Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1601

"Đáng ghét, không được nhìn chị như vậy. . ."

Bạch Dương có chút ngượng ngùng xoay đầu qua một bên, khẽ cắn đôi môi, khóe miệng dắt một nụ cười.

Tiểu ngoan đồng này vẫn thích hồ đồ như trước đây, rõ ràng đã kết thúc nhưng lại muốn "vô lại" trên người chị Bạch Dương, không chịu đi xuống. Nhớ kỹ lần đầu Liễu Tuấn chính là cái dạng này, chỉ lo cợt nhả nhìn chằm chằm vào Bạch Dương không ngớt.

Thấy hình dạng e thẹn của Bạch Dương, Liễu nha nội sắc tâm đại động, kìm lòng không đậu cúi đầu cắn lên vành tai mềm mại của Bạch Dương, hơi thở hầm hập trêu chọc thân thể Bạch Dương từng đợt rung động.

Tiểu ngoan đồng vẫn giống như trước "dũng mãnh thiện chiến", coi bộ dáng này rất có khả năng lại muốn tiếp tục tác chiến.

Bạch Dương khẽ mở cánh tay ôm lấy cổ Liễu Tuấn.

Không ngờ ngay tại lúc này, tiếng chuông điện thoại đã cắt đứt màn triền miên ẩn tình của Liễu bí thư cùng Bạch tổng tài.

Bạch Dương thản nhiên cười, vươn tay cầm lấy đtdđ trên tủ đầu giường, ý bảo Liễu Tuấn nhanh đi xuống. Ai ngờ tiểu ngoan đồng càng đáng giận, cười đến càng gian xảo, thân thể đè nặng xuống, đâu đồng ý di động chút nào.

Bạch Dương bất đắc dĩ, cũng đành phải tùy y, tay ấn nút nghe.

"Alo, Hiểu Đông, năm mới vui vẻ! Ừ. . ."

Bên kia điện thoại truyền tới một giọng nam trầm thấp, nghe qua rất có mị lực. Liễu bí thư không khỏi dựng lên lỗ tai.

"Họp bạn học cũ? A. . . vậy được rồi, một lát nữa tôi sẽ qua, ừ, gặp lại!"

Trên thân thể mềm mại vẫn còn bị thân thể Liễu Tuấn đè nặng, Bạch tổng tài không dám nói nhiều, bằng không thì rất có khả năng sẽ bị lộ, chỉ phải đơn giản trả lời vài câu rồi treo điện thoại.

"Ai thế? Hình như là nam?"

Liễu bí thư liền làm ra hình dạng rất không vui, "u oán" hỏi.

"Đừng phá, Khuất Hiểu Đông, bạn học cao trung của chị, hiện tại là phó ti trưởng tổ giám sát khoa kỹ cục địa chấn quốc gia. Hắn nói muốn tổ chức cuộc họp các bạn học cũ tại thủ đô, đã hẹn tại khách sạn Thu Thủy cùng nhau ăn cơm chiều. . ." Bạch Dương nói rồi, có chút không thuận theo xoay người, gắt giọng: "Còn không xuống. . ."

Liễu bí thư cười ha ha, rốt cuộc xoay người trở xuống.

"Ai, bạn học này của chị đã kết hôn chưa?"

Liễu bí thư vô tâm hỏi.

Bạch Dương tức giận trừng mắt, giả vờ cả giận nói: "Em nói xem?"

Liễu Tuấn cười nói: "Điều này cũng không hẳn, đầu năm nay, ly hôn là cơm thường. Hơn nữa, vì một Bạch tổng tài xinh đẹp mê người, cao quý trang nhã không chỉ nói ly hôn, em thấy thằng đó chuyện gì cũng dám làm!"

Bạch Dương bị hắn chọc tức đến dở khóc dở cười, giơ tay lên gõ mạnh lên đầu y, cười mắng: "Chỉ biết nói bậy. . . Ai, chị đã đáp ứng hắn rồi, Khuất Hiểu Đông nói, có hai người bạn học cũ là từ xa tới, bạn học cũ nhiều năm không gặp mặt, cũng rất nhớ. Như vậy đi, chị sẽ gọi điện cho dì Thái bảo dì ấy qua đây chăm sóc Tiểu Tiểu."

"Chị nói bạn học cũ đó của chị là gì? Khuất Hiểu Đông? Làm tại Cục địa chấn quốc gia?"

Liễu Tuấn như là nhớ lại một việc quan trọng, truy hỏi vài câu.

"Ừ, đúng vậy, phó ti trưởng tổ giám sát khoa kỹ cục địa chấn quốc gia, kỹ sư cao cấp, thế nào?"

Bạch Dương thấy Liễu Tuấn quan tâm chuyện này, hơi khó hiểu. Thực sự lấy địa vị thân phận hiện giờ của Liễu Tuấn, một phó ti trưởng cục quốc gia thật đúng là sẽ không nằm trong mắt y, cũng không biết vì sao lại cảm thấy hứng thú với Khuất Hiểu Đông.

Liễu Tuấn cười nói: "Ha ha, không có gì, dù sao thì em cũng đang rảnh, chi bằng đi cùng chị luôn."

