Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1873

Quách Kế Hiền mặt vẫn bình thản như nước.

Liễu Tuấn tiếp tục nói:
- Đồng chí Lưu Quang Hưng từ TW xuống, có đặc điểm khá rõ ràng là rất có tầm nhìn đại cục, nhìn vấn đề xuất phản điểm khá cao. Bất kể là ở phương diện kiến thiết kinh tế và kiến thiết đội ngũ cán bộ đều có kiến giải độc đáo của mình. Cá nhân tôi cho rằng là cán bộ tương đối toàn diện.

Liễu Tuấn đánh giá Lưu Quang Hưng rất cao.

Lưu Quang Hưng trước kia chưa từng cộng sự với y, vì Liễu Tấn Tài từng kiểm nhiệm chủ nhiệm ủy ban cải cách, cho nên hai người mới có tiếp xúc. Hiện giờ Lưu Quang Hưng đã thành một trong số cán bộ mà y nể trọng nhất. Trong ban bệ của Liễu Tuấn, Sài Thiệu Cơ, Lưu Quang Hưng và Lý Huệ là lực lượng trung kiên nhất, trong đó Liễu Tuấn gửi gắm hi vọng vào Lưu Quang Hưng nhiều nhất.

Bất kể tuổi tác hay năng lực, tới cả phẩm hạnh cá nhân, Lưu Quang Hưng đều vô cùng thích hợp, Liễu Tuấn hi vọng, trong hai ba năm nữa, Lưu Quang Hưng có thể tiến thêm một bậc, dàn trở thành thành viên trung kiên của hệ phái, lúc này tất nhiên phải đề cử trước mặt Quách Kế Hiền.

Cho dù là sau khi đổi khóa, Quách Kế Hiền không làm bộ trưởng trung tổ bộ nữa, thì vẫn là một trong số lãnh tụ có ảnh hưởng lớn nhất trong hệ phái, Lưu Quang Hưng có thể để lại ấn tượng tốt trong lòng ông ta cũng có lợi ích lớn.

Quách Kế Hiền khẽ gật đầu, vẫn không nói một lời.

Người nằm quyền đều như thế, luôn giữ chủ động trong các cuộc nói chuyện.

- Trưởng phòng tổ chức Hướng Hàm, đồng chí nữ duy nhất trong ban, trước kia tôi không có qua lại với đồng chí. Từ khi đồng chí ấy điều tới tỉnh A, nhìn từ công tác hai năm qua thì năng lực của đồng chí này khá cao, có tư tưởng nhất định với công tác của mình. Thời gian này, đồng chí ấy đang nỗ lực công tác khảo sát hiệu quả của lãnh đạo cấp huyện, thí điểm hai nơi. Phản ứng khá tích cực, sau khi thí điểm kết thúc nếu hiệu quả lý tưởng, đồng chí ấy có ý phổ biến toàn tỉnh. Bộ trưởng, tôi rất tán thành cách làm này, nếu như có thể toàn diện thực thi chế độ kháo sát hiệu quả cán bộ, tôi cho rằng là một cống hiến lớn với việc tăng cường giám sát đội ngũ cán bộ. Công tác giám sát cán bộ của chúng ta ngày càng trở thành chuyện khó khăn rồi.
Liễu Tuấn cảm khái nói.

Y biến tăng cường quản lý giám sát đội ngũ cán bộ là chuyện Quách bộ trưởng cũng rất quan tâm, Liễu Tuấn về sau tiếp xúc với Hướng Hàm, thậm chí có nói, một vị trưởng phòng tổ chức chỉ cần làm tốt công việc này cũng là một công lao lớn rồi, đủ để chứng minh Hướng Hàm là cán bộ ưu tú.

Vì quan hệ với Lý Ngọc Hoa, Liễu Tuấn và Hướng Hàm có qua lại nhiều hơn trước, nội dung nói chuyện đi sâu hơn, Liễu Tuấn hết sức ủng hộ phương án này của Hướng Hàm. Rèn nên đội ngũ cán bộ vững mạnh luôn là phương hướng Liễu Tuấn nỗ lực.

Như Liễu Tuấn nói, đó mới là căn bản của sự phát triển bền vững.

Quách Kế Hiền nói:
- Ừm, cậu nói không sai, giám sát đội ngũ cán bộ là vấn đề rất quan trọng. Hướng Hàm làm thí điểm này có báo cáo lên trên, tôi đã xem qua, cũng đồng ý rồi. Hi vọng cô ấy có thể kiên trì, thực sự làm tốt công tác này.

Là bộ trưởng trung tổ bộ, Quách Kế Hiền tỏ thái độ như thế, có thể thấy ông rất coi trọng công tác này của Hướng Hàm.

