dân bí thư chính pháp ủy tay cầm "súng" còn có quyền uy lớn hơn. Chỉ trong quan trường mới cảm nhận được phó bí thư đảng ủy quyền thế ra sao, huống chi sau lưng Tạ Viện là Thai Duy Thanh, trực tiếp đấu tranh với cô ta phải có khí phách.

- Thưa Liễu bí thư và các đồng chí, tôi nói mấy câu.

Hàn Kính Vũ cuối cùng cũng lên tiếng, các thường ủy bất giác nghiêm mình.

- Tôi cho rằng, việc thành lập ban chỉ huy kiến thiết có thể hoãn, nếu như nhất định phải thành lập thì tôi tán thành ý kiến của Phiền phưởng phòng, thành lập trong nội bộ cục tài chính thì thích hợp hơn. Thực tế hạng mục kiến thiết có đơn vị chính quản rồi, không cần lập thêm nữa. Còn về xây dựng nhà máy xi măng, tôi thấy nên khảo sát cho kỹ, xem xem có thể cải tạo nhà máy cũ được không. Như thế càng có đường ra hơn, mọi người phải chú ý chín sách ổn định vĩ mô của nhà nước, đừng dẫm vào vết xe đổ.

Hàn Kính Vũ nói ngắn gọn rõ ràng, ý kiến cơ bản như Phiền Chí Vĩ, nhưng do miệng ông ta nói ra, hiệu quả rõ ràng lại khác. Nhiều khi Hàn Kính Vũ được coi là người phát ngôn của Liễu Tuấn, có lẽ ông ta không phải là cấp dưới thân cận của Liễu Tuấn nhưng hiện giờ là cấp dưới có phân lượng nặng nhất. Khi Liễu Tuấn không tỏ thái độ, thái độ của Hàn Kính Vũ chính là mũi tên chỉ gió cho các thường ủy Liễu hệ.

Hàn Kính Vũ vừa lên tiếng, các thường ủy vốn định lên tiếng lần lượt phát biểu ý kiến ủng hộ, thậm chí Kỳ Hoành Minh cũng tỏ thái độ ủng hộ Phiền Chí Vĩ rõ ràng, có điều hắn chỉ ủng hộ việc không thành lập ban chỉ uy còn nhà máy xi măng thì không có ý kiến. Thân là người lèo lái động cơ kinh tế số một Ngọc Lan, đối với hạng mục này, Kỳ Hoành Minh thường không phản đối.

Thấy đại bộ phận các thường ủy đều có thái độ này, Lý Đào cuối cùng không bình tĩnh được nữa, mặt đen như đít nồi.

Vừa tới nhậm chứ, vừa làm ra chút hành động lớn, liền bị mọi người "bóp chết" không thương tiếc, Lý Đào buồn bực ra sao khỏi phải nói.

Có điều hắn trầm mặc không lên tiếng.

Các thường ủy phát biểu xong, tự nhiên nhìn về phía vị bí thư trẻ tuổi, đợi y ra quyết định cuôi cùng.

Liễu Tuấn gật đầu, mắt liếc qua các thành viên trong ban, rồi bình tĩnh nói:
- Ý kiến của mọi người đều rất có lý, tôi thấy hai chuyện này hãy sũy nghĩ thêm rồi quyết định...

Các thưởng ủy đều ngẩn ra.

Liễu bí thư có ý gì vậy? Rốt cuộc là có ủng hộ Lý Đào hay không?

- ... Chúng ta bàn chuyện tiếp theo đi.

Liễu Tuấn nói.

Họp xong Lý Đào mặt âm trầm rời khỏi phòng hội nghị, còn chưa rời khỏi trụ sở thành ủy, điện thoại của Lý Đào đã vang lên.

- Thị trưởng, mời qua văn phòng của tôi một chuyến, chúng ta cùng trao đổi.

Trong điện thoại là giọng nói ôn hòa của Liễu Tuấn.

- Vâng, tôi tới ngay.