Bạch Dương không khỏi quan sát trên dưới y vài lần, rất là kinh ngạc: "Hôm nay cậu làm sao thế?"

Liễu Tuấn cười hì hì nói: "Không có gì, chỉ muốn ở bên cạnh chị nhiều hơn thôi."

Bạch Dương nghe được thản nhiên cười khẽ, cảm thấy vui vẻ: "Vậy thì đi cùng, nhưng mà thân phận của cậu quá dọa người, bọn Khuất Hiểu Đông khẳng định giấu không được, nhưng những người khác chị thấy đừng giải thích rõ mới tốt."

Bạch Dương lo lắng điều này cũng có vài phần đạo lý. Bản thân chị cũng là cán bộ lãnh đạo cấp phó bộ, tuy nhiên các bạn học cũ phần lớn cũng biết, cũng không phải rất lưu ý. Nhưng thân phận của Liễu Tuấn, nhất là thân phận "công tử thủ tướng " quả thực sẽ kinh sợ rất nhiều người. Không tiết lộ nội tình hình như cũng cần thiết, đỡ phải phá hủy bầu không khí buổi gặp gỡ.

Liễu bí thư liền đáp ứng: "Được, em sẽ nói là cấp dưới, tuỳ tùng, bảo tiêu, của Bạch tổng tài, cái gì cũng được, ha ha. . ."

"Chỉ biết nói bậy, không đứng đắn. . ."

Chị Bạch Dương cười lắc đầu.

Lập tức hai người tắm qua, mặc y phục, đi đến phòng ngủ của Tiểu Tiểu nhìn một chút, tiểu nha đầu đang ngủ say, khuôn mặt đỏ rực, Liễu bí thư nhịn không được hôn hai cái trên mặt con gái.

Bạch Dương gọi điện thoại mời dì Thái chạy qua đây. Từ khi Tiểu Tiểu sinh ra đến bây giờ, đều là mời dì Thái ở nhà chăm sóc. Nhà dì Thái ở thủ đô, mấy ngày tết âm lịch Bạch Dương không cần đi làm, để dì Thái về nhà, lúc này chạy tới, cũng phải 20p.

6 h tối, Liễu bí thư tự mình làm tài xế, chạy tới khách sạn Thu Thủy.

Khuất Hiểu Đông và tất cả bạn học khác đang nghênh tiếp tại đại sảnh, khoảng chừng 10 người, đều là trung niên 40t, nam nữ đều có, nam nhiều hơn nữ, người nào cũng áo mũ chỉnh tề. Trong buổi gặp ngày xuân thế này, có thể chạy tới đây đương nhiên cũng không phải nhân vật quá kém.

Đương nhiên, trong đây thì xuất thân của Bạch Dương hiển quý nhất, chức vụ lúc này cũng là cao nhất. Khuất Hiểu Đông trong thể chế nên không thể bỏ qua lễ nghi.

"Xin chào xin chào, Bạch tổng!"

Thấy Bạch Dương từ xe Audi đi xuống, Khuất Hiểu Đông cũng không phân biệt biển số xe không phải là xe Bạch Dương sử dụng tại Cty Cửu Châu, bước nhanh đến nắm tay với Bạch Dương, nhưng chưa từng lưu ý đến Liễu bí thư tại vị trí tài xế. Bạch tổng tài tuy quyền cao chức trọng, tài xế của chị cũng không đủ để Khuất ti trưởng coi trọng.

"Hiểu Đông, đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, đây là tụ họp cá nhân, tất cả mọi người là bạn học cũ, gọi tên là được rồi!"

Bạch Dương vừa đến nơi công chúng, lập tức hồi phục phong thái cán bộ cao cấp cấp phó bộ đoan trang trang nhã, giọng nói mang theo ý trách cứ với Khuất Hiểu Đông.

"Ha ha, đúng đúng, trí nhớ của tôi thật là. . . Tới đây, Bạch Dương, mọi người gặp mặt trước. . ."

Khuất Hiểu Đông cười dẫn Bạch Dương đi vào đại sảnh, cùng các bạn học cũ gặp mặt nắm tay.

"Hiểu Đông, thong thả, để tôi giới thiệu cho anh một người bạn."

"Bạn?"

Khuất Hiểu Đông hơi kinh ngạc, Bạch Dương độc thân đã lâu, nhưng không biết là bạn kiểu gì mới có thể đi cùng cô ta vào ngày lễ năm mới qua đây họp bạn học cũ.

"Đúng, đây là Liễu Tuấn, đồng sự trước đây của tôi. Tiểu Tuấn, đây là bạn học cao trung của tôi Khuất Hiểu Đông, đã giới thiệu với cậu rồi đấy."

Bạch Dương cười giới thiệu cho hai người.

"Liễu. . . Tuấn?"

Khuất Hiểu Đông nghe xong tên này, không khỏi ngẩn ra, lập tức tỉ mỉ quan sát "đồng chí tài xế", không khỏi sắc mặt đại biến, thiếu chút nữa kinh hoảng la lên, vội vàng tiến ra đón.