- Liễu Tuấn, còn nhớ khi cậu mới đảm nhận tỉnh trưởng tạm quyền, tôi từng nói với cậu, kiến thiết kinh tế không thể buông lỏng, kiến thiết đội ngũ cán bộ cũng không thể xem nhẹ. Hiện giờ tôi vẫn nói với cậu câu đó, đây là công tác rất quan trọng.

Quách Kế Hiền bổ xung thêm một câu, ánh mắt tỏ vẻ khích lệ.

Có thể thấy trong lòng Quách Kế Hiền, rất coi trọng người đồng hương nhỏ này.

Liễu Tuấn vội gật đầu tán thành.

- Nói như thế, cậu và đồng chí Hướng Hàm cũng có tiến hành giao lưu nhất định rồi?

Liễu Tuấn giật mình, Quách Kế Hiền nói câu này tựa hồ có thâm ý, ông ta là bộ trưởng trung tổ bộ, tình hình thành viên ban tỉnh ủy có khả năng là lãnh đạo hiểu sâu nhất. Hướng Hàm vì sao điều tới tỉnh A, hiện giờ tình hình ra sao, hẳn là ông ta điều biết. Tỉnh trưởng và trường phòng tổ chức thường xuyên giao lưu không phải là chuyện phổ biến lắm.

- Vâng thưa bộ trưởng, tôi và đồng chí Hướng Hàm thường xuyên tiến hành giao lưu vấn đề cán bộ.
Liễu Tuấn thản nhiên đáp.

Quách Kế Hiền gật đầu, cầm chén trà lên, người ngả ra phía sau.

- Đồng chí Trang Quốc Thắng, kinh nghiệm công tác ở địa phương không phong phú bằng kinh nghiệm công tác ở bộ ủy ban quốc gia. Trước kia chưa từng làm công tác chính pháp, lúc mới tới tỉnh chỉ làm quan với công việc. Nhưng hiện giờ xem ra làm công tác chính pháp cũng đâu ra đó. Đổi ngũ chính pháp tỉnh A có tiến bộ, từ đó có thể thấy đồng chí Trang Quốc Thắng năng lực rất cao.

Trang Quốc Thắng xếp sau Hướng Hàm trong ban tỉnh ủy, xếp thứ bảy, Liễu Tuấn đánh giá khách quan với hắn.

- Vậy cậu đánh giá Uông Quốc Chiêu ra sao?

Liễu Tuấn mỉm cười:
- Đồng chí Quốc Quốc Chiêu trước kia là cao thủ kiến thiết kinh tế có tiếng ở tỉnh A, khi làm thị trưởng Ngô Tây có biểu hiện hơn người. Khi làm thị trưởng Ngọc Lan, trừ gặp phải chính sách ổn định vĩ mô, phạm sai lầm ở hạng mục sắt thép Vĩ Phong, còn các phương diện khác, biểu hiện không tệ. Đồng chí này tư duy kín đáo, không dễ dàng tỏ thái độ. Cá nhân tôi cho rằng, đó là ưu điểm, nhưng cũng là khuyết điểm. Thường vụ phó tỉnh trưởng, chủ quản kinh tế, tỉnh A chúng ta là tỉnh nội địa, nền móng mỏng, phát triển vững chắc từng bước là chính đạo. Nhưng đôi khi cũng cần tư duy mới mẻ, ở phương diện này đồng chí Uông Quốc Chiêu có chút thiếu sót. Quá thực dụng, đối với một lãnh đạo cao cấp mà nói không phải là chút tiếc nuối.

Quách Kế Hiền khẽ gật đầu.

Ông ta chuyên môn nhắc tới tên Uông Quốc Chiêu, có thể thấy khá hứng thú với người này, còn về có tán đồng ý kiến của Liễu Tuấn hay không thì không biết, gật đầu chỉ là một động tác mang tính lễ tiết.

Sau Uông Quốc Chiêu là trưởng phòng tuyên truyền Dương Nguyên Ích.

- Đồng chí Ích Nguyên làm công tác tuyên truyền lâu năm, tôi và đồng chí ấy thời gian cộng sự không lâu, đồng chí này cẩn thẩn lời ăn tiếng nói, luôn giữ nhất trí với TW, nắm giữ tuyên tuyền dư luật rất chuẩn xác. Có đồng chí ấy ở tỉnh, việc tuyên truyền dư luận sẽ không có sai sót gì lớn.

Liễu Tuấn giới thiệu tình hình của Dương Nguyên Ích khá ngắn, nhưng đánh giá rất cao.

Dương Nguyên Ích đúng là cán bộ tuyên truyền kiệt xuất.

- Ừm, đồng chí Dương Nguyên Ích ở phương duyện hướng tuyên truyền, đúng là quản lý rất nghiêm. Không nhưng ở lĩnh vực truyền thống là thế, mà ở truyền thông mới nổi như mạng internet cũng giám sát đúng mực. Cty Trào Lưu đặt tổng bộ ở Ngọc Lan phải không?