Lý Đào cũng không nói thêm điều gì, cúp điện thoại xoay người lại, vừa vặn gặp phải Tạ Viện. Tạ Viện mỉm cười khích lệ Lý thị trưởng.

Có điều nụ cười này chẳng an ủi được cho Lý Đào bao nhiêu, ngược lại còn làm hắn ghét. Nói thực là Lý Đào chẳng coi trọng gì Tạ Viện, dù hắn biết rõ Tạ Viện là thân tín của Thai Duy Thanh, hắn từng được Thai Duy Thanh mập mờ nhắc một câu, có việc gì thương lượng với Tạ Viện nhiều hơn.

Hắn biết xuất thân của Tạ Viện, biết cô ta trước kia là thân tín của Đinh Ngọc Chu, còn có quan hệ thân thích phía vợ Đinh Ngục Chu. Tạ Viện được lên làm trường phòng tuyên truyền là do Đinh Ngọc Chu nâng lên, bình thường mà nói Tạ Viện phải tuyệt đối trung thành với Đinh Ngọc Chu, sau khi ông ta lui về thì đáng lẽ phải "thuần phục" Liễu Tuấn. Hàn Kính Vũ, Ngưu Tiền Tiến, Tề Thủ Nghĩa đều như thế, nhưng lại đột nhiên thành thân tín của Thai Duy Thanh, làm người ta không thể không hoài nghi quan hệ của cô ta và Thai Duy Thanh không đơn thuần.

Tạ Viện vốn là phụ nữ xinh đẹp, càng khiến người ta suy nghĩ lung tung.

Lý Đào dựa vào năng lực thực sự của mình từng bước đi lên thành lãnh đạo cấp chính sở, thường ngày cũng vì thế mà kiêu ngạo, thậm chí khi ở bộ xây dựng, còn nghị luận Thai Duy Thanh rõ ràng thất sách ở tỉnh A. Nói cách khác kỳ thực hắn cũng chẳng phục Thai Duy Thanh, hiện giờ Tạ Viện làm ra vẻ "quan tâm" làm sao khiến hắn thoải mái cho được.

Tất nhiên hắn không thể hiện ra ngoài, chỉ mỉm cười gật đầu, đi thẳng tới văn phòng của Liễu Tuấn.

Khi Lý Đào tới, Liễu Tuấn đang ngồi hút thuốc ở ghế sô pha, nhìn thấy hắn liền đứng dậy nói:
- Thị trưởng tới rồi, mời ngồi.

Từ khi Lý Đào tới nhậm chức, Liễu Tuấn luôn rất khách khí với hắn.

Lý Đào có thể cảm nhận được sự tôn trọng từ trong lòng Liễu Tuấn.

Lý Đảo cảm nhận không sai, Liễu Tuấn luôn coi trọng phần tử trí thức, chưa nói năng lực quản lý địa phương ra sao, ít nhất trình độ lý luận rất cao, Liễu Tuấn đọc qua rất nhiều luận văn kiến thiết thành phố của Lý Đào, rất có kiến giải. Ngoài ra Lý Đào dựa vào năng lực tiến bộ, cũng được Liễu Tuấn kính trọng.

Sự kính trọng này không liên quan tới tư tưởng chính trị hay phe phái.

Liễu Tuấn hi vọng, bí thư và thị trưởng có thể bỏ qua chia rẽ chính trị, bắt tay hợp tác, làm chút chuyện thật sự cho người dân.

Đó vốn là nguyên nhân y tiến vào quan trường.

Y vào quan trường không phải để tranh đấu mà vì làm việc cho dân. Nói khó nghe một chút "đấu tranh" chỉ là sản phẩm phụ, không cần nói tới. Liễu Tuấn rất ít vì cá nhân mà chủ động khơi lên tranh đấu.

Thấy nụ cười của Liễu Tuấn, tâm tình buồn bực của Lý Đào đỡ hơn.

Giống Liễu Tuấn coi trọng hắn, Lý Đào cũng thấy Liễu Tuấn là một cấp trên và cộng sự đáng coi trọng.