"Chào ngài chào ngài, Liễu bí thư, thật không nghĩ tới bí thư sẽ qua đây tham gia buổi tụ họp của chúng tôi, ai nha, hạnh ngộ hạnh ngộ. . ."

Khuất Hiểu Đông cầm tay Liễu Tuấn, đong đưa một trận, liên tục khom lưng vấn an, trong miệng nói đã có phần lộn xộn. Hắn thực sự nằm mơ cũng không nghĩ tới, có thể trên buổi gặp gỡ này nhìn thấy Liễu nha nội đại danh đỉnh đỉnh!

Quả nhiên là gặp gỡ ly kỳ, việc vui ngoài ý muốn.

Trước đây Khuất Hiểu Đông chưa gặp qua Liễu Tuấn, nhưng làm tại bộ uỷ quốc gia, làm đến phó ti trưởng, Bạch Dương đã nói tên của Liễu Tuấn, hắn còn là bạn học cũ của Bạch Dương, nếu như là như thế còn chưa lập tức nhận ra Liễu bí thư, vậy nói rõ cái chứ phó ti trưởng của hắn chỉ sợ muốn làm đến già rồi.

"Khuất ti trưởng, không cần khách sáo, tất cả mọi người là bạn mà!"

Liễu Tuấn thận trọng nói.

Khuất Hiểu Đông Khuất Hiểu Đông liên thanh nói: "Đúng đúng, là bạn, là bạn. . . Liễu bí thư, xin thay tôi. . ."

Hắn vốn muốn nói "Xin thay tôi gửi lời thăm Liễu thủ tướng", song mới nói phân nửa đã bị Liễu Tuấn cắt đứt: "Ha ha, cảm ơn Khuất ti trưởng, không cần khách khí."

Khuất Hiểu Đông không hổ là lão quan trường trên bộ uỷ quốc gia, thấy thái độ này của Liễu Tuấn lập tức liền ý thức được Liễu Tuấn không muốn gióng trống khua chiêng tuyên dương thân phận của mình, lập tức ngậm miệng, hơi xấu hổ nở nụ cười.

Những người khác thấy vẻ mặt của Khuất Hiểu Đông như vậy lập tức suy đoán thân phận của Liễu Tuấn không bình thường, trong đó cũng có hai người làm tại bộ uỷ quốc gia, tuy nhiên chức vụ không cao bằng Khuất Hiểu Đông, chỉ là hai vị trưởng ban. Tuy là như vậy, các trưởng ban cũng rất nhanh đoán được thân phận thực của Liễu Tuấn, sau đó cũng kinh hãi lập tức tiến lên nắm tay với Liễu bí thư, nói rất nhiều lời ngưỡng mộ.

Huyên náo một hồi tại đại sảnh mới xem như là chào hỏi xong, Khuất Hiểu Đông hơi khom người, dẫn Liễu Tuấn và Bạch Dương đến phòng. Theo ý của hắn là muốn nhường Liễu Tuấn ngồi vào vị trí đầu.

Mặc dù cùng là cán bộ cấp phó bộ, trong cảm nhận của đám người Khuất Hiểu Đông, phó bí thư Tỉnh ủy không thể nghi ngờ so với thân phận của họ càng thêm tôn quý hơn.

Liễu bí thư đương nhiên sẽ không đi quá giới hạn như vậy, mang theo chút "bướng bỉnh" nói với Bạch Dương: "Thủ trưởng, mời!"

"Cậu đấy, thật là!"

Bạch Dương mỉm cười trừng mắt, cũng không chối từ, bước về phía trước.

Tiểu ngoan đồng có bản lĩnh mấy, nhưng cũng từng là thuộc hạ cũ của Bạch bí thư!

Trong sương phòng xa hoa của khách sạn Thu Thủy, từ lâu đã bày một bàn tiệc sơn hào hải vị, mọi người mời Bạch Dương và Liễu Tuấn ngồi thủ vị. Khuất Hiểu Đông cùng hai vị trưởng ban dù chưa tiết thân phận của Liễu Tuấn nhưng cũng tuyệt không dám ở trước mặt Liễu bí thư bắt bí, không khỏi có vẻ câu nệ.

Kỳ thực ngày hôm nay Liễu Tuấn qua đây chính là hướng về phía Khuất Hiểu Đông. Tại một thế giới song song khác, 4 năm sau đó, tại một khu vực ở khu Tây Nam quốc gia đã xảy ra một trận động đất đặc biệt kinh hoàng, bởi vì không có dự báo đúng lúc, kết quả tạo thành thương vong thảm trọng và tổn thất tài sản thật lớn. Liễu Tuấn lo lắng, tại thế giới trùng sinh lịch sử sẽ tái diễn, vì vậy muốn mượn cơ hội này để nhắc nhở Khuất Hiểu Đông, để cho họ tăng cường giám sát và nghiên cứu tình hình địa chất ở khu vực này.

Tránh cho phát sinh tai hoạ địa chất, khả năng không lớn, nhưng nếu như có thể dự báo chuẩn xác cũng có thể có chuẩn bị để cứu vớt mấy chục vạn sinh mệnh.
Bình Luận (0)
Comment