Liễu Tuấn không ngờ rằng Quách Kế Hiền hiểu cả tình huống này, cười nói:
- Bộ trưởng thật sâu sát.

Quách Kế Hiền cười xua tay.

Mạng internet đã dần dần lọt vào tầm mắt của các lãnh đạo TW, thậm chí ngay cả Nghiêm Ngọc Thành thi thoảng cũng lên mạng xem tin tức. Liễu Tấn Tài lên mạng còn nhiều hơn. Có lẽ các lãnh đạo cao tầng đều coi đây là một phương diện để tìm hiễu động tĩnh ở dân gian.

Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Tư lệnh viên Vương Trung thì tôi không đánh giá nữa.

Vương Trung thường chỉ phát biểu ý kiến ở sụ vụ quân sự, khi biết quyết chỉ giơ tay mà thôi.

Quách Kế Hiền gật đầu cho phép.

- Trưởng ban thống chiến Chu Thành Bồi cùng tôi cộng sự thời gian khá dài, nhìn chung mà nói công tác thống chiến làm rất trình tự chú trọng thực tế. Đối với các sự vụ khác trong tỉnh, thường cũng không phát biểu ý kiến.

Còn lại mấy thường ủy khác Liễu Tuấn cũng nói qua, trong đó tranh thủ để lại ấn tượng sâu sắc về Sài Thiệu Cơ cho Quách Kế Hiền, nếu không phải là đàm thoại chính thức, Liễu Tuấn cũng có trọng điểm của mình.

Quách Kế Hiền đột nhiên nói:
- Ý kiến của đồng chí Lưu Phi Bằng với đồng chí Chu Thành Bồi, hình như khác hẳn với đồng chí.

Liễu Tuấn nhướng mày, nhìn Quách Kế Hiền dò hỏi.

Nói như vậy trọng điểm cuộc nói chuyện hôm nay kỳ thực là ở trên người Chu Thành Bồi? Đương nhiên, toàn diện tìm hiểu thành viên trong ban tỉnh A cũng là điều Quách Kế Hiền quan tâm.

- Đồng chí Lưu Phi Bằng cho rằng, Chu Thành Bồi mặc dù chững chạc, nhưng lại thích xen vào các chuyện ngoài quuyền lực, vì lợi ích cá nhân bất chấp nguyên tắc.
Quách Kế Hiền nghiêm túc nói:
- Đặc biệt là ở vấn đề giáo dục con cái, quản lý không được nghiêm.

Liễu Tuấn bình thản nói:
- Cái nhìn này của Lưu bí thư, tôi không dám tán đồng.

- Nghe nói, Chu Hiểu Tuệ, con gái Chu Thành Bồi làm đạo diễn ở Cty Phượng Hoàng, rất được trọng dụng, đồng chí Lưu Phi Bằng cho rằng, chủ yếu là vì Chu Thành Bồi gây áp lực với người chịu trách nhiệm cảu Cty Phượng Hoàng.

Quách Kế Hiền nhắc nhở Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn trở nên nghiêm túc:
- Vậy ý kiến của Lưu bí thư là sao?

- Đồng chí Lưu Phi Bằng cho rằng, vì bảo vệ uy tín của cán bộ lãnh đạo, Chu Thành Bồi không thích hợp công tác ở tỉnh A nữa, đồng chí ấy kiến nghị điều chỉnh cương vị công tác của Chu Thành Bồi.

Xem ra Lưu Phi Bằng đã bắt đầu triển khai phản kích rồi, hắn biết đều đơn thuần phản kích từ cấp thành phố, tác dụng không rõ ràng, tác dụng không rõ ràng. Nếu như có thể đầy Chu Thành Bồi đi, sẽ làm suy yếu Liễu Tuấn, ít nhất làm y mất đi một phiếu, đồng thời là một tín hiệu biểu thị TW vẫn rất coi trọng Lưu Phi Bằng.

Cùng với việc Liễu hệ phát động phản công toàn diện hướng vào Vu Hướng Hoành, có thể dự liệu, đấu tranh kịch liệt hơn nữa sắp triển khai. Không phải chỉ giới hạn ở Minh Châu, cũng không phải chỉ giới hạn tỉnh A, mà ở rất nhiều địa phương va chạm sẽ thăng cấp.

Liễu Tuấn trầm ngâm một lúc chậm rãi nói:
- Bộ trưởng, tôi giữ đánh giá của mình với đồng chí Chu Thành Bồi.

Quách Kế Hiền gật đầu:
- Có điều cậu phải chuẩn bị tâm lý, TW có khả năng điều chỉnh công tác của Chu Thành Bồi.
Bình Luận (0)
Comment