Lý Đào không bắt tay Liễu Tuấn, đi thẳng tới một bên ghế sô pha ngồi xuống.

Đó là quy củ của Liễu Tuấn, các đồng chí trong ban gặp nhau suốt ngày, không cần lễ tiết quá phức tạp.

Lý Đào ngồi xuống rồi Liễu Tuấn không vội lên tiếng mà đẩy bao thuốc lá tới trước mặt hắn.

- Cám ơn bí thư.

Lý Đào gật đầu, lấy một điều Gấu Mèo Vàng, cho lên miệng.

Toàn bộ thành phố Ngọc Lan, chức chỉ có ở chỗ Liễu Tuấn mới được hút "Gấu Mèo Vàng" chính tông.

Trong văn phòng lượn là khói thuốc, không ai nói gì. Lý Đào biết, mình nên lên tiếng báo cáo trước với Liễu Tuấn, vốn cho rằng việc thiết lập ban kiến thiết và đưa vào nhà máy xi măng đều là quyền hạn của chính phủ, lên thường ủy thông báo một cái cho có là xong, hiện giờ xem ra suy nghĩ này rất sai lầm.

Ở Ngọc Lan, đại sự nghiêm túc không được Liễu Tuấn gật đầu là không được.

Tình hình trên cuộc họp thường ủy đã nói rõ điều này.

Liễu Tuấn có lẽ không cố ý theo đuổi địa vị "thổ hoàng đế", nhưng nếu Lý Đào muốn đem chính phủ thành địa bàn của riêng mình gạt Liễu Tuấn ra ngoài thì bất kể thế nào cũng không làm được. Cho dù kiến nghí thành lập ban kiến thiết cuối cùng được thông qua, thì chức chỉ huy trưởng chính sở này có thể an bài người mình coi trọng hay không thì khó nói.

Dù ban ngành mang tính chất lâm thời như thế trực thuộc quản lý của chính phủ, nhưng chỉ là thường thôi, Liễu Tuấn muốn can thiệp vào cũng danh chính ngôn thuận chẳng ai nói gì được.

Bí thư quản mũ ô sa mà.

Đó là nguyên tắc tổ chức.

Liễu Tuấn không không thuận theo ý kiến số đông trên thường ủy thực tiếp phủ quyến kiến nghị của hắn, mà sau khi họp xong lập tức gọi điện mời hắn tới nói chuyện là đã nể mặt Lý Đào r lớn rồi. Lý Đào biết, chuyện còn chưa tuyệt vọng hoàn toàn, cả hai việc này đều vô cùng quan trọng với Lý Đào.

Vì cuộc họp thị trưởng đã thông qua, thậm chí nhân tuyển chỉ huy trưởng cũng đã chọn xong, tìm người ta nói chuyện gần như đã hứ rồi, hiện giờ bí chặn lại bảo thể diện Lý thị trưởng để vào đâu? Uy tín lập nên thế nào?

Còn về tập đoàn Hải Thiên càng là do Thai Duy Thanh làm cầu nối. Người ta vốn không muốn tới, vì nể mặt Thai Duy Thanh nên mới không thể không theo, nếu hạng mục này bị phủ quyết chỉ sợ ấn tượng về hắn trong lòng Thai Duy Thanh là vô dụng.

Thế thì hỏng bét rồi.

Hiện giờ phân lượng của Lý Đào trước mặt đại lão Cao hệ còn kém Thai Duy Thanh xa lắc, nếu bị ấn tượng vô dụng này, nếu Thai Duy Thanh lên tiếng trước mặt các đại lõa, tiền đồ của hắn có thể ảnh hưởng lớn.

Vừa nghĩ tới đấy, Lý Đào tức tốc điều chỉnh tâm tình, vứt sự khó chịu trên cuộc họp đi, ưỡn thẳng người chuẩn bị giải thích với Liễu Tuấn đường lối của mình
Bình Luận (0)
Comment